[Làm Ruộng] Không Cho Nữ Nhân Ngồi Bàn, Được, Vậy Thì Đừng Ăn!
Thích Hợp Giúp...
2024-11-13 23:43:09
Trước đó khi hắn bàn chuyện phân gia với mẹ Phạm và Tôn Kim Hoa thì vẫn luôn trầm ổn biết tiến biết lùi, nên chuyện phân gia cũng tiến hành thuận lợi, đồng thời cũng lấy được mấy món lợi ích.
Nàng trấn an hắn: "Chàng yên tâm đi, vừa không phạm pháp mà cũng không hại người, nhưng yêu cầu chàng phải phối hợp mới được.”
Khuôn mặt trắng trẻo của Phạm Tiến hơi ửng đỏ, hắn nghĩ do hắn lòng dạ hẹp hòi nên nhẹ giọng nói: "Ta có thể làm gì? Đúng rồi, lương thực và trứng gà đều nhiều lên là tại sao?”
Thủy Thanh gật đầu: "Sau khi ta bị đập đầu thì không biết có phải do thần tiên phù hộ hay không mà có được một kiện đồ vật mới, có thể thông qua nó để lấy được lương thực và vật dụng, nhưng cũng không phải muốn là có mà phải dùng đồ vật khác để đổi, lương thực và trứng gà đó là do ta dùng nấm Yến Thu hái được để đổi.”
Phạm Tiến bàng hoàng, hắn đã nghĩ đến rất nhiều lý do nhưng duy nhất lý do này là không nghĩ đến.
Nhưng mà thật sự giống như Thủy Thanh nói, không hề phạm pháp mà cũng không hại người.
"Đồ vật mà thần tiên cho cũng không thể cho không, dùng đồ vật khác đổi cũng không bằng, chỉ là nấm trúc thì không đáng tiền, một cân nấm trúc thì có thể đổi bao nhiêu lương thực chứ?”
Trong thành bán một cân nấm trúc chỉ có ba văn tiền, miễn cưỡng lắm chỉ mua được một cân bánh bao đen, thần tiên cũng không thể lấy vốn làm lỗ chứ?
Thủy Thanh vô cùng tán thưởng việc tiếp thu của Phạm Tiến, hơn nữa hắn cũng rất có chừng mực, nếu là chuyện không hại người thì hắn có thể yên tâm, không truy vấn mà chỉ quan tâm đến sinh kế.
"Giá của nấm trúc và váy nấm khác nhau.”
Phạm Tiến gật đầu tán thành.
Giống như thịt heo, mỗi bộ phận khác nhau sẽ có giá khác nhau, huống chi là loại nấm khác nhau.
"Cho dù chỉ là nấm trúc, bung dù hay không bung dù thì giá cả cũng không giống nhau.”
Phạm Tiến vẫn gật đầu tán thành.
Cho dù là cùng một vị trí thịt heo, béo hay gầy thì giá cả cũng khác nhau.
Bung dù thì già còn chưa bung dù là non, e rằng bung dù rồi thì chẳng ai thèm, không biết chưa bung dù sẽ đổi được bao nhiêu.
Thủy Thanh không nói giá mà chỉ nói ước chừng có thể đổi bao nhiêu lương thực: "Nếu tính về nấm trúc bung dù thì một cân nấm trúc có thể đổi 80 cân gạo. Bột mì thì quý hơn, ước chừng có thể đổi 50 đến 60 cân.”
Phạm Tiến ngạc nhiên há hốc miệng, miệng càng lúc càng há to. Hồi lâu sau hắn mới có phản ứng, ngây ngốc cảm thán: "Quả nhiên là đồ mà thần tiên ban cho.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nàng trấn an hắn: "Chàng yên tâm đi, vừa không phạm pháp mà cũng không hại người, nhưng yêu cầu chàng phải phối hợp mới được.”
Khuôn mặt trắng trẻo của Phạm Tiến hơi ửng đỏ, hắn nghĩ do hắn lòng dạ hẹp hòi nên nhẹ giọng nói: "Ta có thể làm gì? Đúng rồi, lương thực và trứng gà đều nhiều lên là tại sao?”
Thủy Thanh gật đầu: "Sau khi ta bị đập đầu thì không biết có phải do thần tiên phù hộ hay không mà có được một kiện đồ vật mới, có thể thông qua nó để lấy được lương thực và vật dụng, nhưng cũng không phải muốn là có mà phải dùng đồ vật khác để đổi, lương thực và trứng gà đó là do ta dùng nấm Yến Thu hái được để đổi.”
Phạm Tiến bàng hoàng, hắn đã nghĩ đến rất nhiều lý do nhưng duy nhất lý do này là không nghĩ đến.
Nhưng mà thật sự giống như Thủy Thanh nói, không hề phạm pháp mà cũng không hại người.
"Đồ vật mà thần tiên cho cũng không thể cho không, dùng đồ vật khác đổi cũng không bằng, chỉ là nấm trúc thì không đáng tiền, một cân nấm trúc thì có thể đổi bao nhiêu lương thực chứ?”
Trong thành bán một cân nấm trúc chỉ có ba văn tiền, miễn cưỡng lắm chỉ mua được một cân bánh bao đen, thần tiên cũng không thể lấy vốn làm lỗ chứ?
Thủy Thanh vô cùng tán thưởng việc tiếp thu của Phạm Tiến, hơn nữa hắn cũng rất có chừng mực, nếu là chuyện không hại người thì hắn có thể yên tâm, không truy vấn mà chỉ quan tâm đến sinh kế.
"Giá của nấm trúc và váy nấm khác nhau.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phạm Tiến gật đầu tán thành.
Giống như thịt heo, mỗi bộ phận khác nhau sẽ có giá khác nhau, huống chi là loại nấm khác nhau.
"Cho dù chỉ là nấm trúc, bung dù hay không bung dù thì giá cả cũng không giống nhau.”
Phạm Tiến vẫn gật đầu tán thành.
Cho dù là cùng một vị trí thịt heo, béo hay gầy thì giá cả cũng khác nhau.
Bung dù thì già còn chưa bung dù là non, e rằng bung dù rồi thì chẳng ai thèm, không biết chưa bung dù sẽ đổi được bao nhiêu.
Thủy Thanh không nói giá mà chỉ nói ước chừng có thể đổi bao nhiêu lương thực: "Nếu tính về nấm trúc bung dù thì một cân nấm trúc có thể đổi 80 cân gạo. Bột mì thì quý hơn, ước chừng có thể đổi 50 đến 60 cân.”
Phạm Tiến ngạc nhiên há hốc miệng, miệng càng lúc càng há to. Hồi lâu sau hắn mới có phản ứng, ngây ngốc cảm thán: "Quả nhiên là đồ mà thần tiên ban cho.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro