Bôi Thuốc
2024-11-06 20:35:51
Quyển 2 - Chương 19: : Bôi thuốc
Đó là một hộp thuốc mỡ được bào chế bí mật, dùng rất nhiều dược liệu trân quý tinh luyện mà thành. Thuốc này trị các vết thương ngoài da đặc biệt hữu hiệu, hắn vươn ngón tay ra, chấm một ít cao có màu phỉ thúy ở bên trong, tỉ mỉ bôi lên chỗ bị thương của mỹ nhân, cả ngực lẫn tiểu huyệt đều không bỏ sót.
Lúc đầu ngón tay mang theo chút cảm giác lạnh lẽo rơi xuống, Liễu Sương Dong theo bản năng run rẩy một chút. Tuy nhiên khác xa với những gì y tưởng tượng, chất cao đó cực kỳ hữu hiệu, cảm giác lạnh như băng tản ra trên da thịt, chỉ trong chớp mắt cảm giác nóng bỏng nóng rát nhanh chóng rút đi, đến cả cảm giác đau đớn giống như bị kim châm đều gần như biến mất không thấy.
Y hơi hơi thở phào một hơi, cơ thể vẫn luôn có phần căng thẳng cũng dần thả lỏng lại.
Sau khi bôi thuốc mỡ xong, Chung Lân Cẩm đậy nắp lại, cúi người xuống, một tay luồn xuống dưới nách Liễu Sương Dong, cẩn thận tránh đi vết thương của y, một lần nữa bế y lên, đi đến bên trái chiếc giường lớn.
Màn lụa đỏ buông xuống, Liễu Sương Dong ngồi quỳ trên đệm chăn bằng gấm vóc mềm mại, đối mặt với dương vật dâng trào nộ trướng giống như mãnh thú dưới háng nam nhân, quy đầu đỏ hồng phun ra tuyến dịch trong suốt, trông vừa dữ tợn lại vừa dâm mỹ. Lông mi của Liễu Sương Dong run rẩy, từ bên tai đến tận cổ đều nóng bỏng không thôi, cơ thể lại giống như bị khóa chặt, chậm chạp không thể động đậy.
Nhìn gò má thanh lệ trang nhã của y ửng đỏ, dáng vẻ tâm thần rung chuyển, cho dù dục vọng đã bành trướng đến mức sắp bùng nổ đến nơi nhưng Chung Lân Cẩm lại không thúc giục. Hắn làm thế chính là vì muốn từng chút từng chút một đánh sập bức tường trong tim y, khiến y hoàn toàn buông bỏ cảm giác xấu hổ, cuối cùng mới có thể cam tâm tình nguyện thừa hoan dưới háng hắn.
Cắn chặt răng, ngón tay hết nắm chặt rồi lại buông lỏng, một lúc sau lại nắm chặt, cứ vài lần như thế, Liễu Sương Dong hít sâu một hơi, rốt cuộc đã hạ được quyết tâm. Y chậm rãi cúi người xuống, nhắm chặt hai mắt, hé mở môi, nuốt dục vọng cực lớn kia vào miệng từng chút một.
Dương vật nóng rực thô tráng bành trướng, mang theo mùi tanh nồng mặn chát, chỉ ngậm phần đầu vào là đã gần như lấp đầy cả khoang miệng. Quy đầu tròn trịa đè ép niêm mạc và đầu lưỡi khiến y không thể không há miệng đến mức to nhất, căng đến nỗi khuôn mặt tê dại từng cơn, theo bản năng co bóp chặt lại.
Đó là một hộp thuốc mỡ được bào chế bí mật, dùng rất nhiều dược liệu trân quý tinh luyện mà thành. Thuốc này trị các vết thương ngoài da đặc biệt hữu hiệu, hắn vươn ngón tay ra, chấm một ít cao có màu phỉ thúy ở bên trong, tỉ mỉ bôi lên chỗ bị thương của mỹ nhân, cả ngực lẫn tiểu huyệt đều không bỏ sót.
Lúc đầu ngón tay mang theo chút cảm giác lạnh lẽo rơi xuống, Liễu Sương Dong theo bản năng run rẩy một chút. Tuy nhiên khác xa với những gì y tưởng tượng, chất cao đó cực kỳ hữu hiệu, cảm giác lạnh như băng tản ra trên da thịt, chỉ trong chớp mắt cảm giác nóng bỏng nóng rát nhanh chóng rút đi, đến cả cảm giác đau đớn giống như bị kim châm đều gần như biến mất không thấy.
Y hơi hơi thở phào một hơi, cơ thể vẫn luôn có phần căng thẳng cũng dần thả lỏng lại.
Sau khi bôi thuốc mỡ xong, Chung Lân Cẩm đậy nắp lại, cúi người xuống, một tay luồn xuống dưới nách Liễu Sương Dong, cẩn thận tránh đi vết thương của y, một lần nữa bế y lên, đi đến bên trái chiếc giường lớn.
Màn lụa đỏ buông xuống, Liễu Sương Dong ngồi quỳ trên đệm chăn bằng gấm vóc mềm mại, đối mặt với dương vật dâng trào nộ trướng giống như mãnh thú dưới háng nam nhân, quy đầu đỏ hồng phun ra tuyến dịch trong suốt, trông vừa dữ tợn lại vừa dâm mỹ. Lông mi của Liễu Sương Dong run rẩy, từ bên tai đến tận cổ đều nóng bỏng không thôi, cơ thể lại giống như bị khóa chặt, chậm chạp không thể động đậy.
Nhìn gò má thanh lệ trang nhã của y ửng đỏ, dáng vẻ tâm thần rung chuyển, cho dù dục vọng đã bành trướng đến mức sắp bùng nổ đến nơi nhưng Chung Lân Cẩm lại không thúc giục. Hắn làm thế chính là vì muốn từng chút từng chút một đánh sập bức tường trong tim y, khiến y hoàn toàn buông bỏ cảm giác xấu hổ, cuối cùng mới có thể cam tâm tình nguyện thừa hoan dưới háng hắn.
Cắn chặt răng, ngón tay hết nắm chặt rồi lại buông lỏng, một lúc sau lại nắm chặt, cứ vài lần như thế, Liễu Sương Dong hít sâu một hơi, rốt cuộc đã hạ được quyết tâm. Y chậm rãi cúi người xuống, nhắm chặt hai mắt, hé mở môi, nuốt dục vọng cực lớn kia vào miệng từng chút một.
Dương vật nóng rực thô tráng bành trướng, mang theo mùi tanh nồng mặn chát, chỉ ngậm phần đầu vào là đã gần như lấp đầy cả khoang miệng. Quy đầu tròn trịa đè ép niêm mạc và đầu lưỡi khiến y không thể không há miệng đến mức to nhất, căng đến nỗi khuôn mặt tê dại từng cơn, theo bản năng co bóp chặt lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro