Livestream Mắng Người Hộ, Tôi Bất Ngờ Hot Trên Mạng Rồi!
Chương 23
Thốn Tâm Vô Nghi
2024-09-03 19:30:32
Bác sĩ Lâm vốn là một người ngay thẳng chính trực, đối xử với người bệnh của mình không khác gì người thân, ấy vậy mà ngớ ngẩn đến mức lấy sự an toàn của bệnh nhân ra uy hiếp con gái của mình.
Nghĩ đến đây, Hà Phiến Huỳnh nhìn Thiệu Miểu ở phía đối diện vẫn đang cười làm lành, trong lòng đột nhiên thấy thương tiếc.
Thật là đáng thương.
Lúc này, người phụ nữ vẫn không ngừng lải nhải.
"Miểu Miểu, dù sao bà cũng là trưởng bối của cháu, cháu cũng có thể gọi bà một tiếng bà ngoại, vậy thì đừng trách bà nói lời không dễ nghe."
"Bà thấy cháu rõ ràng là đọc quá nhiều sách, đọc đến mức biến thành một con mọt sách rồi, còn không bằng con gái lớn của bà."
"Tốt nghiệp cấp hai xong nó liền nghỉ học, tìm một ông chủ lớn trong ngành kim khí, bây giờ mỗi ngày nó chỉ việc chơi mạt chược, cơm không phải nấu, quần áo cũng không phải giặt, con rể của bà ấy à, chiều nó giống như một cô công chúa luôn."
Bác sĩ Lâm ngồi ở đối diện cũng lau nước mắt: "Đúng vậy, dì, lúc trước cháu không nên để cho con bé học nhiều như vậy, làm chậm trễ chuyện thành gia lập thất của nó."
Hà Phiến Huỳnh vừa nghe, không khỏi thầm trợn trắng mắt.
Cô thật sự không hiểu, bà ấy ở bệnh viện oai phong một cõi, như thế nào vừa nhắc đến chuyện hôn sự của con gái lại biến thành dáng vẻ như thế này?
Nhưng càng làm cho cô không nghĩ tới, chính là ngay cả bản thân Thiệu Miểu ở bên cạnh cũng gật đầu vâng vâng dạ dạ.
Chỉ thấy Thiệu Miểu chủ động cầm lấy thùng rác ở trên mặt đất, vô cùng ân cần đưa tới bên miệng của người phụ nữ kia, chờ người phụ nữ kia nhổ hạt sầu riêng ra, sau đó lại lấy khăn ướt giúp người phụ nữ kia lau miệng, làm xong tất cả rồi mới buông thùng rác xuống.
Còn cười phụ họa theo: “Ha ha ha thật ư? Vậy con gái của bà thật là có phúc!”
Hà Phiến Huỳnh: “…”
Hà Phiến Huỳnh vẻ mặt không vui, lén lút đưa mắt ra hiệu với Thiệu Miểu.
Thiệu Miểu rất ít khi thấy dáng vẻ tràn đầy sát khí như thế này của cô, trong lòng không khỏi cả kinh, theo bản năng run run rẩy rẩy sửa miệng.
“Nhưng mà… Cũng không thể nói phụ nữ không kết hôn thì sẽ trở thành đồ vô dụng được, hiện tại có rất nhiều người kết hôn muộn, sinh con muộn nhưng vẫn sống rất tốt đó thôi.”
Người phụ nữ kia lại cầm lấy một miếng sầu riêng, đặt vào trong tay chồng bà ta, sau đó lại cầm một miếng nữa cho vào miệng cắn.
Nghĩ đến đây, Hà Phiến Huỳnh nhìn Thiệu Miểu ở phía đối diện vẫn đang cười làm lành, trong lòng đột nhiên thấy thương tiếc.
Thật là đáng thương.
Lúc này, người phụ nữ vẫn không ngừng lải nhải.
"Miểu Miểu, dù sao bà cũng là trưởng bối của cháu, cháu cũng có thể gọi bà một tiếng bà ngoại, vậy thì đừng trách bà nói lời không dễ nghe."
"Bà thấy cháu rõ ràng là đọc quá nhiều sách, đọc đến mức biến thành một con mọt sách rồi, còn không bằng con gái lớn của bà."
"Tốt nghiệp cấp hai xong nó liền nghỉ học, tìm một ông chủ lớn trong ngành kim khí, bây giờ mỗi ngày nó chỉ việc chơi mạt chược, cơm không phải nấu, quần áo cũng không phải giặt, con rể của bà ấy à, chiều nó giống như một cô công chúa luôn."
Bác sĩ Lâm ngồi ở đối diện cũng lau nước mắt: "Đúng vậy, dì, lúc trước cháu không nên để cho con bé học nhiều như vậy, làm chậm trễ chuyện thành gia lập thất của nó."
Hà Phiến Huỳnh vừa nghe, không khỏi thầm trợn trắng mắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô thật sự không hiểu, bà ấy ở bệnh viện oai phong một cõi, như thế nào vừa nhắc đến chuyện hôn sự của con gái lại biến thành dáng vẻ như thế này?
Nhưng càng làm cho cô không nghĩ tới, chính là ngay cả bản thân Thiệu Miểu ở bên cạnh cũng gật đầu vâng vâng dạ dạ.
Chỉ thấy Thiệu Miểu chủ động cầm lấy thùng rác ở trên mặt đất, vô cùng ân cần đưa tới bên miệng của người phụ nữ kia, chờ người phụ nữ kia nhổ hạt sầu riêng ra, sau đó lại lấy khăn ướt giúp người phụ nữ kia lau miệng, làm xong tất cả rồi mới buông thùng rác xuống.
Còn cười phụ họa theo: “Ha ha ha thật ư? Vậy con gái của bà thật là có phúc!”
Hà Phiến Huỳnh: “…”
Hà Phiến Huỳnh vẻ mặt không vui, lén lút đưa mắt ra hiệu với Thiệu Miểu.
Thiệu Miểu rất ít khi thấy dáng vẻ tràn đầy sát khí như thế này của cô, trong lòng không khỏi cả kinh, theo bản năng run run rẩy rẩy sửa miệng.
“Nhưng mà… Cũng không thể nói phụ nữ không kết hôn thì sẽ trở thành đồ vô dụng được, hiện tại có rất nhiều người kết hôn muộn, sinh con muộn nhưng vẫn sống rất tốt đó thôi.”
Người phụ nữ kia lại cầm lấy một miếng sầu riêng, đặt vào trong tay chồng bà ta, sau đó lại cầm một miếng nữa cho vào miệng cắn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro