Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Bước Đầu Giải Q...

2024-11-20 18:16:02

Trước khi ra khỏi nhà, Tang Giác Thiển còn cố ý đem theo một hộp thỏi vàng, là hộp lớn nhất, tổng cộng có bảy mươi lăm miếng.

Với số lượng thỏi vàng nhiều như vậy, nếu muốn bán một lần thì tiệm vàng nhỏ chắc chắn không thể làm được, dù cho họ có muốn mua cũng không có đủ sức.

Còn nếu chia nhỏ ra bán, không chỉ phiền phức mà còn dễ gây chú ý, khiến người khác nghĩ rằng nàng đang bán đồ trộm cắp, có thể mất nhiều hơn được.

Cân nhắc kỹ càng, Tang Giác Thiển quyết định đến tiệm trang sức Tạ Thị.

Tiệm trang sức Tạ Thị là cửa tiệm lớn nhất thành phố S, tuy là doanh nghiệp gia đình nhưng đã niêm yết trên sàn vài năm trước.

Nơi này không chỉ bán các loại trang sức, ngọc thạch, thỏi vàng thỏi bạc, ngọc trai mà còn thu mua lại, không vì tiệm lớn mà ép giá, giá cả rất phải chăng.

Tuy ngân hàng cũng thu mua vàng, nhưng mang nhiều thỏi vàng như thế tới ngân hàng chắc chắn sẽ thu hút không ít sự chú ý. Tang Giác Thiển tạm thời chỉ muốn làm giàu trong âm thầm, vì thế nàng quyết định đến Tạ Thị.

Đã quyết xong, nàng liền gọi xe đi thẳng đến cửa hàng lớn nhất của Tạ Thị nằm ở trung tâm thành phố.

Cửa hàng này chiếm trọn một tòa nhà ba tầng, bên trong có đủ mọi loại trang sức mà người ta có thể nghĩ đến.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dù hôm nay là ngày làm việc, bên trong vẫn rất đông đúc, nhộn nhịp.

Vì phải quay lại sớm để nhận hàng, Tang Giác Thiển không muốn lãng phí thời gian, tiến thẳng vào tiệm, tìm một nhân viên bán hàng: “Tôi có thỏi vàng muốn bán, nên đi hướng nào?”

Nhân viên bán hàng nghe lời nàng nói, cũng không ngạc nhiên, chỉ cho rằng nàng giống các cô gái trẻ đẹp khác, đem trang sức bằng thỏi vàng được người theo đuổi tặng tới đây bán lấy tiền mặt.

“Chào cô, cứ đưa tôi xem là được, chỉ cần xác nhận là thỏi vàng thật, tôi lập tức chuyển khoản cho cô.”

Nhìn nhân viên bán hàng trẻ trước mặt, Tang Giác Thiển khẽ lắc đầu: “Tôi muốn bán số lượng lớn thỏi vàng, cô không làm chủ được đâu.”

Nhân viên nhướn mày: “Quý khách đùa rồi, dù là mấy chục hay mấy trăm gram thỏi vàng thì tôi vẫn có thể chuyển tiền ngay lập tức, không phải không làm chủ, cô cứ lấy ra xem là được.”

Tang Giác Thiển bất đắc dĩ: “Được rồi, đây là cô nói đấy nhé.”

Nói xong, Tang Giác Thiển mở chiếc hộp gỗ nàng mang theo ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Số ký tự: 0