Lạnh Nhạt Ba Năm, Vừa Nhắc Đến Ly Hôn, Anh Chồng Cơ Trưởng Khóc Không Gượng Dậy Nổi
Chương 15
2024-11-25 20:19:51
“Vãn Tình có bằng dương cầm cấp 10, muốn cứu nguy giúp mà cô ta lại không thèm.”
Khương Noãn phớt lờ những lời bàn tán, nhanh chóng lướt ngón trên phím đàn, một khúc nhạc du dương vang lên…
Tiếng đàn êm dịu đưa người ta lạc vào khung cảnh lãng mạn dưới ánh trăng.
Cố Đình Hiên chăm chú nhìn Khương Noãn trên sân khấu, cảm thấy ngón đàn của cô uyển chuyển không giống người không biết đàn.
Có vẻ như anh cần phải tìm hiểu lại vợ mình.
Một khúc nhạc kết thúc, cô khẽ cúi chào, “Xin lỗi, đã làm mọi người chê cười rồi.”
Ngay sau đó cả hội trường vang lên những tràng pháo tay rầm rộ.
Cô vừa định bước xuống, một người đàn ông mặc vest trắng, tay cầm một bông hồng đỏ tiến đến trước mặt cô, “Khương Noãn, tặng em.”
Khương Noãn tự nhiên nhận lấy, “Cảm ơn anh.”
“Noãn Noãn, em đúng là niềm tự hào của phòng Điều Trị chúng ta.”
Khương Noãn trở về chỗ ngồi, người đàn ông vừa tặng hoa ngồi xuống cạnh cô, “Khương Noãn, chào em, anh là Giang Hướng Đông ở phòng Công Trình.”
“Chào anh Giang.”
Tại sao cô lại cảm thấy xung quanh có một luồng khí lạnh lẽo thế nhỉ?
Cô quay đầu lại, phát hiện dưới ánh đèn mờ ảo có một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn mình.
Cô bất giác hít một hơi, vội vàng quay mặt đi.
Sau khi buổi lễ kết thúc, Khương Noãn và Trình Lộ Lộ định cùng nhau bắt xe về, không ngờ xe của Giang Hướng Đông lại dừng trước mặt họ.
“Khương Noãn, anh đưa hai em về nhé?”
“Không cần đâu ạ.”
Lúc này, tiếng còi xe vang lên từ phía sau.
Khương Noãn nhìn biển số xe, nhận ra đó là xe của Cố Đình Hiên.
Cô lịch sự cảm ơn Giang Hướng Đông, “Anh Giang, chúng em không tiện đường, không làm phiền anh nữa.”
“Không sao, anh có thể đi đường vòng.”
Lúc này một giọng nói lạnh lùng vang lên, “Khương Noãn, cô là phụ nữ đã có chồng, đi nhờ xe đồng nghiệp nam như vậy không tiện đâu.”
Nghe vậy Khương Noãn trố mắt ngạc nhiên.
Trình Lộ Lộ huých nhẹ Khương Noãn, "Tại sao giám đốc Cố lại biết cậu đã kết hôn?"
Lúc này Tô Vãn Tình đến bên xe Cố Đình Hiên, reo lên vui mừng, "A Hiên, anh cố ý đợi em ở đây sao?"
Lục Dịch Thần thò đầu ra, nhìn về phía Tô Vãn Tình, "Vãn Tình, lên xe đi."
Khương Noãn chợt nhận ra, hóa ra cô đã tự mình đa tình?
Đã sắp ly hôn rồi! Tự mình đa tình cái gì chứ!
Cô kiên quyết mở cửa xe, giải thích: "Anh Giang, em và chồng đang làm thủ tục ly hôn."
Giang Hướng Đông cười gượng gạo, "Anh không ngờ em đã kết hôn."
"Nếu anh từ chối em vì là phụ nữ có chồng, em có thể xuống xe."
Giang Hướng Đông vội vàng giải thích, "Khương Noãn, chúng ta đều là đồng nghiệp, sao anh có thể từ chối em chỉ vì em đã kết hôn chứ?"
"Nhà em ở đâu?"
Khương Noãn không muốn nói mình ở khu biệt thự Shangri-La, mà nói là tòa nhà Dật Mỹ đối diện Shangri-La.
"Noãn Noãn, bản nhạc piano vừa rồi của cậu thật tuyệt vời, mọi người đều không ngờ cậu lại biết chơi piano."
"Mình chưa từng học bài bản, chỉ nghe qua một lần. Mà này, mình nhớ là mình không đăng ký biểu diễn."
Cô nói nhỏ vào tai Trình Lộ Lộ, "Cậu giúp mình hỏi xem ai đang giở trò."
"Được."
Chẳng mấy chốc, xe dừng lại trước khu chung cư Dật Mỹ.
Sau khi xuống xe, Khương Noãn đi về phía khu biệt thự Shangri-La đối diện.
Vừa đến cổng khu biệt thự, cô thấy Tô Vãn Tình đang ôm Cố Đình Hiên rồi xoay người lên xe.
Xem ra cô đến không đúng lúc.
Cô bước nhanh về nhà.
Khương Noãn rửa mặt xong vẫn không nghe thấy tiếng Cố Đình Hiên về.
Khương Noãn phớt lờ những lời bàn tán, nhanh chóng lướt ngón trên phím đàn, một khúc nhạc du dương vang lên…
Tiếng đàn êm dịu đưa người ta lạc vào khung cảnh lãng mạn dưới ánh trăng.
Cố Đình Hiên chăm chú nhìn Khương Noãn trên sân khấu, cảm thấy ngón đàn của cô uyển chuyển không giống người không biết đàn.
Có vẻ như anh cần phải tìm hiểu lại vợ mình.
Một khúc nhạc kết thúc, cô khẽ cúi chào, “Xin lỗi, đã làm mọi người chê cười rồi.”
Ngay sau đó cả hội trường vang lên những tràng pháo tay rầm rộ.
Cô vừa định bước xuống, một người đàn ông mặc vest trắng, tay cầm một bông hồng đỏ tiến đến trước mặt cô, “Khương Noãn, tặng em.”
Khương Noãn tự nhiên nhận lấy, “Cảm ơn anh.”
“Noãn Noãn, em đúng là niềm tự hào của phòng Điều Trị chúng ta.”
Khương Noãn trở về chỗ ngồi, người đàn ông vừa tặng hoa ngồi xuống cạnh cô, “Khương Noãn, chào em, anh là Giang Hướng Đông ở phòng Công Trình.”
“Chào anh Giang.”
Tại sao cô lại cảm thấy xung quanh có một luồng khí lạnh lẽo thế nhỉ?
Cô quay đầu lại, phát hiện dưới ánh đèn mờ ảo có một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn mình.
Cô bất giác hít một hơi, vội vàng quay mặt đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi buổi lễ kết thúc, Khương Noãn và Trình Lộ Lộ định cùng nhau bắt xe về, không ngờ xe của Giang Hướng Đông lại dừng trước mặt họ.
“Khương Noãn, anh đưa hai em về nhé?”
“Không cần đâu ạ.”
Lúc này, tiếng còi xe vang lên từ phía sau.
Khương Noãn nhìn biển số xe, nhận ra đó là xe của Cố Đình Hiên.
Cô lịch sự cảm ơn Giang Hướng Đông, “Anh Giang, chúng em không tiện đường, không làm phiền anh nữa.”
“Không sao, anh có thể đi đường vòng.”
Lúc này một giọng nói lạnh lùng vang lên, “Khương Noãn, cô là phụ nữ đã có chồng, đi nhờ xe đồng nghiệp nam như vậy không tiện đâu.”
Nghe vậy Khương Noãn trố mắt ngạc nhiên.
Trình Lộ Lộ huých nhẹ Khương Noãn, "Tại sao giám đốc Cố lại biết cậu đã kết hôn?"
Lúc này Tô Vãn Tình đến bên xe Cố Đình Hiên, reo lên vui mừng, "A Hiên, anh cố ý đợi em ở đây sao?"
Lục Dịch Thần thò đầu ra, nhìn về phía Tô Vãn Tình, "Vãn Tình, lên xe đi."
Khương Noãn chợt nhận ra, hóa ra cô đã tự mình đa tình?
Đã sắp ly hôn rồi! Tự mình đa tình cái gì chứ!
Cô kiên quyết mở cửa xe, giải thích: "Anh Giang, em và chồng đang làm thủ tục ly hôn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Hướng Đông cười gượng gạo, "Anh không ngờ em đã kết hôn."
"Nếu anh từ chối em vì là phụ nữ có chồng, em có thể xuống xe."
Giang Hướng Đông vội vàng giải thích, "Khương Noãn, chúng ta đều là đồng nghiệp, sao anh có thể từ chối em chỉ vì em đã kết hôn chứ?"
"Nhà em ở đâu?"
Khương Noãn không muốn nói mình ở khu biệt thự Shangri-La, mà nói là tòa nhà Dật Mỹ đối diện Shangri-La.
"Noãn Noãn, bản nhạc piano vừa rồi của cậu thật tuyệt vời, mọi người đều không ngờ cậu lại biết chơi piano."
"Mình chưa từng học bài bản, chỉ nghe qua một lần. Mà này, mình nhớ là mình không đăng ký biểu diễn."
Cô nói nhỏ vào tai Trình Lộ Lộ, "Cậu giúp mình hỏi xem ai đang giở trò."
"Được."
Chẳng mấy chốc, xe dừng lại trước khu chung cư Dật Mỹ.
Sau khi xuống xe, Khương Noãn đi về phía khu biệt thự Shangri-La đối diện.
Vừa đến cổng khu biệt thự, cô thấy Tô Vãn Tình đang ôm Cố Đình Hiên rồi xoay người lên xe.
Xem ra cô đến không đúng lúc.
Cô bước nhanh về nhà.
Khương Noãn rửa mặt xong vẫn không nghe thấy tiếng Cố Đình Hiên về.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro