Lạnh Nhạt Ba Năm, Vừa Nhắc Đến Ly Hôn, Anh Chồng Cơ Trưởng Khóc Không Gượng Dậy Nổi
Chương 2
2024-11-25 20:19:51
Cô gọi rất nhiều rượu, bảo nhân viên phục vụ mang đến phòng.
Trình Lộ Lộ tò mò hỏi, “Noãn Noãn, sao cậu gọi nhiều rượu thế?”
“Chúc mừng mình chính thức được thăng chức, cũng chúc mừng mình sắp sửa khôi phục lại thân phận độc thân.”
“Chồng cậu để cậu phòng không gối chiếc ba năm, vừa về đã đòi ly hôn với cậu.”
Lồng ngực Khương Noãn thắt lại, từng cơn đau nhói truyền đến.
“Phải đấy, loại đàn ông này không cần cũng được, sau này mình sẽ sống độc thân vui vẻ!”
Khương Noãn không biết mình đã uống bao nhiêu, lúc ra khỏi quán bar cô đi loạng choạng.
“Noãn Noãn, mình đưa cậu về nhà nhé.”
Vừa nghe đến hai chữ “về nhà”, Khương Noãn lại khóc lại làm ầm ĩ, “Mình không có nhà! Bọn họ đều bỏ rơi mình.”
“Vậy cậu về với bọn mình.”
Khương Noãn ôm lấy cột điện, “Không cần, mình không cần về với ai cả, mình muốn chồng mình đến đón.”
Không phải muốn ly hôn sao?
Sao lại muốn chồng đến đón?
Trình Lộ Lộ bảo mấy đồng nghiệp khác về trước, cô ấy ở lại chăm sóc Khương Noãn.
Thấy Khương Noãn vừa khóc vừa cười lại còn làm ầm ĩ, Trình Lộ Lộ thật sự không còn cách nào khác đành phải mở điện thoại của Khương Noãn, tìm trong danh bạ số liên lạc có ghi chú “Chồng” rồi gọi qua.
“Chào anh, anh là chồng của Noãn Noãn phải không? Tôi là bạn của cô ấy, cô ấy say rồi, hiện đang ở câu lạc bộ cao cấp Duyệt Tâm, phiền anh đến đón cô ấy.”
“Được, tôi sẽ bảo tài xế đến ngay.”
Tại sao lại thấy giọng nói này quen quen nhỉ?
“Khương Noãn, chồng cậu sắp đến rồi.”
“Ừ... Mình muốn ly hôn với anh ta, mình sẽ không gọi cho anh ta.”
Trình Lộ Lộ thật sự không biết phải làm sao, thấy Khương Noãn nôn ọe khắp nơi thì vội nói, “Mình mua cho cậu chai nước nhé.”
Khương Noãn đang nôn thì bất chợt ngẩng đầu lên, dường như nhìn thấy Cố Đình Hiên đang đi từ trong ra.
Cô loạng choạng tiến lên muốn nói lý lẽ với Cố Đình Hiên, nhưng lại ngã vào lòng anh, “Chồng ơi... Em nói cho anh biết, em muốn ly hôn với anh!”
Chứng kiến cảnh tượng đó, Trình Lộ Lộ sợ hãi chạy nhanh đến kéo Khương Noãn ra, “Cơ trưởng Cố, ngại quá, Khương Noãn nhận nhầm người rồi, chồng cô ấy sắp đến ngay.”
Cố Đình Hiên chỉ liếc nhìn Khương Noãn một cách hờ hững, đáy mắt lóe lên tia lạnh lẽo, không nói gì.
Lúc này, tài xế đến.
“Thưa phu nhân, Cố tiên sinh bảo tôi đến đón cô về nhà.”
Khương Noãn chậm rãi xoay người nhìn về phía Cố Đình Hiên, ợ một tiếng rồi chỉ tay vào anh, “Không phải anh ta đang ở đây sao?”
Trình Lộ Lộ sợ Khương Noãn lại nhào vào lòng Cố Đình Hiên, vội vàng nói, “Noãn Noãn à, anh ấy là cơ trưởng Cố, không phải chồng cậu.”
“Đúng vậy, mình muốn ly hôn, anh ta không phải chồng mình.”
Trình Lộ Lộ đẩy Khương Noãn vào ghế sau xe, quay lại xin lỗi, “Cơ trưởng Cố, Khương Noãn say quá rồi.”
Cố Đình Hiên lạnh mặt, sắc mặt đen như đít nồi.
Trình Lộ Lộ rùng mình, vội vàng lên xe.
Lúc này Lục Dịch Thần đi đến bên cạnh Cố Đình Hiên, nghi ngờ hỏi, “Ba năm trước Khương Noãn đã dùng mọi thủ đoạn để gả cho cậu, bây giờ cô ta lại bằng lòng buông tha cho cậu sao?”
Cố Đình Hiên liếc mắt lạnh lùng, không nói gì.
Nhưng trên người anh lại tỏa ra luồng không khí lạnh lẽo khiến người ta không khỏi rùng mình.
Lục Dịch Thần vỗ vai Cố Đình Hiên, “Anh bạn, cậu đã hứa sẽ chăm sóc Tình Tình mà.”
Ánh mắt Cố Đình Hiên ngưng lại, liếc nhìn Lục Dịch Thần không nói gì, xịt cồn sát trùng rồi mới lái xe về biệt thự.
Trình Lộ Lộ tò mò hỏi, “Noãn Noãn, sao cậu gọi nhiều rượu thế?”
“Chúc mừng mình chính thức được thăng chức, cũng chúc mừng mình sắp sửa khôi phục lại thân phận độc thân.”
“Chồng cậu để cậu phòng không gối chiếc ba năm, vừa về đã đòi ly hôn với cậu.”
Lồng ngực Khương Noãn thắt lại, từng cơn đau nhói truyền đến.
“Phải đấy, loại đàn ông này không cần cũng được, sau này mình sẽ sống độc thân vui vẻ!”
Khương Noãn không biết mình đã uống bao nhiêu, lúc ra khỏi quán bar cô đi loạng choạng.
“Noãn Noãn, mình đưa cậu về nhà nhé.”
Vừa nghe đến hai chữ “về nhà”, Khương Noãn lại khóc lại làm ầm ĩ, “Mình không có nhà! Bọn họ đều bỏ rơi mình.”
“Vậy cậu về với bọn mình.”
Khương Noãn ôm lấy cột điện, “Không cần, mình không cần về với ai cả, mình muốn chồng mình đến đón.”
Không phải muốn ly hôn sao?
Sao lại muốn chồng đến đón?
Trình Lộ Lộ bảo mấy đồng nghiệp khác về trước, cô ấy ở lại chăm sóc Khương Noãn.
Thấy Khương Noãn vừa khóc vừa cười lại còn làm ầm ĩ, Trình Lộ Lộ thật sự không còn cách nào khác đành phải mở điện thoại của Khương Noãn, tìm trong danh bạ số liên lạc có ghi chú “Chồng” rồi gọi qua.
“Chào anh, anh là chồng của Noãn Noãn phải không? Tôi là bạn của cô ấy, cô ấy say rồi, hiện đang ở câu lạc bộ cao cấp Duyệt Tâm, phiền anh đến đón cô ấy.”
“Được, tôi sẽ bảo tài xế đến ngay.”
Tại sao lại thấy giọng nói này quen quen nhỉ?
“Khương Noãn, chồng cậu sắp đến rồi.”
“Ừ... Mình muốn ly hôn với anh ta, mình sẽ không gọi cho anh ta.”
Trình Lộ Lộ thật sự không biết phải làm sao, thấy Khương Noãn nôn ọe khắp nơi thì vội nói, “Mình mua cho cậu chai nước nhé.”
Khương Noãn đang nôn thì bất chợt ngẩng đầu lên, dường như nhìn thấy Cố Đình Hiên đang đi từ trong ra.
Cô loạng choạng tiến lên muốn nói lý lẽ với Cố Đình Hiên, nhưng lại ngã vào lòng anh, “Chồng ơi... Em nói cho anh biết, em muốn ly hôn với anh!”
Chứng kiến cảnh tượng đó, Trình Lộ Lộ sợ hãi chạy nhanh đến kéo Khương Noãn ra, “Cơ trưởng Cố, ngại quá, Khương Noãn nhận nhầm người rồi, chồng cô ấy sắp đến ngay.”
Cố Đình Hiên chỉ liếc nhìn Khương Noãn một cách hờ hững, đáy mắt lóe lên tia lạnh lẽo, không nói gì.
Lúc này, tài xế đến.
“Thưa phu nhân, Cố tiên sinh bảo tôi đến đón cô về nhà.”
Khương Noãn chậm rãi xoay người nhìn về phía Cố Đình Hiên, ợ một tiếng rồi chỉ tay vào anh, “Không phải anh ta đang ở đây sao?”
Trình Lộ Lộ sợ Khương Noãn lại nhào vào lòng Cố Đình Hiên, vội vàng nói, “Noãn Noãn à, anh ấy là cơ trưởng Cố, không phải chồng cậu.”
“Đúng vậy, mình muốn ly hôn, anh ta không phải chồng mình.”
Trình Lộ Lộ đẩy Khương Noãn vào ghế sau xe, quay lại xin lỗi, “Cơ trưởng Cố, Khương Noãn say quá rồi.”
Cố Đình Hiên lạnh mặt, sắc mặt đen như đít nồi.
Trình Lộ Lộ rùng mình, vội vàng lên xe.
Lúc này Lục Dịch Thần đi đến bên cạnh Cố Đình Hiên, nghi ngờ hỏi, “Ba năm trước Khương Noãn đã dùng mọi thủ đoạn để gả cho cậu, bây giờ cô ta lại bằng lòng buông tha cho cậu sao?”
Cố Đình Hiên liếc mắt lạnh lùng, không nói gì.
Nhưng trên người anh lại tỏa ra luồng không khí lạnh lẽo khiến người ta không khỏi rùng mình.
Lục Dịch Thần vỗ vai Cố Đình Hiên, “Anh bạn, cậu đã hứa sẽ chăm sóc Tình Tình mà.”
Ánh mắt Cố Đình Hiên ngưng lại, liếc nhìn Lục Dịch Thần không nói gì, xịt cồn sát trùng rồi mới lái xe về biệt thự.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro