Cuộc Trao Đổi
Khánh Dy
2024-11-12 10:57:05
Khi này một chiếc xe đang chạy đến cùng với hai vợ chồng Long và Phụng bước đến, lúc này trên vai của Long thì đang vác bốn chiếc bao chứa đựng bốn thi thể mà họ đã giết.
Trước mặt họ là A Thủy cùng với cảnh sát Kim cùng với Phượng đang bị trói đứng chờ bọn họ, khi này A Thủy cảm thấy kỳ lạ hỏi: “Nè tại sao chỉ có hai người thôi vậy tên Nguyệt đi theo hai người đâu rồi”.
Phụng: “Chúng tôi và anh ta đã hủy hợp tác rồi, sau khi tôi đưa được em gái tôi về chúng tôi sẽ rời khỏi đây không làm phiền đến các người nữa, mọi ân oán coi như chấm dứt”.
“Vậy còn anh trai của Nguyệt đi theo các người anh ta đâu rồi?”.
A Thủy: “Chúng tôi cũng đã quyết định sau khi lấy được mấy cái xác cũng sẽ rút nên cũng không còn hợp tác với anh ta nữa”.
Cảnh sát Kim: “Đừng nói nhiều nữa, ở đó đúng là xác của bốn người mà các giết đúng không?”.
Phụng: “Đúng vậy, nếu anh không tin thì tôi sẽ mở cho anh xem”.
Phụng liền mở trước một bao chứa xác chết của Kim thiếu gia ra, thì khi này cảnh sát Kim thấy xác em trai của mình liền mất bình tĩnh rút súng ra.
A Thủy thấy vậy liền ngăn chặn nói: “Anh à mục đích hôm nay của chúng ta là trao đổi đưa xác em trai anh về, đừng có làm bậy”.
Phụng: “Các người đã thấy rồi chứ thả em tôi ra”.
Cảnh sát Kim: “Vậy còn những cái xác kia thì sao, ai mà biết được các người lừa tôi thì sao”.
Phụng tức giận nói: “Nè anh giỡn mặt với tôi à bây giờ anh muốn gì mới thả em gái tôi ra đây hả?”.
“Hay là như vầy đi anh tự mà đi đến mở ra kiểm tra đi chúng tôi sẽ lui về sau”.
Cảnh sát Kim: “Được thôi A Thủy canh cô ta cho đàng hoàng tôi đến đó kiểm tra”.
Cảnh sát Kim liền đi đến để kiểm tra xác chết, khi này hắn liền mở một trong những chiếc bao chứa xác ra thì khi này Nguyệt từ trong bao dùng bột trắng ném thẳng vào mắt của cảnh sát Kim.
Khi này mắt của hắn không thấy rồi lùi lại sau từ từ la lên nói: “Bọn khốn tụi bây dám không giữ lời, còn chơi xấu nữa chứ!”.
Nguyệt khi này đứng dậy cười nói: “Tôi không làm vậy thì để cho các người giết chúng tôi à!”.
“Ở nơi này chỉ có mấy người chúng ta, anh thì có súng chúng tôi làm sao biết được sau khi trao đổi mấy người có giết chúng tôi để diệt khẩu hay không chứ!”.
“Vì vậy cho nên chúng tôi phải tiên hạ thủ vi cường ra tay trước với các người”.
Cảnh sát Kim liền bực tức rút súng trong trạng thái mắt không thấy đường định bắn Nguyệt, thì Nguyệt liền nhanh tay hơn dùng dao phóng thẳng vào tay của cảnh sát Kim, khiến hắn đánh rơi cây súng xuống đất.
Long thấy vậy liền nhanh chóng chạy đến A Thủy nhanh tay đấm một cú vào mặt, khiến hắn nằm xuống đất rồi cởi trói cho Phượng.
Nguyệt khi này thấy mình đang có lợi thế hắn liền dùng chai xăng đã chuẩn bị sẵn tạt vào người của cảnh sát Kim nói: “Để tránh sau này mày phá bọn tao thì nay tao đành phải thủ tiêu mày thôi”.
Sau đó Nguyệt dùng chiếc bật lửa chuẩn bị ném vào người của cảnh sát Kim, thì một viên đá bay vào tay của hắn khiến hắn đánh rơi chiếc bật lửa xuống đất.
Nguyệt nhìn thấy viên đá thì liền nhận ra và nói: “Anh trai à em biết là anh không dễ dàng bỏ cuộc như vậy mà”.
Nhật khi này bước ra nói: “Thì anh cũng thừa sức biết là em cũng không dễ dàng gì chịu giao trả mấy cái xác đó mà”.
“Với lại ngày hôm nay anh nhất định không để cho em gây ra bất kỳ tội ác nào nữa đâu”.
Phụng: “Mặc kệ anh ta đi mục đích ta đã xong đem em gái tôi đi trước đã”.
A Thủy khi này thấy bất thường liền nói: “Nè các người không tính mang mấy cái xác đi à”.
Nhật: “Bọn họ không đem theo là vì những cái xác đó không phải là xác bạn của anh đâu, anh nói như vậy đúng không hả Nguyệt”.
Nguyệt cười vỗ tay nói: “Tạch…tạch…tạch, quả là anh trai của em có khác như vậy mà cũng nhận ra”.
Nhật: “Có phải em đã dùng kỹ thuật hóa trang mà sư phụ đã từng dạy ra để hóa trang, biến cái xác đó thành mặt của Bạch Kim để lừa họ anh nói đúng không hả”.
Nguyệt: “Không sai em đã tìm một cái xác khác hóa trang nó thành Bạch Kim, còn em thì chui vào trong một bao tải khác rồi kêu Long khi trao đổi để bao tải em lên trên phía trước những bao tải khác để cho bọn chúng mở ra trước”.
“Đợi chúng mở ra thì em sẽ dùng bột làm mù mắt xong rồi dùng lửa thiếu chết chúng, anh thấy kế hoạch của em sao hả tốt quá đúng không”.
Nhật: “Em vẫn như xưa ha làm việc gì cũng luôn tính toán trước sau, đã vậy còn càng ngày càng mưu mô, gian ác nữa!”.
Nguyệt: “Thôi nói chuyện đến đây thôi em đi trước đây”.
Lúc này Cảnh sát Kim tức tối đứng dậy nói: “Tụi bây muốn rời khỏi đây à nằm mơ đi”.
Trước mặt họ là A Thủy cùng với cảnh sát Kim cùng với Phượng đang bị trói đứng chờ bọn họ, khi này A Thủy cảm thấy kỳ lạ hỏi: “Nè tại sao chỉ có hai người thôi vậy tên Nguyệt đi theo hai người đâu rồi”.
Phụng: “Chúng tôi và anh ta đã hủy hợp tác rồi, sau khi tôi đưa được em gái tôi về chúng tôi sẽ rời khỏi đây không làm phiền đến các người nữa, mọi ân oán coi như chấm dứt”.
“Vậy còn anh trai của Nguyệt đi theo các người anh ta đâu rồi?”.
A Thủy: “Chúng tôi cũng đã quyết định sau khi lấy được mấy cái xác cũng sẽ rút nên cũng không còn hợp tác với anh ta nữa”.
Cảnh sát Kim: “Đừng nói nhiều nữa, ở đó đúng là xác của bốn người mà các giết đúng không?”.
Phụng: “Đúng vậy, nếu anh không tin thì tôi sẽ mở cho anh xem”.
Phụng liền mở trước một bao chứa xác chết của Kim thiếu gia ra, thì khi này cảnh sát Kim thấy xác em trai của mình liền mất bình tĩnh rút súng ra.
A Thủy thấy vậy liền ngăn chặn nói: “Anh à mục đích hôm nay của chúng ta là trao đổi đưa xác em trai anh về, đừng có làm bậy”.
Phụng: “Các người đã thấy rồi chứ thả em tôi ra”.
Cảnh sát Kim: “Vậy còn những cái xác kia thì sao, ai mà biết được các người lừa tôi thì sao”.
Phụng tức giận nói: “Nè anh giỡn mặt với tôi à bây giờ anh muốn gì mới thả em gái tôi ra đây hả?”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hay là như vầy đi anh tự mà đi đến mở ra kiểm tra đi chúng tôi sẽ lui về sau”.
Cảnh sát Kim: “Được thôi A Thủy canh cô ta cho đàng hoàng tôi đến đó kiểm tra”.
Cảnh sát Kim liền đi đến để kiểm tra xác chết, khi này hắn liền mở một trong những chiếc bao chứa xác ra thì khi này Nguyệt từ trong bao dùng bột trắng ném thẳng vào mắt của cảnh sát Kim.
Khi này mắt của hắn không thấy rồi lùi lại sau từ từ la lên nói: “Bọn khốn tụi bây dám không giữ lời, còn chơi xấu nữa chứ!”.
Nguyệt khi này đứng dậy cười nói: “Tôi không làm vậy thì để cho các người giết chúng tôi à!”.
“Ở nơi này chỉ có mấy người chúng ta, anh thì có súng chúng tôi làm sao biết được sau khi trao đổi mấy người có giết chúng tôi để diệt khẩu hay không chứ!”.
“Vì vậy cho nên chúng tôi phải tiên hạ thủ vi cường ra tay trước với các người”.
Cảnh sát Kim liền bực tức rút súng trong trạng thái mắt không thấy đường định bắn Nguyệt, thì Nguyệt liền nhanh tay hơn dùng dao phóng thẳng vào tay của cảnh sát Kim, khiến hắn đánh rơi cây súng xuống đất.
Long thấy vậy liền nhanh chóng chạy đến A Thủy nhanh tay đấm một cú vào mặt, khiến hắn nằm xuống đất rồi cởi trói cho Phượng.
Nguyệt khi này thấy mình đang có lợi thế hắn liền dùng chai xăng đã chuẩn bị sẵn tạt vào người của cảnh sát Kim nói: “Để tránh sau này mày phá bọn tao thì nay tao đành phải thủ tiêu mày thôi”.
Sau đó Nguyệt dùng chiếc bật lửa chuẩn bị ném vào người của cảnh sát Kim, thì một viên đá bay vào tay của hắn khiến hắn đánh rơi chiếc bật lửa xuống đất.
Nguyệt nhìn thấy viên đá thì liền nhận ra và nói: “Anh trai à em biết là anh không dễ dàng bỏ cuộc như vậy mà”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhật khi này bước ra nói: “Thì anh cũng thừa sức biết là em cũng không dễ dàng gì chịu giao trả mấy cái xác đó mà”.
“Với lại ngày hôm nay anh nhất định không để cho em gây ra bất kỳ tội ác nào nữa đâu”.
Phụng: “Mặc kệ anh ta đi mục đích ta đã xong đem em gái tôi đi trước đã”.
A Thủy khi này thấy bất thường liền nói: “Nè các người không tính mang mấy cái xác đi à”.
Nhật: “Bọn họ không đem theo là vì những cái xác đó không phải là xác bạn của anh đâu, anh nói như vậy đúng không hả Nguyệt”.
Nguyệt cười vỗ tay nói: “Tạch…tạch…tạch, quả là anh trai của em có khác như vậy mà cũng nhận ra”.
Nhật: “Có phải em đã dùng kỹ thuật hóa trang mà sư phụ đã từng dạy ra để hóa trang, biến cái xác đó thành mặt của Bạch Kim để lừa họ anh nói đúng không hả”.
Nguyệt: “Không sai em đã tìm một cái xác khác hóa trang nó thành Bạch Kim, còn em thì chui vào trong một bao tải khác rồi kêu Long khi trao đổi để bao tải em lên trên phía trước những bao tải khác để cho bọn chúng mở ra trước”.
“Đợi chúng mở ra thì em sẽ dùng bột làm mù mắt xong rồi dùng lửa thiếu chết chúng, anh thấy kế hoạch của em sao hả tốt quá đúng không”.
Nhật: “Em vẫn như xưa ha làm việc gì cũng luôn tính toán trước sau, đã vậy còn càng ngày càng mưu mô, gian ác nữa!”.
Nguyệt: “Thôi nói chuyện đến đây thôi em đi trước đây”.
Lúc này Cảnh sát Kim tức tối đứng dậy nói: “Tụi bây muốn rời khỏi đây à nằm mơ đi”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro