Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 168

Tiếu Giai Nhân

2024-11-21 12:09:41

"Tỷ tỷ, khi nào thì tỷ chuẩn bị đi trả bạc cho Lục đại ca?" Lý thị đã vội vã đi rồi, công việc rửa nồi để lại cho hai vị cô nương, Từ Thu Nhi vừa lau bàn vừa cười hỏi Đường Sau khi ăn xong, phu thê Từ Thủ Lương cùng Từ Hòe muốn đi tới ruộng, Ngưng Hương cũng muốn đi thì bị Lý thị la cho một trận, kêu nàng ở nhà đợi, sợ hai tay mềm mại của cháu gái bị thô to. Trong nhà lại có người, hà tất phải để một cô nương chưa xuất giá giúp việc nhà nông, có hai đại nam nhân ở đây, không nói tới cháu gái còn là nữ nhi, Lý thị cũng không muốn các nàng chịu khổ.

tỷ, "Tỷ tỷ lúc đó đừng nói là mượn bạc Tố Nguyệt là được rồi, nếu bây giờ tỷ không thành thật khai báo thì bây giờ để đại ca đi trực tiếp đi Lục gia một chuyến là được."

Ngưng Hương không muốn để cho Đại bá mẫu biết Lục Thành thích nàng, bởi vậy cũng không hề hối hận lúc trước giấu giếm, nàng chỉ là đang rầu rĩ.

"Muội giúp ta trả lại được không?" Ngưng Hương đột nhiên nảy ra chủ ý, mong đợi nhìn về phía đường muội, còn ném ra miếng mồi ngon, "Thu Nhi giúp tỷ tỷ việc này thì tỷ tỷ sẽ làm cho muội một chiếc váy mới.

Từ Thu Nhi không muốn đi, "Muội dù gì cũng là đại cô nương mười ba tuổi, tỷ tỷ không muốn đi Lục gia, chẳng lẽ muội muốn đi sao? Ta cũng không biết nhà Lục gia ở chỗ nào, đến lúc đó hỏi thăm thì người ta không hiểu lầm mới là lạ." Nói xong lại thấy vẻ mặt sầu muộn cuả Đường tỷ, Từ Thu Nhi cười, "Tỷ tỷ không cần lo lắng, theo muội thấy thì một khi Lục đại ca biết tỷ đã về nhất định sẽ lập tức chạy tới gặp tỷ."

Ngưng Hương chỉ sợ Lục Thành đến, hơn nữa nàng mơ hồ cảm thấy hôm nay có khả năng Lục Thành sẽ đến.

"Vậy ta đem túi tiền đưa cho muội, nếu hắn đến đây thì muội ra mặt thay ta đưa cho hắn nhé." Ngưng Hương nhìn đường muội cầu khẩn.

Từ Thu Nhi buồn bực đi tới nói: "Vậy cuối cùng là tỷ tỷ có thích Lục đại ca hay không?"

Lúc hai người này ở chung rõ ràng là có chút mờ ám, sao bây giờ Đường tỷ lại trốn Lục Thành như trốn ôn thần vậy?

Ngưng Hương nhìn cái chén trong tay, nghiêng đầu nói với nàng: "Hắn thích ta, nhưng ta không thích hắn, trước đây đều là hiểu lầm thôi, bởi vì muốn nhanh chóng chuộc thân, mà hắn lại có tiền, ta liền... Thu Nhi, muội giúp ta một chút được không?"

Từ Thu Nhi đã hiểu, lần trước Đường tỷ nguyện ý để Lục Thành đưa về là vì không tiện cự tuyệt.

Vừa nghĩ như vậy lại cảm thấy Lục Thành có chút đáng thương.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng Đường tỷ cũng không phải cố ý, may mắn phu nhân Hầu phủ không lấy bạc chuộc thân của Đường tỷ, nếu không Đường tỷ còn phải tiếp tục thiếu nợ mà lại hạ mình, tỷ ấy không được tự nhiên, Lục Thành lại lầm tưởng cho rằng mình có hi vọng, cuối cùng khi biết rõ chân tướng lại càng khó chịu.

"Được rồi, muội giúp tỷ trả lại cho hắn, nhưng không được thì cũng đừng trách muội." Từ Thu Nhi cố gắng làm sôi nổi bầu không khí nói.

Ngưng Hương cảm kích cười với nàng.

Vội vàng dọn dẹp xong, Ngưng Hương đem túi tiền đưa cho đường muội, sau đó hai tỷ muội ngồi ở trong phòng thêu hoa. A Mộc đang ở trên đường cùng Đại Tráng chờ mấy đứa nhỏ khác cùng tới chơi đùa, thanh âm bọn nhỏ líu ríu thỉnh thoảng truyền vào, Ngưng Hương biết rõ đệ đệ không có chạy xa nên cũng không lo lắng hắn gặp chuyện không may.

"A Nam!"

Thêu được vài đường kim, A Mộc bên ngoài đột nhiên hưng phấn kêu to.

Cây kim trong tay Ngưng Hương lệch một cái, thiếu chút nữa đâm vào tay.

"Xong rồi, Lục đại ca hơn phân nửa là tới gọi A Mộc đi thả ưng, A Mộc sẽ không sẽ nói cho hắn biết là tỷ trở về chứ?" Từ Thu Nhi thay Đường tỷ sốt ruột nói.

"Ta đi trước từ sau sân chạy về Tây viện, lỡ như hắn thực sự đi vào thì muội cứ nói ta không có ở nhà." Ngưng Hương cất giỏ may vá, vội vã muốn trốn.

"Vậy A Nam thì sao?" Từ Thu Nhi đuổi theo nàng hỏi, biết Đường tỷ thích A Nam.

Ngưng Hương có chút áy náy nhưng nàng cũng không có biện pháp xử lý, lần nữa dặn dò đường muội một tiếng rồi lặng lẽ từ sau viện chạy về phòng mình, đóng chặt cửa phòng, căng thẳng ngồi ở đầu giường đặt gần lò sưởi. Ba cánh cửa sổ ở phía nam ở trên cao mở ra, bởi vì ngày hè trời nóng nên cửa sổ cũng đặt ở trên cao, Ngưng Hương nhìn chằm chằm cửa sổ dưới, xác định Lục Thành có cao hơn nữa thì đứng dưới mái hiên cũng nhìn không nhìn thấy bên trong, lúc này mới không leo lên giường đóng cửa sổ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Số ký tự: 0