[Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày
Chương 44
2024-09-11 22:42:10
Cũng may Lan Hề có khả năng, ổn định lửa giận của chủ tử, dặn dò cung nhân cẩn thận xử lý Tùng Thúy cung, không phải sợ tiêu tiền, đồ đạc đều lấy thứ tốt dùng.
Cung nhân ôm đồm việc này đương nhiên thông minh, đã sớm được tin nói Ôn tài nhân được sủng ái, mất đi rất nhiều sức lực mới cướp được công việc này, sao còn không cố sức muốn làm tốt, hiện giờ Tuệ Phi nương nương lại nói như vậy, vậy còn có gì phải cố kỵ?
Cung nhân nhận lệnh, vui mừng hớn hở đi làm việc, lại làm Tuệ phi tức giận không nhẹ.
"Nương nương,” Lan Hề vừa thuận khí cho nàng ta, vừa khuyên giải an ủi: “Nàng chỉ là là một tài nhân nho nhỏ, lại xuất thân man di, thân thể thiên kim của nương nương, xuất thân quý trọng, cần gì phải tức giận như vậy, tức giận đến thân thể mình không đáng."
Sắc mặt Tuệ phi thoáng dễ nhìn một chút.
Lan Hề không ngừng cố gắng lại nói: "Theo nô tỳ thấy, Hoàng thượng cũng không cưng chiều vị Trường Tín cung kia nhiều, ngài nghĩ xem, Hoàng thượng thưởng cái gì? Măng hầm, món này có gì đáng nói sao? Có lẽ là Hoàng thượng không thích ăn, vừa vặn vị kia bữa tối đi Thừa Càn cung một chuyến, Hoàng thượng liền tiện tay chỉ, hiện giờ nàng ta sắp dọn đến Tùng Thúy cung rồi, nơi đó hẻo lánh hoang vu, Hoàng thượng bận rộn chính vụ, lại có thể đi bên kia mấy lần đây?"
Nghe Lan Hề nói như vậy, sắc mặt Tuệ phi cuối cùng cũng khôi phục bình thường, nàng ta lạnh mặt, gật đầu.
Lan Hề lại nói: "Nương nương thả lỏng tâm, hiện giờ công việc lớn nhỏ trong cung đều do nương nương quyết định, Hoàng thượng vẫn luôn tín nhiệm nương nương, trong cung, ai có thể lay động được địa vị của nương nương chứ?"
Ý ở ngoài lời, chấp chưởng hậu ấn nhiều năm, đã có vị trí như phó hậu, chỉ đợi thời cơ, liền có thể phong hậu vào ở trung cung!
Trên mặt Tuệ phi cuối cùng cũng thấy ý cười.
Hoàn toàn khác với Tuệ phi giận dỗi một đêm, tức giận một hồi, còn thiếu chút nữa nổi giận chính là Cẩm Tần của Thanh Hòa cung.
Nàng ta sắp chết vì cười.
Ôn Yểu mang theo ý chỉ của Hoàng thượng bình an vô sự bước ra khỏi Thừa Càn cung, nàng ta vẫn cười.
Đến buổi tối hoàng thượng lại ban thức ăn, nàng ta cười đến không đứng dậy nổi.
Tuy rằng Ôn tài nhân được sủng ái, trong lòng nàng ta có hơi không quá thoải mái, nhưng hung hăng đánh mặt Tuệ phi, lại làm cho nàng ta hết sức sảng khoái.
Chỉ việc này, nàng ta có thể cười ba năm, xem Tuệ phi về sau còn sĩ diện thế nào ở trước mặt nàng ta!
"Đi,” Tuệ phi mất hết mặt mũi, tâm tình Cẩm Tần rất tốt, phân phó cung nhân: “Đưa bình phong bốn mùa như ý của bổn cung đến Trường Tín cung, nói là bổn cung cho cung điện mới của nàng thêm không khí vui mừng."
Xảo Ngọc lập tức đi khố phòng tìm bộ bình phong kia, lại tự mình đi Trường Tín cung đưa cho Ôn tài nhân.
Chuyện Cẩm Tần đưa bình phong cho Ôn Yểu truyền tới Hoa Dương cung, Tuệ phi trực tiếp ném một bộ chén trà.
Lần này Lan Hề không dám trực tiếp đi lên khuyên.
Hành vi này của Cẩm Tần nương nương, chính là giẫm thể diện nương nương bọn họ ở dưới chân, trong cung trào phúng, nương nương há có thể không tức giận?
Lồng ngực Tuệ phi phập phồng kịch liệt, ánh mắt cũng đỏ lên.
Tiện nhân Cẩm Tần kia, quen nhất chính là loại diễn xuất tiểu nhân đắc chí này, ỷ vào là tiên đế ban cho Hoàng Thượng, liền tự cho mình rất cao, tự cho là tôn quý, quả thực là trò cười lớn nhất thiên hạ, cũng không nhìn Hoàng Thượng có chướng mắt nàng ta hay không!
Tiện nhân Cẩm Tần kia đã đưa đồ đi, Tuệ phi taat nhiên cũng sẽ không bị bỏ lại, tức giận thì tức giận, thân phận vẫn phải chú ý, nàng ta và tiện nhân Cẩm Tần kia không giống nhau!
Tuệ phi và Cẩm Tần đấu nhau, người bên ngoài đang xem kịch cũng tham gia náo nhiệt.
Ôn tài nhân hiện tại rõ ràng được vào mắt xanh Hoàng thượng, người bên cạnh làm sao có thể không tỏ vẻ?
Kết quả là, quà mừng của cả hậu cung được đưa đến cung Trường Tín.
Cung nhân ôm đồm việc này đương nhiên thông minh, đã sớm được tin nói Ôn tài nhân được sủng ái, mất đi rất nhiều sức lực mới cướp được công việc này, sao còn không cố sức muốn làm tốt, hiện giờ Tuệ Phi nương nương lại nói như vậy, vậy còn có gì phải cố kỵ?
Cung nhân nhận lệnh, vui mừng hớn hở đi làm việc, lại làm Tuệ phi tức giận không nhẹ.
"Nương nương,” Lan Hề vừa thuận khí cho nàng ta, vừa khuyên giải an ủi: “Nàng chỉ là là một tài nhân nho nhỏ, lại xuất thân man di, thân thể thiên kim của nương nương, xuất thân quý trọng, cần gì phải tức giận như vậy, tức giận đến thân thể mình không đáng."
Sắc mặt Tuệ phi thoáng dễ nhìn một chút.
Lan Hề không ngừng cố gắng lại nói: "Theo nô tỳ thấy, Hoàng thượng cũng không cưng chiều vị Trường Tín cung kia nhiều, ngài nghĩ xem, Hoàng thượng thưởng cái gì? Măng hầm, món này có gì đáng nói sao? Có lẽ là Hoàng thượng không thích ăn, vừa vặn vị kia bữa tối đi Thừa Càn cung một chuyến, Hoàng thượng liền tiện tay chỉ, hiện giờ nàng ta sắp dọn đến Tùng Thúy cung rồi, nơi đó hẻo lánh hoang vu, Hoàng thượng bận rộn chính vụ, lại có thể đi bên kia mấy lần đây?"
Nghe Lan Hề nói như vậy, sắc mặt Tuệ phi cuối cùng cũng khôi phục bình thường, nàng ta lạnh mặt, gật đầu.
Lan Hề lại nói: "Nương nương thả lỏng tâm, hiện giờ công việc lớn nhỏ trong cung đều do nương nương quyết định, Hoàng thượng vẫn luôn tín nhiệm nương nương, trong cung, ai có thể lay động được địa vị của nương nương chứ?"
Ý ở ngoài lời, chấp chưởng hậu ấn nhiều năm, đã có vị trí như phó hậu, chỉ đợi thời cơ, liền có thể phong hậu vào ở trung cung!
Trên mặt Tuệ phi cuối cùng cũng thấy ý cười.
Hoàn toàn khác với Tuệ phi giận dỗi một đêm, tức giận một hồi, còn thiếu chút nữa nổi giận chính là Cẩm Tần của Thanh Hòa cung.
Nàng ta sắp chết vì cười.
Ôn Yểu mang theo ý chỉ của Hoàng thượng bình an vô sự bước ra khỏi Thừa Càn cung, nàng ta vẫn cười.
Đến buổi tối hoàng thượng lại ban thức ăn, nàng ta cười đến không đứng dậy nổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy rằng Ôn tài nhân được sủng ái, trong lòng nàng ta có hơi không quá thoải mái, nhưng hung hăng đánh mặt Tuệ phi, lại làm cho nàng ta hết sức sảng khoái.
Chỉ việc này, nàng ta có thể cười ba năm, xem Tuệ phi về sau còn sĩ diện thế nào ở trước mặt nàng ta!
"Đi,” Tuệ phi mất hết mặt mũi, tâm tình Cẩm Tần rất tốt, phân phó cung nhân: “Đưa bình phong bốn mùa như ý của bổn cung đến Trường Tín cung, nói là bổn cung cho cung điện mới của nàng thêm không khí vui mừng."
Xảo Ngọc lập tức đi khố phòng tìm bộ bình phong kia, lại tự mình đi Trường Tín cung đưa cho Ôn tài nhân.
Chuyện Cẩm Tần đưa bình phong cho Ôn Yểu truyền tới Hoa Dương cung, Tuệ phi trực tiếp ném một bộ chén trà.
Lần này Lan Hề không dám trực tiếp đi lên khuyên.
Hành vi này của Cẩm Tần nương nương, chính là giẫm thể diện nương nương bọn họ ở dưới chân, trong cung trào phúng, nương nương há có thể không tức giận?
Lồng ngực Tuệ phi phập phồng kịch liệt, ánh mắt cũng đỏ lên.
Tiện nhân Cẩm Tần kia, quen nhất chính là loại diễn xuất tiểu nhân đắc chí này, ỷ vào là tiên đế ban cho Hoàng Thượng, liền tự cho mình rất cao, tự cho là tôn quý, quả thực là trò cười lớn nhất thiên hạ, cũng không nhìn Hoàng Thượng có chướng mắt nàng ta hay không!
Tiện nhân Cẩm Tần kia đã đưa đồ đi, Tuệ phi taat nhiên cũng sẽ không bị bỏ lại, tức giận thì tức giận, thân phận vẫn phải chú ý, nàng ta và tiện nhân Cẩm Tần kia không giống nhau!
Tuệ phi và Cẩm Tần đấu nhau, người bên ngoài đang xem kịch cũng tham gia náo nhiệt.
Ôn tài nhân hiện tại rõ ràng được vào mắt xanh Hoàng thượng, người bên cạnh làm sao có thể không tỏ vẻ?
Kết quả là, quà mừng của cả hậu cung được đưa đến cung Trường Tín.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro