Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Má Ửng Hồng, Án...

2024-11-20 18:16:02

Nhìn thấy chú Chung quay về cửa hàng văn hóa cổ phong, lúc này Tang Trân Trân mới đắc ý nhìn Tang Giác Thiển: “Giờ thì chẳng còn ai nói đỡ cho cô nữa nhỉ?”

Tang Giác Thiển vừa định trả lời thì Tạ Minh Thiện bước ra từ đám đông, mỉm cười chào hỏi nàng.

"Cô Tang."

Hôm nay Tạ Minh Thiện mặc một bộ âu phục trắng thanh nhã, nụ cười ôn hòa, giọng nói dịu dàng như gió xuân.

So với vẻ chững chạc thường ngày, hôm nay anh ta lại toát lên nét phong lưu, nhã nhặn.

Vừa nhìn thấy Tạ Minh Thiện, Tang Trân Trân đang còn hùng hổ cũng lập tức biến thành một cô gái dịu dàng, nết na.

"Thiển Thiển, đây là ai vậy? Sao trước giờ tôi chưa từng gặp qua? Chẳng lẽ là bạn mới của cô?"

Khi Tang Trân Trân nói, giọng nói như hòa thêm vài phần ngọt ngào, mềm mại.

Nghe cô ta nói vậy, Tang Giác Thiển cảm thấy răng mình sắp sâu vì ngọt mất rồi.

Tạ Minh Thiện nhìn Tang Trân Trân, nụ cười càng ôn hòa: “Xin chào, tôi là Tạ Minh Thiện."

"Tạ Minh Thiện?" Tang Trân Trân kinh ngạc đưa tay che miệng, đôi mắt lấp lánh, ánh lên vẻ sùng bái: “Thật sự là Tổng giám đốc Tạ sao! Vừa rồi tôi nhìn đã thấy giống anh, nhưng không dám chắc, không ngờ lại thực sự là anh."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cô biết tôi sao?"

"Tất nhiên là biết rồi!" Tang Trân Trân thẹn thùng cười, má ửng hồng, ánh mắt e lệ: “Tổng giám đốc Tạ trẻ tuổi tài cao, tuổi còn trẻ đã quản lý Tiệm trang sức Tạ Thị, ai mà không biết đến Tổng giám đốc Tạ chứ! Tổng giám đốc Tạ làm sao mà quen biết được Thiển Thiển vậy?"

Cô ta giả vờ ngây thơ hỏi, nhưng khi ánh mắt rơi lên Tang Giác Thiển thì lại đầy sắc bén.

Nhưng vào lúc này, Tang Giác Thiển không còn để tâm đến ánh mắt của Tang Trân Trân nữa.

Nếu Tạ Minh Thiện nói ra nguyên do hai người quen biết, chắc chắn sẽ gây ra sóng gió trong nhà họ Tang.

Dù Tang Giác Thiển tự biết chuyện nàng bỗng trở nên giàu có không thể giấu mãi trong gia đình, nhưng nàng vẫn chưa nghĩ xong phải nói như thế nào.

Khi Tang Giác Thiển còn đang rối rắm thì nghe thấy Tạ Minh Thiện cười nói: “Tôi và cô Tang tình cờ quen biết nhau thôi."

Anh ta không nói sao?

Tang Giác Thiển ngạc nhiên nhìn về phía Tạ Minh Thiện, vừa hay chạm phải ánh mắt ôn nhu của anh ta, ánh mắt như đang ngầm bảo nàng yên tâm.

Nhìn thấy ánh mắt đó của Tạ Minh Thiện, trong lòng Tang Giác Thiển chỉ cảm thấy kỳ lạ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tạ Minh Thiện trông có vẻ cố tình giấu giếm điều gì đó, vì sao anh ta lại nói như vậy?

Thấy ánh mắt Tạ Minh Thiện dịu dàng nhìn Tang Giác Thiển, hai người còn bốn mắt giao nhau, Tang Trân Trân lập tức sôi máu.

Tang Giác Thiển không biết dựa vào cái gì mà quen được Tạ Minh Thiện, giờ lại dám công khai mời gọi anh ta trước mặt bao người, thật quá đáng!

Nếu để Tang Giác Thiển và Tạ Minh Thiện có gì với nhau, chẳng phải cả đời này cô ta sẽ bị Tang Giác Thiển đạp lên đầu sao?

Chỉ nghĩ đến khả năng đó thôi, Tang Trân Trân đã thấy toàn thân khó chịu.

Không được!

Cô ta tuyệt đối không cho phép giữa Tang Giác Thiển và Tạ Minh Thiện có gì đó với nhau!

Đầu óc Tang Trân Trân xoay chuyển nhanh chóng, nhanh chóng nghĩ ra một chủ đề, cười bước lên trước hai bước, rút ngắn khoảng cách với Tạ Minh Thiện.

"Tổng giám đốc Tạ, sao anh lại đến Cổ Thành này vậy?"

Nghe vậy, Tạ Minh Thiện quay sang nhìn Tang Trân Trân: “Ở Cổ Thành sắp khai trương một cửa hàng châu báu của nhà họ Tạ, tôi đến xem xét một chút."

"Thật sao?" Tang Trân Trân thốt lên kinh ngạc, ánh mắt sáng rực: “Tôi rất thích châu báu của nhà họ Tạ, không chỉ chế tác tinh xảo mà giá cả hợp lý, dịch vụ cũng vô cùng chu đáo! Tổng giám đốc Tạ, cửa hàng châu báu của nhà họ Tạ ở Cổ Thành mở ở vị trí nào vậy? Anh có thể đưa tôi đến xem được không? Như vậy thì sau này tôi muốn mua châu báu cũng không sợ không tìm thấy nơi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Ruộng-Tiệm Tạp Hóa Thời Cổ Đại: Vương Gia Ta Dưỡng Đăng Cơ Rồi!

Số ký tự: 0