Livestream Mắng Người Hộ, Tôi Bất Ngờ Hot Trên Mạng Rồi!
Chương 1
Thốn Tâm Vô Nghi
2024-09-03 19:30:32
Hà Phiến Huỳnh còn chưa mở mắt đã nghe thấy vài tiếng khóc bên tai.
“Nếu sớm biết chị sẽ nhảy xuống hồ thì con đã xem như bản thân không biết chuyện đó.”
“Giữa vị hôn phu và chị gái con đương nhiên sẽ chọn chị rồi, chị thích thì con nên nhường cho chị mới phải!”
Mấy lời này nghe qua thì có vẻ lọt tai nhưng Hà Phiến Huỳnh nghe xong, mí mắt lại hơi giật nhẹ.
Người này, mẹ nhà nó, là kẻ nào trong đám chị em hào môn plastic của cô?
Sao câu chữ nào cũng đều lộ ra khí chất trà xanh thế?
Không đúng, đám chị em cây khế trong vòng tròn hào môn đó giờ nào dám động đến cô.
Hà Phiến Huỳnh cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cô lại không thể tập trung suy nghĩ nổi, bởi vì đầu quá đau.
Ngoài đau đầu, toàn thân cô đều không có sức lực, cổ họng cũng ngứa, rất muốn ho khan, nhưng đến ho khan thôi cũng vô cùng khó khăn với cô.
Cô không ngờ đến sức ho khan mà mình cũng chẳng có!
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Bóng đè chăng?
Đang cố gắng mở to mắt, cô lại nghe thấy hai giọng nói của người tuổi trung niên.
Giọng nam chứa đầy căm phẫn: “Đừng nói bừa!”
Rồi bỗng dừng lại một lát, sau đó người này ho khan một tiếng, bấy giờ giọng nói lập tức trở nên ôn hòa.
“Tiểu Tiểu à, bé ngoan của ba, việc này rõ ràng là do nó không nên nết, con không nên đổ lỗi sai của người khác lên trên người mình, ba đau lòng lắm!”
Giọng nữ trung niên cũng phụ họa, thanh âm có vẻ chất chứa rất nhiều âu lo.
“Ba con nói đúng đó, chuyện này hoàn toàn là do nó sai, mẹ thật sự không ngờ được Hà Phiến Huỳnh lại là đứa không biết xấu hổ như thế...”
???
Hà Phiến Huỳnh như được thiên thần hộ thể, cả người cô lập tức tràn đầy sức lực.
Kẻ nào không muốn sống, dám chỉ thẳng mặt gọi thẳng tên mắng cô!
Cô đã cho mấy kẻ trà xanh này nhiều mặt mũi quá rồi đúng không!
Hà Phiến Huỳnh mở to mắt.
Nhưng ánh sáng bất chợt rơi vào trong mắt khiến cô ngay lập tức khép hai mắt lại.
Cùng lúc đó, đầu càng đau đớn hơn lúc vừa rồi, hệt như là có một chiếc máy khoan điện đang khoan tuỷ não của cô.
Một lượng lớn thông tin xa lạ tràn vào đầu.
Chờ cô tiêu hoá xong mấy thông tin, đầu mới đỡ đau hơn một chút.
Cuối cùng cô cũng nhận ra, tình cảnh này của cô nào phải bị bóng đè, phải là xuyên sách mới đúng!
Không những vậy, còn xuyên vào nhân vật pháo hôi thiên kim thật, trở thành kẻ làm nền cho nữ chính thiên kim giả được người người cưng chiều.
“Nếu sớm biết chị sẽ nhảy xuống hồ thì con đã xem như bản thân không biết chuyện đó.”
“Giữa vị hôn phu và chị gái con đương nhiên sẽ chọn chị rồi, chị thích thì con nên nhường cho chị mới phải!”
Mấy lời này nghe qua thì có vẻ lọt tai nhưng Hà Phiến Huỳnh nghe xong, mí mắt lại hơi giật nhẹ.
Người này, mẹ nhà nó, là kẻ nào trong đám chị em hào môn plastic của cô?
Sao câu chữ nào cũng đều lộ ra khí chất trà xanh thế?
Không đúng, đám chị em cây khế trong vòng tròn hào môn đó giờ nào dám động đến cô.
Hà Phiến Huỳnh cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cô lại không thể tập trung suy nghĩ nổi, bởi vì đầu quá đau.
Ngoài đau đầu, toàn thân cô đều không có sức lực, cổ họng cũng ngứa, rất muốn ho khan, nhưng đến ho khan thôi cũng vô cùng khó khăn với cô.
Cô không ngờ đến sức ho khan mà mình cũng chẳng có!
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Bóng đè chăng?
Đang cố gắng mở to mắt, cô lại nghe thấy hai giọng nói của người tuổi trung niên.
Giọng nam chứa đầy căm phẫn: “Đừng nói bừa!”
Rồi bỗng dừng lại một lát, sau đó người này ho khan một tiếng, bấy giờ giọng nói lập tức trở nên ôn hòa.
“Tiểu Tiểu à, bé ngoan của ba, việc này rõ ràng là do nó không nên nết, con không nên đổ lỗi sai của người khác lên trên người mình, ba đau lòng lắm!”
Giọng nữ trung niên cũng phụ họa, thanh âm có vẻ chất chứa rất nhiều âu lo.
“Ba con nói đúng đó, chuyện này hoàn toàn là do nó sai, mẹ thật sự không ngờ được Hà Phiến Huỳnh lại là đứa không biết xấu hổ như thế...”
???
Hà Phiến Huỳnh như được thiên thần hộ thể, cả người cô lập tức tràn đầy sức lực.
Kẻ nào không muốn sống, dám chỉ thẳng mặt gọi thẳng tên mắng cô!
Cô đã cho mấy kẻ trà xanh này nhiều mặt mũi quá rồi đúng không!
Hà Phiến Huỳnh mở to mắt.
Nhưng ánh sáng bất chợt rơi vào trong mắt khiến cô ngay lập tức khép hai mắt lại.
Cùng lúc đó, đầu càng đau đớn hơn lúc vừa rồi, hệt như là có một chiếc máy khoan điện đang khoan tuỷ não của cô.
Một lượng lớn thông tin xa lạ tràn vào đầu.
Chờ cô tiêu hoá xong mấy thông tin, đầu mới đỡ đau hơn một chút.
Cuối cùng cô cũng nhận ra, tình cảnh này của cô nào phải bị bóng đè, phải là xuyên sách mới đúng!
Không những vậy, còn xuyên vào nhân vật pháo hôi thiên kim thật, trở thành kẻ làm nền cho nữ chính thiên kim giả được người người cưng chiều.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro