Chương 239
Tiếu Giai Nhân
2024-11-21 12:09:41
Hồi tưởng lại bộ dáng nghiến răng nghiến lợi lúc thế tử nói ra những lời kia, Trường Thuận cười khổ lắc đầu, "Ngươi nói xem, người khác gặp được loại chuyện tốt này thì đã sớm vui vẻ, hận không thể lập tức được hầu hạ thế tử , vậy mà nàng lại trốn thế tử như trốn sói vậy. Thế tử đối với nàng thật tốt, chỉ nói lúc này thôi mà thế tử đã kêu ta chọn một nữ ám vệ qua đó làm nha hoàn cho nàng, vừa quan sát Ngưng Hương đỡ cho nàng cùng nam nhân khác lui tới, nếu như có người ức hiếp Ngưng Hương thì ám vệ cũng có thể ra ra tay bảo vệ nàng. Thế tử còn cố ý nhắc ta chọn người thành thật , ngoại trừ một tấc cũng không rời Ngưng Hương thì nhất định phải nghe lời Ngưng Hương nói, không được để Ngưng Hương phải chịu ủy khuất... Hừ, ta muốn làm nữ nhân, người nam nhân nào chịu đối tốt với ta như vậy, ta sẽ sớm giao tâm mình cho hắn."
Cho dù tức thì tức, nhưng thế tử đối với Ngưng Hương cũng có tình.
Tố Nguyệt ngơ ngẩn, không ngờ Bùi Cảnh Hàn sắp xếp chu toàn như thế. Nhớ lại thần sắc phức tạp dịu dàng của Bùi Cảnh Hàn đứng ở đàng xa nhìn lén Ngưng Hương ở đời trước, nên bây giờ hắn an bài như vậy cũng không phải là khó hiểu. Không nói tới Ngưng Hương, Bùi Cảnh Hàn đối với nàng cũng không phải rất tốt sao? Chính bởi vì Bùi Cảnh Hàn đối với nàng dụng tâm, nàng mới có thể tự cho rằng mình là đặc biệt, lại quên mất Bùi Cảnh Hàn có thể đối tốt với bất cứ người nữ nhân hắn thích.
"Nếu là ngươi vậy không sợ đắc tội với biểu cô nương sao?" Tố Nguyệt châm chọc nói.
Lúc này đến phiên Trường Thuận ngây ngẩn cả người, nghĩ đến các thủ đoạn mới mẻ của Thẩm Từ Từ, mới chỉ một hai tháng ngắn ngủi đã mê hoặc được thế tử, rõ ràng ngài không thích cô phu nhân cùng người của Thẩm gia, vậy mà lại nguyện ý lấy Thẩm Từ Từ làm vợ. Nữ nhân lợi hại như vậy, một khi gả vào đây sẽ đối xử tử tế nha hoàn được thế tử sủng ái sao?
Thế tử là người trong cuộc thấy không rõ, nhưng trong lòng Trường Thuận lại rõ như gương sáng.
Nghĩ như thế, Trường Thuận đột nhiên thở phào nhẹ nhõm thay Ngưng Hương, sau đó lại lập tức toát mồ hôi.
Ra khỏi phủ dễ dàng, triệt để thoát khỏi thế tử, sẽ không đơn giản như vậy đâu.
"Thế tử còn có nữ ám vệ sao?" Tố Nguyệt quen thuộc chuyện bên trong của Bùi Cảnh Hàn, nhưng chuyện bên ngoài lại hoàn toàn không biết gì cả.
"Bên cạnh thế tử hạng người gì đều có." Trường Thuận cũng là người công tư rõ ràng, có thể nói thì sẽ nói cho Tố Nguyệt, không nên nói thì sẽ đóng chặt miệng, hắn đứng lên nói: "Ta đi chọn người trước, sáng mai phải phái người qua đó rồi."
"Đợi chút, ngươi, ngươi chọn xong rồi có thể cho ta xem một chút được không?" Tố Nguyệt thành thật nói: "Tính tình Ngưng Hương thế nào ta rõ nhất, cũng hiểu rõ nhất nàng có thể tiếp nhận hạng người gì. Ngươi nghĩ đi, thế tử hao tâm tổn trí như thế, đến bây giờ vẫn muốn dỗ Ngưng Hương, để cho nàng cam tâm tình nguyện quay lại, vậy nếu ngươi chọn sai, sau khi ám vệ qua đó chọc Ngưng Hương phản cảm, chẳng phải nàng lại kháng cự thế tử hơn sao? Hơn nữa nữ nhân hiểu rõ nữ nhân hơn, giảo hoạt cũng phải biết cách, ta sợ ngươi nhìn không ra."
Trường Thuận suy nghĩ một chút rồi gật đầu, vừa đi vừa nói: "Ngươi chờ ở đây đi, trước tiên ta chọn chon ra ba người rồi sẽ gọi ngươi qua."
