Long Huyết Chiến Thần

Âm Dương Kiếm H...

Phong Thanh Dương

2024-10-05 23:11:20

Trong lúc đang nói chuyện, trong mắt Long Thần chợt lóe lên ánh sáng lạnh!

Một chiêu lúc nãy chỉ làm Vũ Liên lảo đảo một cái suýt chút nữa ngã nhào xuống đất!

Tam Thiên Tinh vực Long Thần giành được tiên cơ, thuận theo mà lên, hướng đến bên dưới Vũ Liên đâm tới, đường đường là một mỹ nữ đẫy đà cao cấp nhất nhưng ở trước mắt hắn giống như là một con mồi vậy. Long Thần còn muốn đem Tam Thiên Tinh vực đâm thủng đầu của nàng!

“Thật là một tên ngu xuẩn mà, mỹ nhân như thế, thế nhưng lại không hiểu được thương hoa tiếc ngọc là gì, nếu để cho Miêu gia ta hẳn là tốt rồi!”

Tiểu Miêu liên tục than thở.

“Vậy thì lưu thi thể lại cho ngươi! Tránh cho người ta khinh bỉ ngươi!”

Long Thần cười lạnh một tiếng, Tam Thiên Tinh vực không thể ngăn cản, đâm Vũ Liên từ trên xuống.

Lúc này, Vũ Liên rốt cuộc toát ra thần sắc sợ hãi!

Nàng nghĩ đến chuyện mình sẽ chết đi, nhưng lại không nghĩ tới việc mình lại chết thảm như vậy.

Mà cũng ngay lúc đó, Long Thần lại cảm giác được thân thể là một trận vô lực.

“Hỏng bét rồi, sức mạnh huyết tế sắp hết, ta sắp bị đánh trở về Địa Vũ cảnh tầng thứ tám!”

Vào thời khắc khẩn yếu này, có thể đánh chết Vũ Liên là liên quan đến chuyện sống còn của hắn, sau khi huyết tế tất nhiên sẽ có một trận suy yếu trên diện rộng, nếu như không giết chết Vũ Liên, nhất định hắn sẽ bị Vũ Liên giày xéo,

“Chết!”

Gầm lên giận dữ, Tam Thiên Tinh vực đâm rách da thịt Vũ Liên!

Mỹ nhân như thế, ở tính hấp dẫn so với hai nha đầu Tố Nghiên và Tố Tuyết còn mạnh hơn nhiều lắm, nhưng mà dưới thần thương Long Thần, cuối cùng cũng chỉ biến thành một bộ khô lâu trắng xóa mà thôi.

“Ha ha.”

Đột nhiên, trong thiên địa truyền tới thanh âm tiếng cười như vậy, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Long Thần cảm giác được thân thể của mình đã hoàn toàn bị định trụ.

Đồng thời thân thể Vũ Liên cũng không thể nhúc nhích được chút nào, lúc này trường thương Long Thần đã đâm vào thân thể Vũ Liên, một ít máu tươi dọc theo trường thương chảy xuống từng giọt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một tiếng cười khẽ này thế nhưng kinh khủng đến như thế.

Long Thần ngơ ngẩn trong chốc lát, cũng chỉ có thể nhận mệnh mà thôi, hắn biết ở trong không gian này nhất định còn có người khác, hơn nữa hắn cũng nhất định có quan hệ tới Kiếm Hồn thạch kia.

Cuối cùng Long Thần cũng không thể nào đánh chết Vũ Liên.

Lúc này sức mạnh trên thân thể của hắn đã nhanh chóng biến mất, một cỗ suy yếu phủ xuống, Long Thần bỗng dưng vô cùng mệt mỏi, chẳng qua là vì Vũ Liên chưa chết đi, còn hắn thì không được phép nghỉ ngơi, bằng không người chết chính là hắn.

Vũ Liên ở phía đối diện vừa mới bắt đầu sắc mặt vô cùng hoảng sợ, con ngươi màu đen tràn ngập hơi nước, một bộ dáng tiểu nữ nhân đáng thương động lòng người chưa từng có từ trước tới nay. Nhưng mà sau khi nhìn thấy tình huống của Long Thần, nhất thời trên mặt của nàng liền toát lên sát ý dữ tợn.

“Long Thần, lần này không giết chết ta, kế tiếp sẽ là ngày cuối cùng của ngươi.”

“Chờ xem.”

Long Thần biết, người kia không cho hắn giết nàng, sợ rằng cũng không khiến đối phương giết chết hắn, hắn đem hai người kéo vào trong này, nhất định là có mục đích, mà bây giờ chính là lúc hắn thực hiện mục đích.

Vừa mới dứt lời, Long Thần liền cảm giác được thân thể của mình đã không còn bị khống chế, dưới một loại lực đạo thần kỳ trói buộc, hai người cùng hướng về một phương hướng bay đi.

“Cái này muốn đi đâu nhỉ?”Long Thần nghi hoặc nhìn xung quanh, Vũ Liên bên cạnh cũng mang một bộ thần sắc nghi hoặc.

Ngoại trừ nói chuyện ra bọn họ cái gì cũng không thể làm được.

Quá trình bay đi, ở trên gió mạnh thổi bay, quần áo Vũ Liên tung bay, quần áo trễ xuống, lộ ra cặp núi đôi ngạo nghễ, bắp đùi tròn trịa, da thịt trắng mịn như trẻ con không ngừng đập vào mắt Long Thần.

“Nếu để cho người vạn quốc cương vực biết được tộc trưởng Thần tộc cao cao tại thượng thế mà lại trần truồng ở trước mặt ta đây, không biết sắc mặt của bọn họ sẽ phấn khích đến độ nào nhỉ?”

Trên đường bay đi nhàm chán, ánh mắt Long Thần không chút kiêng sợ mà thưởng thức cảnh đẹp xuân sắc này, cười ha ha thật to.

“Nhắm mắt chó của ngươi lại, không thì ta móc chúng ra ngoài bây giờ!”

Vũ Liên rất muốn che lại cảnh xuân tiết ra ngoài của mình nhưng lực bất tòng tâm.

Trong mấy năm qua, cho tới bây giờ, nàng không bao giờ cho người khác nhìn thấy qua thân thể của mình, cho dù là phụ thân đáng thương của Vũ Quang Vũ đã bị nàng giết chết cũng chưa có xem qua, bởi vì hắn bị Vũ Liên trực tiếp chọc mù đôi mắt, về phần sinh hạ Vũ Quang Vũ đó là chuyện sau khi bị chọc mù.

Nếu không phải bồi dưỡng hậu đại của mình, đời này nàng cũng sẽ không có một người đàn ông nào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng mà lúc này đây, Long Thần đang không kiêng dè dùng ánh mắt khinh nhờn nàng.

“Ngươi cứ việc móc chúng ra đi, dù sao ta cũng đã nhìn thấy rồi. Có thể nói, ngươi có bí phương đặc biệt gì đó hay sao mà mấy trăm tuổi rồi mà cặp núi đó vẫn còn đứng ngạo nghễ như thế, cho dù là một quân vương cũng muốn hái xuống, nếu ta không tốt nắm lấy, làm sao mà không làm… cho bọn họ thất vọng đây?”

Long Thần chậc chậc cười nói.

Lời của hắn khiến khuôn mặt Vũ Liên trở nên đỏ bừng, đây không phải là xấu hổ mà là giận dữ. Nhiều năm qua, nàng chưa từng nghĩ tới mình sẽ có một ngày như thế này cả? Một gã nam nhân nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều lại đang bình luận chỗ mẫn cảm nhất của chính mình, lại còn hỏi mình bí phương bảo dưỡng nữa chứ!

“Ngậm cái miệng chó của ngươi lại đi, đừng ép Vũ Liên ta, ta sẽ khiến ngươi chết rất khó coi!”

Lúc này Vũ Liên giận đến nổ phổi, thân thể mềm mại trắng như tuyết nhẹ nhàng lay động ở trong mắt Long Thần.

“Ha ha, chỉ là một lão bà mà thôi, cho dù nhìn có khá hơn nữa, ngươi còn tưởng rằng Long Thần ta cần tới nữ nhân cỡ như ngươi, làm bà nội ta ta cũng còn thấy ngài ngại nói chi là, ngươi cho là ta rất có hứng thú với ngươi lắm sao? Ta có nhiều thiếu nữ trẻ tuổi chờ ta cưng chiều, ngươi cho rằng ta thèm thuồng thân thể già yếu của ngươi sao? Xin lỗi nha, cho dù ngươi có cởi sạch đồ nằm sẵn trên giường, lão tử ta cũng lười biếng bò lên lắm.”

Khi Vũ Liên giận tới cực điểm, Long Thần cho nàng thêm một kích trầm trọng.

Đến từng tuổi này rồi, mặc dù có hơn năm trăm năm tuổi, mặc dù tráng niên chính trực nhưng mà bị lời nói của Long Thần, cho dù lòng của nàng chắc chắn tới cỡ nào, cũng bị tức giận đến mức hôn mê, lúc này nàng gắt gao cắn chặt đôi môi, trong mắt bắn ra từng đạo huyết quang, đôi môi đỏ mọng, đã bị nàng cắn cho màu chảy ra ngoài.

“Sao, không phục à?”

Long Thần cười một tiếng, không hề nhìn nàng nữa. Thân thể của nàng dĩ nhiên là mê mẫn động lòng người, không người nào chịu nổi cả. Long Thần nhìn mấy lần cũng cảm thấy một bụng lửa nóng, nhưng mà cũng không làm gì được.

Nữ nhân nguy hiểm, tốt nhất đừng đụng đến.

“Ngươi nhất định phải chết, không còn nghi ngờ gì nữa.”

Vũ Liên hít một hơi thật sâu, sắc mặt cực kỳ tức giận đã biến chuyển thành lạnh lùng, lạnh lùng cực độ, so với trạng thái bình thường của nàng giống nhau như đúc.

Xôn xao.

Đột nhiên hai người hình như đã đi tới điểm cần đến, thân thể di chuyển tốc độ cao bỗng dưng dừng lại. Ánh mắt Long Thần mở ra, nhìn về phía trước, cảnh tượng kia nhất thời khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi.

Từng đạo kiếm khí phong mang đập vào mặt!

Một cỗ dương cương khi nóng rực, một cỗ khí âm hàn âm nhu!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Long Huyết Chiến Thần

Số ký tự: 0