Lạnh Nhạt Ba Năm, Vừa Nhắc Đến Ly Hôn, Anh Chồng Cơ Trưởng Khóc Không Gượng Dậy Nổi

Chương 26

2024-11-25 20:19:51

"Sao em lại quay về đây?"

"Em để quên đồ ở chỗ bà nội."

Thím Vương thấy chén tổ yến bị Cố Đình Dục uống mất chỉ biết cười trừ.

Khương Noãn tắm rửa xong trở về phòng ngủ chính.

Hôm nay là do bà nội cố tình sắp xếp, cô chỉ đành phải ngủ chung phòng với Cố Đình Hiên.

Sau khi tắm rửa, bước vào phòng ngủ chính trên lầu hai, cô không khỏi rùng mình một cái.

Sao nhiệt độ lại thấp thế này?

Ai mà chịu nổi chứ?

Khương Noãn tìm một vòng nhưng không thấy điều khiển điều hòa đâu cả.

Cô định đi tìm thím Vương nhưng nghĩ lại thím Vương đã ngủ rồi nên không muốn làm phiền.

Thôi kệ, có chăn là được!

Khương Noãn mở tủ quần áo ra nhưng chẳng thấy cái chăn nào.

Chẳng lẽ là bà nội cố ý?

Thôi vậy! Ai đến trước thì chăn là của người đó!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô ôm chăn ra ngủ trên ghế sofa.

Không lâu sau Cố Đình Hiên trở về.

Cô có cảm giác anh vừa về thì nhiệt độ trong phòng liền tăng lên một chút.

Cố Đình Hiên nhìn thấy Khương Noãn cuộn tròn ngủ trên sofa, dưới ánh đèn vàng ấm áp trông cô thật sự rất đáng yêu.

"Khương Noãn, chỉ có một cái chăn thôi à?"

“Tôi tìm được ở phòng để đồ, chỉ có mỗi một cái chăn, tối nay anh phải chịu khổ rồi giám đốc Cố.”

Cố Đình Hiên từ chối, “Không được, tôi sợ lạnh.”

Khương Noãn suýt nữa thì rớt hàm, Cố Đình Hiên lại nói mình sợ lạnh.

“Giám đốc Cố, nhiệt độ bên ngoài cao lắm, anh có thể ngủ bên ngoài.”

Cố Đình Hiên dang hai tay ra, “Khương Noãn, ngoài kia có muỗi, hơn nữa nếu tôi ngủ bên ngoài, bà nội chắc chắn sẽ phát hiện ra chúng ta có vấn đề.”

Khương Noãn nhíu mày, “Vừa hay ngày mai tôi cũng định nói với bà về chuyện chúng ta chuẩn bị ly hôn.”

Cố Đình Hiên lập tức phản đối, “Không được, bà nội mới khỏe lại, cô không thể nói với bà được.”

Anh quay đầu liếc Khương Noãn một cái, thấy cô im lặng liền nói thêm, “Bà nội thương cô nhất, cô nỡ lòng nào để bà giận dỗi rồi ảnh hưởng đến sức khỏe.”

Khương Noãn nghiến răng!

“Cố Đình Hiên, ngày mai tôi có thể không nói, nhưng một thời gian nữa tôi vẫn sẽ nói.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tôi ngủ đây, đừng làm phiền tôi.”

“Không được, tôi muốn cái chăn.”

Cố Đình Hiên giằng không lại liền ôm luôn cả Khương Noãn lên giường.

Khương Noãn hoảng hốt hét lên: “Cố Đình Hiên, anh muốn làm gì! Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám làm gì tôi thì đừng trách tôi ra tay.”

Thấy bộ dạng e dè của Khương Noãn, khóe miệng Cố Đình Hiên nhếch lên một nụ cười đầy ẩn ý.

“Sao vậy? Cô sợ tôi mất kiểm soát à?”

Khương Noãn vội vàng che ngực: “Cố Đình Hiên, anh không được làm bậy!”

Cố Đình Hiên bật cười, “Khương Noãn, tôi cần phải nhắc nhở cô chúng ta vẫn là vợ chồng, cô cần phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.”

Khương Noãn nuốt nước bọt, ngẩng mắt lên bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của anh, cảm giác như trong mắt anh chỉ có cô.

“Cố Đình Hiên, đúng là chúng ta là vợ chồng, nhưng chúng ta sắp ly hôn rồi.”

Nghe đến hai chữ ly hôn, Cố Đình Hiên liền cảm thấy khó chịu, “Là cô muốn ly hôn, tôi chưa đồng ý, hơn nữa hiện tại chúng ta vẫn là vợ chồng.”

Khương Noãn nuốt nước bọt, vội vàng cuộn chăn định chạy nhưng bị Cố Đình Hiên kéo lại, cả người ngã vào vòng tay anh.

Bỗng nhiên một hơi thở ấm áp bao quanh cô.

Cô muốn thoát ra nên liên tục vùng vẫy, lại nghe thấy giọng cảnh cáo của anh, “Khương Noãn, cô cứ cựa quậy như vậy, có phải nên hiểu là cô đang mời gọi tôi không?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lạnh Nhạt Ba Năm, Vừa Nhắc Đến Ly Hôn, Anh Chồng Cơ Trưởng Khóc Không Gượng Dậy Nổi

Số ký tự: 0