Luật Sư Chu Muốn Từ Diễn Thành Thật
Chương 3
Cố Tích Tích
2024-02-16 00:40:20
Tư Đồ Niệm bán tín bán nghi mà cầm lấy hợp đồng, lúc nhìn thấy bốn chữ “Thỏa thuận kết hôn” chói mắt trên hợp đồng, não dứt khoát đứng máy luôn: “Đây là ý gì?”
Lục Châu: “Chính là ý trên mặt chữ đó, vừa rồi không phải Chu Thiếu Tự đã nói với cô rồi sao?”
Giọng nói của Tư Đồ Niệm lộ ra ấm ức: “Anh ta chỉ nói muốn kết hôn với tôi thôi mà.”
Lục Châu: “Đúng vậy, kết hôn với cô, sau đó trả thù lao nhất định cho cô.”
Tư Đồ Niệm chậm rãi trợn mắt, một cảm giác xấu hổ cực lớn dâng lên, ngón tay cô siết lại, siết đến trang giấy nhanh chóng nhăn nheo.
Lục Châu thấy phản ứng của đối phương sai quá sai, lập tức đẩy nhẹ khủy tay Chu Thiếu Tự, nhướng mi: “Sao thế?”
Chu Thiếu Tự đè nặng giọng nói: “Tôi còn chưa kịp nói rõ với cô ấy.”
Lục Châu quả thật là sa ha ra lời luôn rồi: “Anh hai à, đã hơn nửa tiếng rồi đấy, hợp đồng tôi của nghĩ xong luôn rồi mà ông nói với tôi ông còn chưa kịp nói chi tiết với người ta hả?”
Chu Thiếu Tự đón lấy ánh mắt anh ta, thản nhiên gật đầu.
Lục Châu nghe vậy liền muốn tẩn cho thằng bạn mình một trận, cũng lập tức hiểu được lý do vì sao Tư Đồ Niệm không biết mô tê gì. Anh ta “khụ” một tiếng, giải thích với Tư Đồ Niệm: “ Cô Tư Đồ, là thế này nhé. 3 ngày sau là đám cưới của bạn tôi, cô cũng biết trên đời này luôn có những chuyện bất ngờ đột ngột xảy ra đỡ không kịp mà, gần đây bạn tôi có một vấn đề khó giải quyết. Anh ấy sắp kết hôn, mà cô dâu thì lại đâu mất không thấy, cô nói xem chuyện này… Xấu hổ biết bao nhiêu đúng không? Vì thế mà bạn tôi đã một tuần phiền não không ngủ yên giấc rồi đó, nhưng lúc này ông trời lại cho chúng tôi gặp được cô.”
Tư Đồ Niệm dùng ngón tay chỉ bản thân: “Tôi?”
Giọng điệu Lục Châu chính là kiểu nắng hạn gặp cam lộ, vô cùng vui vẻ: “”Đúng vậy, gặp được cô đó! Cô nói xem chuyện tình cờ này có phải là duyên phận ông trời cố tình sắp đặt mà khoa học không thể nào giải thích được không? Hơn nữa, vị hôn thê của bạn tôi cũng tên Tư Đồ Niệm, cô nói coi có trùng hợp quá không, tên y chang không khác một chữ nào luôn. Với cả lúc hai người bọn họ chuẩn bị hôn lễ ngay cả một bức ảnh cưới cũng không chụp, từ lúc quyết định kết hôn đến nay chỉ vừa nửa tháng, cha mẹ hai bên cũng chưa gặp mặt bao giờ. Hôn kỳ đã định, mọi thứ đều chuẩn bị đâu đó xong xuôi hết rồi, không thể nào chỉ vì tự dưng cô dâu đi mất mà hủy bỏ hôn lễ được đúng không?”
Tư Đồ Niệm: “...”
Đây là cái logic quái đản gì thế!
Lục Châu: “Chính là ý trên mặt chữ đó, vừa rồi không phải Chu Thiếu Tự đã nói với cô rồi sao?”
Giọng nói của Tư Đồ Niệm lộ ra ấm ức: “Anh ta chỉ nói muốn kết hôn với tôi thôi mà.”
Lục Châu: “Đúng vậy, kết hôn với cô, sau đó trả thù lao nhất định cho cô.”
Tư Đồ Niệm chậm rãi trợn mắt, một cảm giác xấu hổ cực lớn dâng lên, ngón tay cô siết lại, siết đến trang giấy nhanh chóng nhăn nheo.
Lục Châu thấy phản ứng của đối phương sai quá sai, lập tức đẩy nhẹ khủy tay Chu Thiếu Tự, nhướng mi: “Sao thế?”
Chu Thiếu Tự đè nặng giọng nói: “Tôi còn chưa kịp nói rõ với cô ấy.”
Lục Châu quả thật là sa ha ra lời luôn rồi: “Anh hai à, đã hơn nửa tiếng rồi đấy, hợp đồng tôi của nghĩ xong luôn rồi mà ông nói với tôi ông còn chưa kịp nói chi tiết với người ta hả?”
Chu Thiếu Tự đón lấy ánh mắt anh ta, thản nhiên gật đầu.
Lục Châu nghe vậy liền muốn tẩn cho thằng bạn mình một trận, cũng lập tức hiểu được lý do vì sao Tư Đồ Niệm không biết mô tê gì. Anh ta “khụ” một tiếng, giải thích với Tư Đồ Niệm: “ Cô Tư Đồ, là thế này nhé. 3 ngày sau là đám cưới của bạn tôi, cô cũng biết trên đời này luôn có những chuyện bất ngờ đột ngột xảy ra đỡ không kịp mà, gần đây bạn tôi có một vấn đề khó giải quyết. Anh ấy sắp kết hôn, mà cô dâu thì lại đâu mất không thấy, cô nói xem chuyện này… Xấu hổ biết bao nhiêu đúng không? Vì thế mà bạn tôi đã một tuần phiền não không ngủ yên giấc rồi đó, nhưng lúc này ông trời lại cho chúng tôi gặp được cô.”
Tư Đồ Niệm dùng ngón tay chỉ bản thân: “Tôi?”
Giọng điệu Lục Châu chính là kiểu nắng hạn gặp cam lộ, vô cùng vui vẻ: “”Đúng vậy, gặp được cô đó! Cô nói xem chuyện tình cờ này có phải là duyên phận ông trời cố tình sắp đặt mà khoa học không thể nào giải thích được không? Hơn nữa, vị hôn thê của bạn tôi cũng tên Tư Đồ Niệm, cô nói coi có trùng hợp quá không, tên y chang không khác một chữ nào luôn. Với cả lúc hai người bọn họ chuẩn bị hôn lễ ngay cả một bức ảnh cưới cũng không chụp, từ lúc quyết định kết hôn đến nay chỉ vừa nửa tháng, cha mẹ hai bên cũng chưa gặp mặt bao giờ. Hôn kỳ đã định, mọi thứ đều chuẩn bị đâu đó xong xuôi hết rồi, không thể nào chỉ vì tự dưng cô dâu đi mất mà hủy bỏ hôn lễ được đúng không?”
Tư Đồ Niệm: “...”
Đây là cái logic quái đản gì thế!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro