Lạnh Nhạt Ba Năm, Vừa Nhắc Đến Ly Hôn, Anh Chồng Cơ Trưởng Khóc Không Gượng Dậy Nổi
Chương 1
2024-11-25 20:19:51
Anh chồng đã biến mất ba năm của cô - Cố Đình Hiên bất ngờ trở thành chủ đề nóng trên mạng xã hội!
[Cơ trưởng Cố về nước kế thừa gia nghiệp, còn đích thân đón bạch nguyệt quang trở về, lãng mạn quá!]
“Noãn Noãn, cậu xem, đó là cơ trưởng Cố và bạch nguyệt quang của anh ấy kìa.”
Khương Noãn nhìn theo hướng Trình Lộ Lộ chỉ liền thấy bóng dáng cao lớn thẳng tắp của anh.
Anh mặc bộ đồng phục cơ trưởng tôn lên vóc dáng cao ráo, vai rộng eo thon. Đặc biệt dưới ánh hoàng hôn nhìn anh càng thêm rực rỡ nổi bật.
Cô vẫn luôn biết Cố Đình Hiên có bạch nguyệt quang, ba năm trước bạch nguyệt quang gặp tai nạn giao thông bị tổn thương tâm lý nghiêm trọng, mất trí nhớ rồi ra nước ngoài.
Sau khi chân anh bình phục, anh để lại đơn ly hôn rồi sang nước C để ở bên bạch nguyệt quang.
Cô không nhìn rõ người đó là ai, chỉ thấy cô gái đã lên xe của anh.
“Noãn Noãn…”
Khương Noãn lúc này mới hoàn hồn, trong lòng cảm thấy nghẹn ngào, “Cậu vừa nói gì?”
“Mình nói hai người họ đẹp đôi phải không?”
Khương Noãn cười khổ, “Ừ, họ thật sự rất đẹp đôi.”
“Noãn Noãn, tối nay mình với Tiếu Tiếu và mấy đồng nghiệp ở bộ phận sẽ tổ chức tiệc mừng lên chính thức, cậu đừng đến muộn nhé.”
Khương Noãn gật đầu, “Được.”
Khương Noãn nghĩ Cố Đình Hiên sẽ về sớm, nhưng khi cô bước vào biệt thự, căn nhà lại trống không.
Hôm nay cô phải đi ăn mừng cùng đồng nghiệp nên không bảo dì Trương chuẩn bị bữa tối.
Tắm xong, cô thay một chiếc váy hai dây đen kiểu Pháp, khoác ngoài một chiếc áo sơ mi màu xám thoải mái mà vẫn thời thượng.
Khương Noãn vừa đến câu lạc bộ cao cấp thì điện thoại reo lên, cô cúi đầu nhìn, là Lâm Vũ Thu gọi.
Cô rất bực mình nhưng vẫn nghe máy.
Giây tiếp theo, một giọng nói chói tai vang lên, “Noãn Noãn, Tình Tình đã trở về, hợp đồng chúng ta đã ký ba năm trước nên kết thúc rồi.”
Hợp đồng kết thúc?
Ba năm trước, con gái riêng của chồng mẹ cô là Tô Vãn Tình gặp tai nạn giao thông, cô đã thay thế Tô Vãn Tình kết hôn với Cố Đình Hiên.
Cô nghĩ đến hợp đồng, lòng lại đau nhói.
Trên đời này chỉ có người mẹ như Lâm Vũ Thu mới ép con gái mình đi thế gả.
“Mẹ, Tô Vãn Tình chỉ là con riêng của chồng mẹ, con mới là con gái ruột của mẹ.”
“Nhưng con chỉ là thế thân.”
“Dù là thế thân, con vẫn là vợ của Cố Đình Hiên.”
Dứt lời, cô lập tức cúp máy.
Tô Vãn Tình vừa trở về, mẹ cô liền muốn cô nhường lại vị trí Cố phu nhân.
Cô thở dài đi vào thang máy, tìm đến phòng 309, đang định đẩy cửa bước vào thì bất ngờ nghe thấy một giọng nam trầm quen thuộc, “Lần này tôi trở về chủ yếu là để hoàn thành hai việc lớn.”
“Anh Hiên à, em đoán nhé. Thứ nhất là tiếp quản Thịnh Hằng, thứ hai chắc chắn là ly hôn với Khương Noãn, sau đó cưới tiểu thư Tô Vãn Tình danh chính ngôn thuận của nhà họ Tô.”
Khương Noãn dừng bước, chờ Cố Đình Hiên lên tiếng.
Chờ mười mấy giây lại nghe thấy tiếng ồn ào của người anh em kia: “Anh Hiên, anh không nói gì, em xem như anh đồng ý nhé.”
Khóe miệng Khương Noãn giật giật, trong lòng bỗng dưng nhói đau.
Ba năm trước, khi anh rời đi đã để lại giấy thỏa thuận ly hôn.
Vậy mà cô vẫn còn ôm một tia ảo tưởng cho rằng anh sẽ từ bỏ ý định đó.
Nếu anh kiên quyết muốn ly hôn, vậy cô cũng không níu kéo.
Tối nay cô về nhà nhất định sẽ ký vào thỏa thuận ly hôn, ngày mai cô sẽ dọn khỏi biệt thự.
[Cơ trưởng Cố về nước kế thừa gia nghiệp, còn đích thân đón bạch nguyệt quang trở về, lãng mạn quá!]
“Noãn Noãn, cậu xem, đó là cơ trưởng Cố và bạch nguyệt quang của anh ấy kìa.”
Khương Noãn nhìn theo hướng Trình Lộ Lộ chỉ liền thấy bóng dáng cao lớn thẳng tắp của anh.
Anh mặc bộ đồng phục cơ trưởng tôn lên vóc dáng cao ráo, vai rộng eo thon. Đặc biệt dưới ánh hoàng hôn nhìn anh càng thêm rực rỡ nổi bật.
Cô vẫn luôn biết Cố Đình Hiên có bạch nguyệt quang, ba năm trước bạch nguyệt quang gặp tai nạn giao thông bị tổn thương tâm lý nghiêm trọng, mất trí nhớ rồi ra nước ngoài.
Sau khi chân anh bình phục, anh để lại đơn ly hôn rồi sang nước C để ở bên bạch nguyệt quang.
Cô không nhìn rõ người đó là ai, chỉ thấy cô gái đã lên xe của anh.
“Noãn Noãn…”
Khương Noãn lúc này mới hoàn hồn, trong lòng cảm thấy nghẹn ngào, “Cậu vừa nói gì?”
“Mình nói hai người họ đẹp đôi phải không?”
Khương Noãn cười khổ, “Ừ, họ thật sự rất đẹp đôi.”
“Noãn Noãn, tối nay mình với Tiếu Tiếu và mấy đồng nghiệp ở bộ phận sẽ tổ chức tiệc mừng lên chính thức, cậu đừng đến muộn nhé.”
Khương Noãn gật đầu, “Được.”
Khương Noãn nghĩ Cố Đình Hiên sẽ về sớm, nhưng khi cô bước vào biệt thự, căn nhà lại trống không.
Hôm nay cô phải đi ăn mừng cùng đồng nghiệp nên không bảo dì Trương chuẩn bị bữa tối.
Tắm xong, cô thay một chiếc váy hai dây đen kiểu Pháp, khoác ngoài một chiếc áo sơ mi màu xám thoải mái mà vẫn thời thượng.
Khương Noãn vừa đến câu lạc bộ cao cấp thì điện thoại reo lên, cô cúi đầu nhìn, là Lâm Vũ Thu gọi.
Cô rất bực mình nhưng vẫn nghe máy.
Giây tiếp theo, một giọng nói chói tai vang lên, “Noãn Noãn, Tình Tình đã trở về, hợp đồng chúng ta đã ký ba năm trước nên kết thúc rồi.”
Hợp đồng kết thúc?
Ba năm trước, con gái riêng của chồng mẹ cô là Tô Vãn Tình gặp tai nạn giao thông, cô đã thay thế Tô Vãn Tình kết hôn với Cố Đình Hiên.
Cô nghĩ đến hợp đồng, lòng lại đau nhói.
Trên đời này chỉ có người mẹ như Lâm Vũ Thu mới ép con gái mình đi thế gả.
“Mẹ, Tô Vãn Tình chỉ là con riêng của chồng mẹ, con mới là con gái ruột của mẹ.”
“Nhưng con chỉ là thế thân.”
“Dù là thế thân, con vẫn là vợ của Cố Đình Hiên.”
Dứt lời, cô lập tức cúp máy.
Tô Vãn Tình vừa trở về, mẹ cô liền muốn cô nhường lại vị trí Cố phu nhân.
Cô thở dài đi vào thang máy, tìm đến phòng 309, đang định đẩy cửa bước vào thì bất ngờ nghe thấy một giọng nam trầm quen thuộc, “Lần này tôi trở về chủ yếu là để hoàn thành hai việc lớn.”
“Anh Hiên à, em đoán nhé. Thứ nhất là tiếp quản Thịnh Hằng, thứ hai chắc chắn là ly hôn với Khương Noãn, sau đó cưới tiểu thư Tô Vãn Tình danh chính ngôn thuận của nhà họ Tô.”
Khương Noãn dừng bước, chờ Cố Đình Hiên lên tiếng.
Chờ mười mấy giây lại nghe thấy tiếng ồn ào của người anh em kia: “Anh Hiên, anh không nói gì, em xem như anh đồng ý nhé.”
Khóe miệng Khương Noãn giật giật, trong lòng bỗng dưng nhói đau.
Ba năm trước, khi anh rời đi đã để lại giấy thỏa thuận ly hôn.
Vậy mà cô vẫn còn ôm một tia ảo tưởng cho rằng anh sẽ từ bỏ ý định đó.
Nếu anh kiên quyết muốn ly hôn, vậy cô cũng không níu kéo.
Tối nay cô về nhà nhất định sẽ ký vào thỏa thuận ly hôn, ngày mai cô sẽ dọn khỏi biệt thự.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro