Lời Nguyền Ngũ Hành

Chương 4 - Anh Em Tương Tàn

Khánh Dy

2024-04-20 00:40:51

Khi biết được tin em trai mình ăn cắp năm món báu vật Nhật lập tức chạy đuổi theo Nguyệt để bắt cậu ta về để tạ lỗi với sư phụ.

Chạy một hồi sau cuối cùng Nhật cũng đuổi kịp Nguyệt và rồi hai anh em chạm mặt nhau, Nhật bước từ từ đến em trai mình hỏi rằng: “Vì sao em lại làm vậy em lấy mấy món báu vật ấy để làm cái gì chứ?”.

Nguyệt: “Tại sao chúng ta lại phải để mặc cho mấy món báu vật này ở một nơi hẻo lánh như thế này suốt bao năm qua chứ sao chúng ta không đem nó ra bên ngoài thế giới bên kia và tận dụng sức mạnh của chúng cho nhiều việc có ít hơn chứ?”.

Nhật: “Em không nhớ sư phụ từng nói với sức mạnh của chúng khi đem chúng rời khỏi đây thì sẽ có rất nhiều người tranh giành vì quyền năng của chúng và có thể xảy ra rất nhiều cuộc chiến tranh giành vì vậy người mới phải cất giấu và dùng cả phần đời của người bảo quản”.

Nguyệt: “Vậy anh cứ về mà nói với sư phụ rằng người đừng lo chính em sẽ là người kế nhiệm kế tiếp của người cai quản chúng xin người đừng lo nữa và người có thể nghỉ ngơi được rồi”.

Nói xong Nguyệt liền quay lưng chạy bước thì từ xa một viên đá bay đến trúng chân Nguyệt khiến hắn ngã xuống đất, khi hắn quay lại thì mới biết rằng viên đá đó là do Nhật dùng cây ná mà hồi nhỏ anh mình hay dùng nó để bắn chim chơi đùa.

Nguyệt liền tức tối la lên nói: “Anh dám tấn công em, em là em trai của anh đó từ trước tới giờ anh chưa bao giờ làm như vậy”.

Nhật: “Đúng vậy từ trước giờ anh luôn nuông chiều bào vệ em nên em mới thành ra như vậy hôm này thì không còn nữa đâu nếu em dám bước ra khỏi đây thì anh sẽ bắn què chân em rồi kéo em về cho sư phụ xử lý”.

Khi đó Nguyệt liền nghĩ ra một diệu kế và nói với Nhật rằng: “Được rồi em chịu thua mà chân em đau quá anh đến đây kéo em lên được không?”.

Nhật: “Như vậy có phải ngoan không”.

Nhật vừa bước tới chỗ Nguyệt để kéo hắn dậy thì lập tức Nguyệt nắm lấy cát dưới chân hắn hất vào mặt của Nhật rồi dùng nước được chuẩn bị sẵn tạt vào mặt của anh khiến anh không thể thấy đường và lúi lại sau.

Nguyệt liền nhanh chóng đứng dậy với đôi chân rất bình thường và nói: “Anh nghĩ cái chiêu bắn đá củ chuối đó của anh có thể hạ em à chiêu đó xưa rồi ngày từ đầu em đã đề phòng sẵn việc anh sẽ dùng chiêu này để ngăn em chạy trốn nên đã cố tình bị trúng đòn để dụ anh tới đây và dùng chiêu này để anh trúng đòn đó”.

Nhật tức giận nói: “Thằng quỷ em học cái chiêu xấu xa này từ đâu ra vậy ai dạy em vậy hả?”.



Nguyệt: “Cái này anh hỏi lại sư phụ ấy cái này sư phụ dạy em từ trong cuốn sổ ngũ hành mà người đã nghiên cứu ra đó”.

Nhật: “Sư phụ này thiệt tình á chứ dạy gì không dạy lại dạy nó chơi xấu, mà với lại anh nhờ là anh cũng có đi học mà sao anh không nhớ là có chiêu này vậy?”.

Nguyệt: “Ai bảo bữa đó anh trốn xuống thị trấn đi chơi làm chi rồi giờ đứng đó than”.

Nhật: “Nhưng mà anh nhớ là nước dùng để rửa cát mà tại sau bây giờ lại khó ra như vậy chứ?”.

Nguyệt: “Đúng vậy nước có thể rửa cát nhưng chỉ có thể rửa lượng cát ít với cái nấm cát đó thêm nước được tạt thẳng vào mặt anh thì đương nhiên nó phải dính lâu hơn rồi, mà thôi nói chuyện nhiêu đó đủ rồi em đi trước đây ở lại vui vẻ”.

Sau khi nói chuyện xong với anh trai mình Nguyệt liền tức tốc bỏ chạy, lát sau Nguyệt chạy một hồi thì không ngờ phía trước mình không còn đường đi nữa mà chỉ là một thác nước cao và kế bên là một con suối chảy xuống thác.

Khi này Nhật cuối cùng cũng bắt kịp tới và nói: “Em hết đường lui rồi đầu hàng đi để coi lần này em còn bày được trò gì nữa”.

Nguyệt khi đó liền nhìn xuống thác nước cười và nói: “Ha…ha…ha anh làm anh trai của em lâu vậy rồi anh quên là em giỏi nhất là gì à!”.

Nhật liền hốt hoảng nói: “Chết tiệt nó biết bơi”.

Sau khi Nhật vừa nói xong dứt câu thì Nguyệt liền nhảy xuống thác và nói: “Anh trai em đi trước đây hẹn ngày gặp lại”.

Sau khi thấy em mình nhảy xuống dưới anh liền tức tối la lên nói: "Thằng quỷ em tưởng nhảy xuống đó là trốn được anh à sớm muộn gì anh cũng tìm ra được em thôi".

Sau đó anh vội vàng quay về vì anh không biết bơi nên không thể nhảy xuống đuổi theo em trai mình được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lời Nguyền Ngũ Hành

Số ký tự: 0