[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Bồn Tắm 3
2024-10-16 09:48:41
Từ đó trở đi, Sơ Niệm dè chứng, không bao giờ dám tiếp tục đi vào mê cung để khám phá nữa, nhưng mỗi ngày đều đến hồ nước sâu để tắm rửa.
Hồ nước sâu không phải kiểu thẳng tắp, nước ở chỗ đó rất cạn, nhưng càng tiến vào trong thì càng sâu.
Mỗi lần Sơ Niệm chỉ dám lau người ở vùng nước nông bên rìa, sau đó vội vàng mặc quần áo quay trở về.
Nhưng hôm nay Sơ Niệm còn đang muốn tắm rửa sạch sẽ hơn chút, thậm chí còn muốn giặt quần áo, tranh thủ lúc bên ngoài đang có thời tiết tốt, muốn đặt quần áo ở cửa hang, một lát nữa là sẽ khô được.
nàng cởi quần áo ra, dùng chân thử thăm dò mực nước từng chút một, khi nước chạm tầm đến đầu gối, nàng mới từ từ ngồi xổm xuống, ngâm toàn bộ cơ thể vào trong nước.
Xét theo thời gian thì bây giờ đã là cuối hè, buổi tối khi đi ngủ Sơ Niệm sẽ cảm thấy hơi lạnh, không nhịn được cuộn tròn lại như quả bóng. Nhưng nước trong hồ nước lại không phải kiểu lạnh thấu xương, có hơi ấm, rất thoải mái dễ chịu.
Sơ Niệm ngâm mình một lúc rồi cầm quần áo qua. Vì không có bột giặt nên nàng chỉ có thể chà xát lớp bụi bám bên ngoài quần áo, sau đó đặt quần áo lên những tảng đá trên bờ, chuẩn bị bắt đầu tắm rửa.
Đúng lúc này, nàng nghe thấy có tiếng động.
Chắc là con rắn đã lâu không thấy người nên mới đến tìm nàng.
Mặc dù ở đây rất tối, chỉ có thể nhìn thấy hình bóng người, nhưng đồ vật trong mắt rắn chắc chắn rõ ràng hơn những gì nàng nhìn thấy rất nhiều, Sơ Niệm cũng không muốn bị nhìn thấy hết.
nàng hoảng sợ lùi lại, muốn nước sâu che cơ thể mình lại.
Không ngờ nàng vẫn đánh giá thấp sức cản của nước và độ trơn trượt của những hòn đá dưới nước, nên trong lúc sơ sẩy nàng đã rơi thẳng xuống nước, cơ thể nhanh chóng chìm hẳn ở trong nước.
Sơ Niệm cố gắng vùng vẫy, cố gắng đứng dậy bằng cách bơi kiểu chó của mình, nhưng có thử mấy lần cũng không thành công, cho đến khi có thứ gì đó quấn quanh eo nàng, đưa nàng ra khỏi nước.
nàng bị sặc mấy ngụm nước, mái tóc dài ngang vai rối tung che kín khuôn mặt, Sơ Niệm ho khan mấy tiếng, dùng tay vén mấy sợi tóc dính trên mặt ra, thấy con rắn ở trong nước.
Vì vảy của nó dinhs nước nên trong ánh sáng mờ ảo trông rất đẹp, rực rỡ hơn cả mặt nước gợn sóng lăn tăn, giống như vàng ròng.
Nhưng hơi thở trên người con rắn hình như không ổn lắm, giống như đang tức giận khó chịu.
Sơ Niệm không khỏi băn khoăn, có phải vì hành động vội vàng xuống nước vừa rồi đã khiến nó hiểu lầm điều gì đó hay không.
nàng giải thích: “Trời tối quá, ta không nhìn rõ mực nước sâu đến mức nào, thế nên mới bị trượt chân ngã xuống đó”.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hồ nước sâu không phải kiểu thẳng tắp, nước ở chỗ đó rất cạn, nhưng càng tiến vào trong thì càng sâu.
Mỗi lần Sơ Niệm chỉ dám lau người ở vùng nước nông bên rìa, sau đó vội vàng mặc quần áo quay trở về.
Nhưng hôm nay Sơ Niệm còn đang muốn tắm rửa sạch sẽ hơn chút, thậm chí còn muốn giặt quần áo, tranh thủ lúc bên ngoài đang có thời tiết tốt, muốn đặt quần áo ở cửa hang, một lát nữa là sẽ khô được.
nàng cởi quần áo ra, dùng chân thử thăm dò mực nước từng chút một, khi nước chạm tầm đến đầu gối, nàng mới từ từ ngồi xổm xuống, ngâm toàn bộ cơ thể vào trong nước.
Xét theo thời gian thì bây giờ đã là cuối hè, buổi tối khi đi ngủ Sơ Niệm sẽ cảm thấy hơi lạnh, không nhịn được cuộn tròn lại như quả bóng. Nhưng nước trong hồ nước lại không phải kiểu lạnh thấu xương, có hơi ấm, rất thoải mái dễ chịu.
Sơ Niệm ngâm mình một lúc rồi cầm quần áo qua. Vì không có bột giặt nên nàng chỉ có thể chà xát lớp bụi bám bên ngoài quần áo, sau đó đặt quần áo lên những tảng đá trên bờ, chuẩn bị bắt đầu tắm rửa.
Đúng lúc này, nàng nghe thấy có tiếng động.
Chắc là con rắn đã lâu không thấy người nên mới đến tìm nàng.
Mặc dù ở đây rất tối, chỉ có thể nhìn thấy hình bóng người, nhưng đồ vật trong mắt rắn chắc chắn rõ ràng hơn những gì nàng nhìn thấy rất nhiều, Sơ Niệm cũng không muốn bị nhìn thấy hết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
nàng hoảng sợ lùi lại, muốn nước sâu che cơ thể mình lại.
Không ngờ nàng vẫn đánh giá thấp sức cản của nước và độ trơn trượt của những hòn đá dưới nước, nên trong lúc sơ sẩy nàng đã rơi thẳng xuống nước, cơ thể nhanh chóng chìm hẳn ở trong nước.
Sơ Niệm cố gắng vùng vẫy, cố gắng đứng dậy bằng cách bơi kiểu chó của mình, nhưng có thử mấy lần cũng không thành công, cho đến khi có thứ gì đó quấn quanh eo nàng, đưa nàng ra khỏi nước.
nàng bị sặc mấy ngụm nước, mái tóc dài ngang vai rối tung che kín khuôn mặt, Sơ Niệm ho khan mấy tiếng, dùng tay vén mấy sợi tóc dính trên mặt ra, thấy con rắn ở trong nước.
Vì vảy của nó dinhs nước nên trong ánh sáng mờ ảo trông rất đẹp, rực rỡ hơn cả mặt nước gợn sóng lăn tăn, giống như vàng ròng.
Nhưng hơi thở trên người con rắn hình như không ổn lắm, giống như đang tức giận khó chịu.
Sơ Niệm không khỏi băn khoăn, có phải vì hành động vội vàng xuống nước vừa rồi đã khiến nó hiểu lầm điều gì đó hay không.
nàng giải thích: “Trời tối quá, ta không nhìn rõ mực nước sâu đến mức nào, thế nên mới bị trượt chân ngã xuống đó”.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro