[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Bồn Tắm 1
2024-10-16 09:48:41
Khi Sơ Niệm đang thấy khiếp sợ đến mức ngây người, con rắn đã chộp lấy miếng thịt trong tay Sơ Niệm, dùng lưỡi rắn cạy mở môi nàng, nhét miếng thịt vào miệng nàng.
Lưỡi rắn bất ngờ xâm nhập vào miệng nàng rồi nhanh chóng rời đi, chỉ để lại một miếng thịt chua ngọt, cùng với cảm giác ẩm ướt lạ lẫm lướt qua.
Miếng thịt này, Sơ Niệm ăn cũng không được mà nhổ cũng không xong, chỉ đành ngậm trong miệng một phút.
Thấy nàng mãi không nuốt nước bọt, con rắn dường như lo lắng nàng xảy ra chuyện gì. nên muốn lại gần kiểm tra.
Sơ Niệm vội vàng nhai mấy ngụm rồi nuốt xuống, sau đó xua xua tay nói: "Ta ăn rồi, không cần ngươi qua đây đâu."
Sau mấy ngày ở chung với nhau, con rắn đã có thể hiểu được ý của những động tác tay đơn giản của nàng. Sơ Niệm ngăn cản, nó cũng không lại gần nữa, lại dùng đuôi rắn cuộn trái cây lại vắt lấy nước, rồi lại nhỏ lên một miếng thịt ăn, sau đó lại làm một miếng thịt khác, rồi nhét vào miệng Sơ Niệm như lúc nãy.
Lần này Sơ Niệm không chút do dự, nuốt chửng luôn.
Cho dù bây giờ con rắn không làm hành động gì tàn ác hay gây tổn thương cho nàng, nhưng Sơ Niệm cũng không dám từ chối con rắn.
Trong lòng nàng không ngừng tự thuyết phục bản thân, thứ trước mặt chỉ là một con thú, nó sẽ không có ý nghĩ bẩn thỉu nào đối với mình. Nó chỉ đút cho mình ăn mấy miếng thịt mà thôi, phương pháp này có gì đó sai sai, nhưng mà nó không phải là một người đàn ông, nếu không suy nghĩ quá nhiều thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.
Sau khi nghĩ như vậy, rốt cuộc Sơ Niệm cũng không còn kháng cự động tác bị đút ăn này nữa.
Sau khi con rắn cho nàng ăn một miếng, nó cũng tự ăn một miếng.
Rắn một miếng, người một miếng.
Ăn xong nửa tảng thịt, Sơ Niệm lắc đầu nói: "Ta ăn no rồi." Nói xong còn chỉ chỉ vào bụng mình.
nàng không biết con rắn có hiểu được lời mình nói không, phần lớn thời điểm toàn là cô nói cho một mình mình nghe. Chỉ cần con rắn có thể hiểu được động tác của nàng, là nàng đã đạt được mục đích của mình.
Đã bị mắc kẹt trong hang động này tận tám ngày, hiện tại không có tin tức gì từ thế giới bên ngoài.
Trong thời gian này nàng lấy điện thoại di động ra, khởi động lại máy để xem xét, những tin nhắn cầu cứu mà nàng cố gắng gửi ra ngoài đều không được gửi đi.
nàng nói chuyện với con rắn, chỉ để tránh cho bản thân mất đi khả năng ngôn ngữ, đồng thời cũng để bản thân bớt cô đơn hơn.
Cùng lúc đó, nàng cũng lấy cuốn ghi chép ra ghi lại từng ngày vào trong đó hoặc đôi khi viết vài ba câu, có trút bỏ nỗi sợ hãi, có mắng con rắn, cũng có âm thầm động viên bản thân phải trở nên kiên cường, phần lớn thời gian nàng đều tự nhủ phải cố gắng để sống sót.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lưỡi rắn bất ngờ xâm nhập vào miệng nàng rồi nhanh chóng rời đi, chỉ để lại một miếng thịt chua ngọt, cùng với cảm giác ẩm ướt lạ lẫm lướt qua.
Miếng thịt này, Sơ Niệm ăn cũng không được mà nhổ cũng không xong, chỉ đành ngậm trong miệng một phút.
Thấy nàng mãi không nuốt nước bọt, con rắn dường như lo lắng nàng xảy ra chuyện gì. nên muốn lại gần kiểm tra.
Sơ Niệm vội vàng nhai mấy ngụm rồi nuốt xuống, sau đó xua xua tay nói: "Ta ăn rồi, không cần ngươi qua đây đâu."
Sau mấy ngày ở chung với nhau, con rắn đã có thể hiểu được ý của những động tác tay đơn giản của nàng. Sơ Niệm ngăn cản, nó cũng không lại gần nữa, lại dùng đuôi rắn cuộn trái cây lại vắt lấy nước, rồi lại nhỏ lên một miếng thịt ăn, sau đó lại làm một miếng thịt khác, rồi nhét vào miệng Sơ Niệm như lúc nãy.
Lần này Sơ Niệm không chút do dự, nuốt chửng luôn.
Cho dù bây giờ con rắn không làm hành động gì tàn ác hay gây tổn thương cho nàng, nhưng Sơ Niệm cũng không dám từ chối con rắn.
Trong lòng nàng không ngừng tự thuyết phục bản thân, thứ trước mặt chỉ là một con thú, nó sẽ không có ý nghĩ bẩn thỉu nào đối với mình. Nó chỉ đút cho mình ăn mấy miếng thịt mà thôi, phương pháp này có gì đó sai sai, nhưng mà nó không phải là một người đàn ông, nếu không suy nghĩ quá nhiều thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.
Sau khi nghĩ như vậy, rốt cuộc Sơ Niệm cũng không còn kháng cự động tác bị đút ăn này nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi con rắn cho nàng ăn một miếng, nó cũng tự ăn một miếng.
Rắn một miếng, người một miếng.
Ăn xong nửa tảng thịt, Sơ Niệm lắc đầu nói: "Ta ăn no rồi." Nói xong còn chỉ chỉ vào bụng mình.
nàng không biết con rắn có hiểu được lời mình nói không, phần lớn thời điểm toàn là cô nói cho một mình mình nghe. Chỉ cần con rắn có thể hiểu được động tác của nàng, là nàng đã đạt được mục đích của mình.
Đã bị mắc kẹt trong hang động này tận tám ngày, hiện tại không có tin tức gì từ thế giới bên ngoài.
Trong thời gian này nàng lấy điện thoại di động ra, khởi động lại máy để xem xét, những tin nhắn cầu cứu mà nàng cố gắng gửi ra ngoài đều không được gửi đi.
nàng nói chuyện với con rắn, chỉ để tránh cho bản thân mất đi khả năng ngôn ngữ, đồng thời cũng để bản thân bớt cô đơn hơn.
Cùng lúc đó, nàng cũng lấy cuốn ghi chép ra ghi lại từng ngày vào trong đó hoặc đôi khi viết vài ba câu, có trút bỏ nỗi sợ hãi, có mắng con rắn, cũng có âm thầm động viên bản thân phải trở nên kiên cường, phần lớn thời gian nàng đều tự nhủ phải cố gắng để sống sót.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro