Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Đêm Khuya Bắt Đ...

2024-11-20 18:16:02

“Khoai tây, cải thảo, củ cải, hành tây, khoai lang, bắp, cà tím, dưa leo, đậu đũa, cà chua, ớt xanh, cần tây, hẹ, mướp, khổ qua, hành lá, gừng... Lấy trước mỗi loại một vạn cân. Thêm vào đó là năm vạn cân dưa hấu, hai vạn cân đào, một vạn cân táo và một vạn cân lê.”

Cúp điện thoại, Tang Giác Thiển liền chuyển khoản tiền cọc, tiêu thêm vài chục vạn.

Cả một ngày trời, nàng bận rộn tiếp nhận hàng, thanh toán tiền, hết đợt này đến đợt khác.

Vốn định mang thiết bị khoan giếng về, nhưng vì mấy chuyện này mà cũng bị trì hoãn.

Đợi đến khi kiểm hết hàng cuối cùng, Tang Giác Thiển mới thu dọn thiết bị cùng dây điện, ổ cắm, rồi trở về tiệm tạp hóa.

Vừa bước vào trong đã nghe giọng lo lắng pha chút nôn nóng của Lý Quân Diễn truyền đến.

“Thiển Thiển, ngươi về rồi sao?”

“Ừ, ta về rồi.” Tang Giác Thiển khóa cửa rồi bước đến bên cửa sổ: “Hôm nay ta mua rất nhiều đồ, cả ngày đều phải kiểm hàng, nên mới về trễ. Đây là thiết bị khoan giếng cho ngươi. Ngươi xem video tới đâu rồi?”

Tang Giác Thiển không biết khoan giếng, đành lên mạng tải xuống các video hướng dẫn khoan giếng, để Lý Quân Diễn tự xem kỹ.

Hắn đã lắp đặt xong các tấm pin năng lượng mặt trời khi xem video, thì hẳn cũng có thể học khoan giếng qua video được.

Quả nhiên, nhắc tới chuyện này, trên mặt Lý Quân Diễn liền hiện lên tự tin: “Ta đã thuộc lòng tất cả những điều video hướng dẫn rồi. Đến khi khoan giếng, ta cũng đã cho một số công tượng xem cùng, họ bảo đã học được.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đã dùng được điện chưa?”

“Đã dùng được rồi! Tất cả máy bộ đàm và đèn bàn đều đã được sạc điện, giờ trời tối nhưng có đèn bàn vẫn có thể phân phát nước và lương thực, tất cả đều nhờ công của ngươi, Thiển Thiển!”

“Diện tích chiếu sáng của đèn bàn nhỏ, ta sẽ đặt mua thêm đèn chiếu sáng ngoài trời công suất lớn cho ngươi, cái này khi dùng ở ngoài trời lúc ban đêm mới tiện. Những thứ này không cần vội, trước mắt ngươi cứ bảo người mang thiết bị khoan giếng đi trước đã.”

“Ngươi nói phải. Trọng yếu trước mắt vẫn là khoan giếng.”

“Ngươi định thi công vào ban đêm sao?”

“Dùng thêm vài chiếc đèn bàn chiếu sáng, ban đêm cũng không thành vấn đề. Địa điểm đã chọn xong, mọi công tác chuẩn bị đều đã đầy đủ, công tượng và dân chúng ai nấy đều nôn nóng, dẫu ban đêm cũng muốn bắt đầu.”

Thấy nét mặt hắn nghiêm trọng, nghĩ tới hoàn cảnh nơi Đình Châu, Tang Giác Thiển cũng tỏ vẻ thấu hiểu: “Nhưng ngươi nhất định phải cẩn thận, đừng nóng vội. Điện và thiết bị tuy tiện dụng nhưng cũng dễ xảy ra sự cố, nhất định phải cẩn thận! Nhất định không được chạm vào điện khi tay còn ướt!”

Lý Quân Diễn trang trọng hành lễ: “Ta sẽ ghi nhớ kỹ càng! Ngươi cứ yên tâm!”

Lý Quân Diễn dẫn theo mọi người và thiết bị khoan giếng rời đi. Tang Giác Thiển lên lầu rửa mặt qua loa, nhưng lòng lại không yên, chẳng thể chợp mắt, đành quay lại tầng một.

Nhưng ban ngày bận rộn cả ngày trời, Tang Giác Thiển đã kiệt sức, ngồi lên ghế nằm chưa lâu đã ngủ thiếp đi.

Khi Lý Quân Diễn toàn thân đầy bụi đất trở về liền thấy Tang Giác Thiển đang say ngủ trên ghế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nàng dù đã ngủ nhưng mày vẫn nhíu chặt, sắc mặt cũng đầy vẻ mệt mỏi.

Thấy cảnh này, Lý Quân Diễn chỉ cảm thấy trái tim như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, khẽ nhói đau.

Tiếng gọi vui mừng pha chút nôn nóng của Từ Tam từ xa truyền đến, rồi từng bước đến gần.

“Vương gia! Đã có nước rồi!”

“Vương gia, giếng đã có nước rồi!”

Lý Quân Diễn lo rằng sẽ đánh thức Tang Giác Thiển, quay đầu nhìn ra cửa, hạ giọng nói: “Từ Tam, im lặng."

Dù cố ngăn cản nhưng đã quá muộn rồi.

Giọng Từ Tam vốn dĩ đã thô kệch, lúc kích động lại càng lớn hơn, trực tiếp đánh thức Tang Giác Thiển đang say ngủ.

Trong giấc mơ, Tang Giác Thiển cũng đang nghĩ về chuyện đào giếng, vừa nghe thấy tiếng Từ Tam, nàng không thèm mở mắt ra đã vội hỏi: “Nhạc Chi, thực sự có nước rồi sao?"

Lý Quân Diễn nhìn sang Từ Tam: “Nói đi, kể cụ thể tình hình đi."

"Vâng."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Số ký tự: 0