[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Nuôi Cá 4
2024-10-16 09:48:41
Sau khi thanh âm này phát ra, thân thể Sơ Niệm lại bị cuốn lên, nàng không nhịn được mở mắt ra, nhìn thấy mình bị cuốn vào giống như đêm đầu tiên con rắn mang nàng về, giống như một cái nhang muỗi, được cuốn vào trung tâm.
Trong tình huống như vậy, Sơ Niệm thậm chí còn quên cả khóc, chỉ mở to đôi mắt, nhìn con rắn lại tiến lại gần, lưỡi rắn liếm sạch nước mắt của nàng, để lại cảm giác ẩm ướt.
Sau khi Sơ Niệm ngừng thút thít, đại xà không biết lấy từ đâu ra hai quả trái cây màu xanh, khá nhỏ, cỡ hạt đậu phộng, dùng đuôi cuộn tròn lại cho vào miệng nàng.
Hương vị đắng chát nhưng thanh mát, cũng không có hạt, nhanh chóng tan ra trong miệng nàng.
Nó có vẻ rất thích việc đút cho nàng ăn một số thứ, mặc dù trong số những thứ này Sơ Niệm không biết một cái nào cả.
Sau khi ăn loại trái cây như quả ô liu này, Sơ Niệm giống như uống phải thuốc ngủ, cảm thấy choáng váng đến nỗi mí mắt bắt đầu nặng trĩu.
Trong mấy ngày sau, mỗi ngày con rắn đều sẽ mang trái cây và thịt được nấu chín đến cho Sơ Niệm. Như thường lệ, những đồ ăn do nàng để thừa lại đều được con rắn dọn sạch sẽ.
Lớp thịt bên ngoài mà con rắn mang đến hàng ngày đều bị cháy đen, nhưng những loại quả nó mang về hôm nay lại khác, đó là một quả có màu vàng, nhìn hơi cứng.
Sơ Niệm cắn thử một miếng, có vị chua chua ngọt ngọt.
Con rắn thành thạo xẻ miếng thịt ra, đặt trước mặt nàng.
Sơ Niệm nhìn hoa quả, lại nhìn thịt chín không có mùi vị gì, trong đầu hiện lên một cách ăn mới lạ, rưới nước quả lên từng lát thịt có phải sẽ rất ngon không…
Vì không muốn lãng phí, nàng chỉ thử một miếng trước. Sau khi cho vào miệng lại thấy vô cùng ngạc nhiên, hơi giống thịt chín chua ngọt, không ngon lắm, nhưng ngon hơn thịt không có vị gì rất nhiều.
Con rắn nhìn động tác của nàng thấy rất khó hiểu, đầu rắn hơi nghiêng nghiêng.
Sơ Niệm thật sự không thể bỏ qua ánh mắt của nó, lại làm một miếng thịt chua ngọt bằng nước quả, mạnh dạn giơ đôi tay run rẩy ra, thử dò hỏi: "Ngươi có muốn ăn thử không?"
Con rắn chậm rãi cuốn đi miếng thịt trên tay nàng, Sơ Niệm nhanh chóng rụt tay mình lại.
Nhưng khi nàng lại làm thêm một miếng khác, con rắn lại nghiêng đầu lại gần thăm dò, phát ra một tiếng kêu yếu ớt.
Sơ Niệm hiểu ý nó, giống như nó đang nói mình muốn ăn tiếp.
nàng lại đưa miếng thịt trên tay qua đó, nhưng con rắn lại lắc đầu.
Động tác này khiến Sơ Niệm sửng sốt.
Đây là lần đầu tiên con rắn có động tác giống như con người.
Chẳng lẽ là học được từ nàng à?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong tình huống như vậy, Sơ Niệm thậm chí còn quên cả khóc, chỉ mở to đôi mắt, nhìn con rắn lại tiến lại gần, lưỡi rắn liếm sạch nước mắt của nàng, để lại cảm giác ẩm ướt.
Sau khi Sơ Niệm ngừng thút thít, đại xà không biết lấy từ đâu ra hai quả trái cây màu xanh, khá nhỏ, cỡ hạt đậu phộng, dùng đuôi cuộn tròn lại cho vào miệng nàng.
Hương vị đắng chát nhưng thanh mát, cũng không có hạt, nhanh chóng tan ra trong miệng nàng.
Nó có vẻ rất thích việc đút cho nàng ăn một số thứ, mặc dù trong số những thứ này Sơ Niệm không biết một cái nào cả.
Sau khi ăn loại trái cây như quả ô liu này, Sơ Niệm giống như uống phải thuốc ngủ, cảm thấy choáng váng đến nỗi mí mắt bắt đầu nặng trĩu.
Trong mấy ngày sau, mỗi ngày con rắn đều sẽ mang trái cây và thịt được nấu chín đến cho Sơ Niệm. Như thường lệ, những đồ ăn do nàng để thừa lại đều được con rắn dọn sạch sẽ.
Lớp thịt bên ngoài mà con rắn mang đến hàng ngày đều bị cháy đen, nhưng những loại quả nó mang về hôm nay lại khác, đó là một quả có màu vàng, nhìn hơi cứng.
Sơ Niệm cắn thử một miếng, có vị chua chua ngọt ngọt.
Con rắn thành thạo xẻ miếng thịt ra, đặt trước mặt nàng.
Sơ Niệm nhìn hoa quả, lại nhìn thịt chín không có mùi vị gì, trong đầu hiện lên một cách ăn mới lạ, rưới nước quả lên từng lát thịt có phải sẽ rất ngon không…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì không muốn lãng phí, nàng chỉ thử một miếng trước. Sau khi cho vào miệng lại thấy vô cùng ngạc nhiên, hơi giống thịt chín chua ngọt, không ngon lắm, nhưng ngon hơn thịt không có vị gì rất nhiều.
Con rắn nhìn động tác của nàng thấy rất khó hiểu, đầu rắn hơi nghiêng nghiêng.
Sơ Niệm thật sự không thể bỏ qua ánh mắt của nó, lại làm một miếng thịt chua ngọt bằng nước quả, mạnh dạn giơ đôi tay run rẩy ra, thử dò hỏi: "Ngươi có muốn ăn thử không?"
Con rắn chậm rãi cuốn đi miếng thịt trên tay nàng, Sơ Niệm nhanh chóng rụt tay mình lại.
Nhưng khi nàng lại làm thêm một miếng khác, con rắn lại nghiêng đầu lại gần thăm dò, phát ra một tiếng kêu yếu ớt.
Sơ Niệm hiểu ý nó, giống như nó đang nói mình muốn ăn tiếp.
nàng lại đưa miếng thịt trên tay qua đó, nhưng con rắn lại lắc đầu.
Động tác này khiến Sơ Niệm sửng sốt.
Đây là lần đầu tiên con rắn có động tác giống như con người.
Chẳng lẽ là học được từ nàng à?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro