[Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày
Chương 43
2024-09-11 22:42:10
Bởi vì nhớ đĩa măng hầm kia, Ôn Yểu một đêm này cũng không ngủ yên ổn, buổi sáng tỉnh lại, đầu còn có hơi mê mang, liền gọi Nam Xảo tới hỏi thăm tình huống.
Mà nói Nam Xảo thì là thỏa đáng cẩn thận, nàng ấy đúng là một đêm không ngủ, biết chủ tử tỉnh lại tất nhiên muốn hỏi việc này, dứt khoát liền luôn ở ngoài điện gác đêm.
"Chủ tử,” nàng ấy vào trong điện, thừa dịp người hầu hạ còn chưa tới, vội nhỏ giọng báo cáo tình huống với nàng: “Đều tốt, cũng không có gì khác thường."
Ôn Yểu nắm thái dương để giảm đau đầu trong nháy mắt ngẩng đầu: "Không có gì khác thường?"
Không thể nào!
Trong ánh mắt kinh nghi của Ôn Yểu, Nam Xảo gật đầu: "Quả thật không có gì khác thường, đêm nay nô tỳ cứ cách một canh giờ lại đi đút cá chép đỏ trong vại nước, vừa rồi nô tỳ mới đi xem qua, sáu con cá chép đỏ vẫn vui vẻ không việc gì."
Ôn Yểu chậm rãi mở to mắt.
Tuy rằng sự thật ở ngay trước mắt, nhưng nàng vẫn không tin: "Có phải, những con cá chép đỏ kia không thích ăn măng hầm không?"
"Ăn rồi,” Nam Xảo nhẹ giọng nói: “Nô tỳ tận mắt nhìn chúng nó ăn."
Ôn Yểu: "......"
Nhíu mày trầm tư một lát, nàng vẫn không tin đĩa thức ăn kia không có vấn đề, nàng nhìn Nam Xảo vẫy vẫy tay, phân phó: "Tiếp tục đút, tiếp tục quan sát, có lẽ là canh giờ chưa tới."
Rốt cuộc liên quan đến tính mạng, Nam Xảo lập tức đồng ý.
Sau khi rửa mặt chải đầu dùng xong bữa sáng, nàng cố ý đi tới bên cạnh vại nước quan sát cá chép đỏ tượng trưng cho may mắn trong vại này.
Nhìn quả thật không giống bộ dáng có vấn đề, nhưng nếu trong đồ ăn thật sự không có độc, mục đích Dung Tiễn làm như vậy là gì? Chỉ vì ban cho nàng một đĩa thức ăn, còn là một đĩa măng hầm bình thường không có gì lạ?
Càng nghĩ lại, Ôn Yểu càng cảm thấy chuyện xảy ra khác thường tức có trò quỷ.
Cung nhân Trường Tín cung hôm nay vui vẻ thu dọn đồ đạc, chỉ chờ Tùng Thúy cung bên kia thỏa đáng sẽ cùng chủ tử chuyển qua, vì thế không ai chú ý tới Ôn Yểu đứng trước vại nước bao lâu.
Ngay khi Ôn Yểu rối rắm trong món ăn rốt cuộc có độc hay không, Dung Tiễn rốt cuộc muốn làm cái gì, các phi tần trong cung khác, tâm tư so với nàng phức tạp hơn nhiều.
Đứng đầu chính là Tuệ phi của Hoa Dương cung.
Mượn đao giết người không được, ngược lại khiến Ôn Yểu phá tiền lệ, vừa lộ mặt trước mặt Hoàng thượng, còn được sủng ái hơn, nhất là chạng vạng Hoàng thượng còn cố ý ban thưởng thức ăn, còn chưa ra khỏi cửa Hoa Dương cung, nàng ta đã có thể nghe được tiếng cười nhạo của các phi tần khác đối với nàng ra.
Nếu nói Hoàng thượng chính miệng đồng ý Ôn tài nhân dọn đến lãnh cung là vì giao lưu hai nước, vì mặt mũi đại quốc.
Vậy ban thức ăn thì sao?
Chuyện này không thể dùng thể diện đại quốc để giải thích chứ?
Toàn bộ hoàng cung cũng không ai hoài nghi chuyện Ôn tài nhân được Hoàng thượng coi trọng, lại càng không cần phải nói những phi tần giỏi đo lường lòng đế vương này.
Tuệ phi sắp bực bội muốn chết.
Nhưng dù bực bội, dù tức giận, lý trí vẫn còn.
Nàng ta mặc dù không rõ Hoàng thượng rốt cuộc coi trọng Ôn tài nhân ở chỗ nào, nhưng rất rõ ràng, tạm thời không thể động đến nàng nữa.
Nhưng nàng ta còn phải phụ trách công việc Ôn tài nhân dời cung, dọn dẹp cung điện cho nữ nhân làm cho nàng ta mất mặt, thấy thế nào cũng nghẹn khuất, quả thực mất hết mặt mũi!
Một đêm này nàng ta tức giận đến không chợp mắt, lúc này nghe được cung nhân đến thỉnh lệnh cho Tùng Thúy cung đổi dụng cụ mới, lại thiếu chút nữa không nhịn được làm rơi cháo tổ yến trước mặt.
Mà nói Nam Xảo thì là thỏa đáng cẩn thận, nàng ấy đúng là một đêm không ngủ, biết chủ tử tỉnh lại tất nhiên muốn hỏi việc này, dứt khoát liền luôn ở ngoài điện gác đêm.
"Chủ tử,” nàng ấy vào trong điện, thừa dịp người hầu hạ còn chưa tới, vội nhỏ giọng báo cáo tình huống với nàng: “Đều tốt, cũng không có gì khác thường."
Ôn Yểu nắm thái dương để giảm đau đầu trong nháy mắt ngẩng đầu: "Không có gì khác thường?"
Không thể nào!
Trong ánh mắt kinh nghi của Ôn Yểu, Nam Xảo gật đầu: "Quả thật không có gì khác thường, đêm nay nô tỳ cứ cách một canh giờ lại đi đút cá chép đỏ trong vại nước, vừa rồi nô tỳ mới đi xem qua, sáu con cá chép đỏ vẫn vui vẻ không việc gì."
Ôn Yểu chậm rãi mở to mắt.
Tuy rằng sự thật ở ngay trước mắt, nhưng nàng vẫn không tin: "Có phải, những con cá chép đỏ kia không thích ăn măng hầm không?"
"Ăn rồi,” Nam Xảo nhẹ giọng nói: “Nô tỳ tận mắt nhìn chúng nó ăn."
Ôn Yểu: "......"
Nhíu mày trầm tư một lát, nàng vẫn không tin đĩa thức ăn kia không có vấn đề, nàng nhìn Nam Xảo vẫy vẫy tay, phân phó: "Tiếp tục đút, tiếp tục quan sát, có lẽ là canh giờ chưa tới."
Rốt cuộc liên quan đến tính mạng, Nam Xảo lập tức đồng ý.
Sau khi rửa mặt chải đầu dùng xong bữa sáng, nàng cố ý đi tới bên cạnh vại nước quan sát cá chép đỏ tượng trưng cho may mắn trong vại này.
Nhìn quả thật không giống bộ dáng có vấn đề, nhưng nếu trong đồ ăn thật sự không có độc, mục đích Dung Tiễn làm như vậy là gì? Chỉ vì ban cho nàng một đĩa thức ăn, còn là một đĩa măng hầm bình thường không có gì lạ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Càng nghĩ lại, Ôn Yểu càng cảm thấy chuyện xảy ra khác thường tức có trò quỷ.
Cung nhân Trường Tín cung hôm nay vui vẻ thu dọn đồ đạc, chỉ chờ Tùng Thúy cung bên kia thỏa đáng sẽ cùng chủ tử chuyển qua, vì thế không ai chú ý tới Ôn Yểu đứng trước vại nước bao lâu.
Ngay khi Ôn Yểu rối rắm trong món ăn rốt cuộc có độc hay không, Dung Tiễn rốt cuộc muốn làm cái gì, các phi tần trong cung khác, tâm tư so với nàng phức tạp hơn nhiều.
Đứng đầu chính là Tuệ phi của Hoa Dương cung.
Mượn đao giết người không được, ngược lại khiến Ôn Yểu phá tiền lệ, vừa lộ mặt trước mặt Hoàng thượng, còn được sủng ái hơn, nhất là chạng vạng Hoàng thượng còn cố ý ban thưởng thức ăn, còn chưa ra khỏi cửa Hoa Dương cung, nàng ta đã có thể nghe được tiếng cười nhạo của các phi tần khác đối với nàng ra.
Nếu nói Hoàng thượng chính miệng đồng ý Ôn tài nhân dọn đến lãnh cung là vì giao lưu hai nước, vì mặt mũi đại quốc.
Vậy ban thức ăn thì sao?
Chuyện này không thể dùng thể diện đại quốc để giải thích chứ?
Toàn bộ hoàng cung cũng không ai hoài nghi chuyện Ôn tài nhân được Hoàng thượng coi trọng, lại càng không cần phải nói những phi tần giỏi đo lường lòng đế vương này.
Tuệ phi sắp bực bội muốn chết.
Nhưng dù bực bội, dù tức giận, lý trí vẫn còn.
Nàng ta mặc dù không rõ Hoàng thượng rốt cuộc coi trọng Ôn tài nhân ở chỗ nào, nhưng rất rõ ràng, tạm thời không thể động đến nàng nữa.
Nhưng nàng ta còn phải phụ trách công việc Ôn tài nhân dời cung, dọn dẹp cung điện cho nữ nhân làm cho nàng ta mất mặt, thấy thế nào cũng nghẹn khuất, quả thực mất hết mặt mũi!
Một đêm này nàng ta tức giận đến không chợp mắt, lúc này nghe được cung nhân đến thỉnh lệnh cho Tùng Thúy cung đổi dụng cụ mới, lại thiếu chút nữa không nhịn được làm rơi cháo tổ yến trước mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro