Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Điện Thoại Là G...

2024-11-20 18:16:02

Tang Giác Thiển vừa nói, vừa đặt điện thoại lên lòng bàn tay, để Lý Quân Diễn có thể nhìn rõ hơn.

Lý Quân Diễn nhíu mày nhìn kỹ: "Bàn tay... gà*?"

*Trong tiếng Trung từ điện thoại đồng âm với từ gà

Cái này nhìn cũng không giống gà!

Chẳng lẽ... là giống mới của Long Quốc?

"Miệng của nó ở đâu? Nó ăn uống thế nào? Cô nương cầm nó trong tay để nói chuyện với nó à? Nó có thể nghe hiểu được?"

Nghe Lý Quân Diễn hỏi một tràng, Tang Giác Thiển ban đầu kinh ngạc, sau đó bật cười.

Tiếng cười trong trẻo vang lên, làm Lý Quân Diễn lập tức hiểu ra, chắc vừa rồi hắn đã làm trò cười rồi.

Đáng lẽ là chuyện làm hắn xấu hổ không chịu nổi, nhưng nhìn nàng cười rạng rỡ như vậy, tiếng cười lại dễ nghe như thế, Lý Quân Diễn bỗng cảm thấy thoải mái.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khiến nàng cười một tiếng, làm trò cười cũng không sao.

Tang Giác Thiển cong mắt: "Chữ 'gà' này không phải là con gà, mà là dụng cụ, máy móc. Đây là công cụ liên lạc của chúng ta, giống như chim bồ câu đưa thư của các ngươi. Nhưng nó truyền tin nhanh hơn nhiều. Ta nói ở bên này, người bên kia lập tức có thể nghe thấy."

Theo lời giải thích của Tang Giác Thiển, mắt Lý Quân Diễn càng lúc càng sáng: "Trên đời lại có vật thần kỳ như vậy! Nếu Đại Chu cũng có cái này, giao cho các tướng lĩnh biên cương, bất cứ biến động nào ở biên ải, triều đình đều có thể lập tức biết tin tức, kịp thời ứng phó! Còn lo gì Đại Chu không yên ổn! Cô nương, điện thoại này giá bao nhiêu? Có thể bán cho ta một ít được không?"

Lý Quân Diễn nói một tràng đầy hào khí, Tang Giác Thiển chỉ nghe thôi, lòng cũng theo đó rung động. Nhưng nghe hắn nói muốn mua, Tang Giác Thiển chỉ biết thở dài: "Bên ta có rất nhiều, cũng có thể bán cho ngươi, nhưng dù có đưa cho ngươi, ngươi cũng không dùng được. Hai người cầm nó, nhưng muốn nói chuyện cách xa ngàn dặm còn cần rất nhiều thứ khác..."

Mắt Lý Quân Diễn hơi mở to, tuy có chút thất vọng, nhưng cũng có thể chấp nhận. Vật thần kỳ như vậy, tựa như tiên phẩm, Đại Chu hiện nay không thể sử dụng cũng là điều dễ hiểu.

Thấy Lý Quân Diễn vẻ mặt buồn bã, Tang Giác Thiển nhanh chóng nghĩ cách.

Điện thoại di động không dùng được, vậy bộ đàm thì sao?

"Ngươi đợi ta một lát, ta đi lấy một thứ."

Tang Giác Thiển nói rồi nhanh chóng chạy đến kệ hàng bách hóa, lấy hai bộ bộ đàm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Số ký tự: 0