Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Bên Ngoài Cửa S...

2024-11-20 18:16:02

Ta kế thừa tiệm tạp hóa của ông nội.

Nào ngờ nó lại thông đến triều Đại Chu ba ngàn năm trước.

Ngay cả Vương gia cũng đến tiệm ta mua đồ.

Một cái vòng vàng, đổi một thùng mì ăn liền, hai thùng nước khoáng.

Ta tùy tiện tìm một tiệm vàng bán cái đó đi, được những hai trăm vạn!

Mắt ta mở to, thầm kêu mình phát tài rồi!

Vương gia tưởng ta chê ít, vội vàng ném thêm một túi vàng nữa, sợ ta không bán cho hắn.

Ta dang rộng hai tay: "Cũng không phải là chuyện tiền nong, chủ yếu là tiệm tạp hóa nhà ta đồ tốt giá rẻ! Ngài cứ việc chọn."

Nhiều năm sau, các nhà khảo cổ nhìn thấy trong lăng mộ ngàn năm tuổi có túi mì ăn liền và thùng nhựa in ngày sản xuất năm 2024, liền rơi vào trầm tư...

Tiệm tạp hóa Tang gia.

Hôm nay là ngày đầu tiên Tang Giác Thiển tiếp quản tiệm tạp hóa làm bà chủ, nhưng từ sáng sớm mưa đã tầm tã, một vị khách cũng không có.

Tang Giác Thiển đẩy cửa sổ gỗ phía sau tường ra, nằm xuống chiếc ghế dài bên cạnh, nghe tiếng mưa rơi mà chợp mắt.

Giấc ngủ đang say, đầu bỗng nhiên bị ném trúng thứ gì đó, cùng lúc đó, bên tai vang lên tiếng quát lạnh lùng của một nam nhân.



"Ra ngoài!"

Tang Giác Thiển mơ mơ màng màng mở mắt, lòng đầy khó chịu.

Đây là tiệm tạp hóa của nàng, dựa vào đâu nàng phải ra ngoài?

Khoan đã, ngoài kia đang mưa to, ai đang nói chuyện ngoài cửa sổ nhà nàng vậy?

Tiệm tạp hóa xây sát bờ sông, bên ngoài không có chỗ để đứng, tại sao giọng nói của nam nhân này lại truyền vào từ cửa sổ?

Tang Giác Thiển bỗng chốc tỉnh ngủ hẳn, toàn thân cứng đờ.

Tiệm tạp hóa nằm trong khu phố cổ, căn nhà này cũng đã có chút niên đại, chẳng lẽ có thứ gì đó không sạch sẽ?

Tang Giác Thiển nín thở, cẩn thận quay đầu nhìn về phía cửa sổ.

Khoảnh khắc tiếp theo, nàng trợn tròn mắt.

Bên ngoài cửa sổ không còn là bờ sông với hoa liễu xanh tươi, cũng không còn màn mưa giăng kín, mà là một căn phòng cổ kính.

Bên cạnh cửa sổ đặt một chiếc bàn đọc sách, đối diện bàn đọc sách là một nam nhân dung mạo tuấn tú nhưng vẻ mặt lạnh lùng.

Nam nhân cau mày nhìn lại, giọng nói lạnh hơn vài phần: "Ngươi là ai? Là nữ nhi, sao lại ăn mặc xộc xệch nằm bên ngoài cửa sổ của bổn vương giữa ban ngày ban mặt? Từ Tam, đưa nàng ta ra ngoài."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Số ký tự: 0