Tố Nguyệt khẽ ừ một tiếng.
Vậy mà phải chờ tới nửa canh giờ, lúc này trời đã tối hẳn thì Trường Thuận mới phái tiểu nha hoàn đến mời nàng đi thư phòng tiền viện.
Tố Nguyệt căng thẳng đi về phía tiền viện, nàng căng thẳng thay tỷ muội ngốc nghếch của mình vẫn chưa biết chuyện gì.
Đến thư phòng, trước tiên Tố Nguyệt chú ý tới ba hắc y nhân đứng thẳng đối diện Trường Thuận, tất cả đều là cách ăn mặc nam trang, bộ dáng trên trung đẳng, da trắng nõn, không biết người trắng hay do bộ quần áo đen kia làm nổi bật lên nước da. Ba người họ từ bóng dáng tương tự, ngay cả vẻ mặt lạnh lùng cũng giống như trong một khuôn khắc ra , đối với Tố Nguyệt vừa đến giống như không thấy.
"Này, đây là người chọn lựa, thành thật đây sao?" Tố Nguyệt khó tin hỏi, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm ba nữ ám vệ, bộ dáng này khẳng định là không phải đi làm nha hoàn , rõ ràng là đi làm thần giữ cửa đây mà.
"Ít nói nhảm đi, ngươi cảm thấy ai hợp nhất?" Trường Thuận đang vội, mặc dù trong ấn tượng của hắn Ngưng Hương là người hết sức an phận, nhưng lỡ như ngay đêm nay Ngưng Hương chạy theo người khác, thế tử trở lại còn không phải là sẽ giết hắn sao. Ám vệ trước mắt là người Trường Thuận tuyển từ nhóm chuyên môn theo dõi người, ám vệ này trầm mặc ít nói, không nên hỏi tuyệt đối im lặng.
Tố Nguyệt nhìn chằm chằm ba nữ ám vệ, nàng thực sự không thể đoán được điều gì từ ánh mắt của họ, nàng có chút ít thấp thỏm nói: "Các ngươi tên gì?"
Không người nào để ý tới nàng, mí mắt bọn họ đều không ngẩng.
Trường Thuận nín cười, chế nhạo nhìn Tố Nguyệt một cái mới nói: "Nói đi."
Ba ám vệ lúc này mới theo thứ tự báo họ tên, vóc người cao nhất gọi Quản Bình, hơi béo chút gọi Quản Ninh, đẹp mắt nhất gọi Quản Trúc.
Tuy cùng một họ nhưng các nàng chỉ là cùng một tổ ám vệ, không phải là ba tỷ muội.
Cho dù tức thì tức, nhưng thế tử đối với Ngưng Hương cũng có tình.
Tố Nguyệt ngơ ngẩn, không ngờ Bùi Cảnh Hàn sắp xếp chu toàn như thế. Nhớ lại thần sắc phức tạp dịu dàng của Bùi Cảnh Hàn đứng ở đàng xa nhìn lén Ngưng Hương ở đời trước, nên bây giờ hắn an bài như vậy cũng không phải là khó hiểu. Không nói tới Ngưng Hương, Bùi Cảnh Hàn đối với nàng cũng không phải rất tốt sao? Chính bởi vì Bùi Cảnh Hàn đối với nàng dụng tâm, nàng mới có thể tự cho rằng mình là đặc biệt, lại quên mất Bùi Cảnh Hàn có thể đối tốt với bất cứ người nữ nhân hắn thích.
"Nếu là ngươi vậy không sợ đắc tội với biểu cô nương sao?" Tố Nguyệt châm chọc nói.
Lúc này đến phiên Trường Thuận ngây ngẩn cả người, nghĩ đến các thủ đoạn mới mẻ của Thẩm Từ Từ, mới chỉ một hai tháng ngắn ngủi đã mê hoặc được thế tử, rõ ràng ngài không thích cô phu nhân cùng người của Thẩm gia, vậy mà lại nguyện ý lấy Thẩm Từ Từ làm vợ. Nữ nhân lợi hại như vậy, một khi gả vào đây sẽ đối xử tử tế nha hoàn được thế tử sủng ái sao?
Thế tử là người trong cuộc thấy không rõ, nhưng trong lòng Trường Thuận lại rõ như gương sáng.
Nghĩ như thế, Trường Thuận đột nhiên thở phào nhẹ nhõm thay Ngưng Hương, sau đó lại lập tức toát mồ hôi.
Ra khỏi phủ dễ dàng, triệt để thoát khỏi thế tử, sẽ không đơn giản như vậy đâu.
"Thế tử còn có nữ ám vệ sao?" Tố Nguyệt quen thuộc chuyện bên trong của Bùi Cảnh Hàn, nhưng chuyện bên ngoài lại hoàn toàn không biết gì cả.
"Bên cạnh thế tử hạng người gì đều có." Trường Thuận cũng là người công tư rõ ràng, có thể nói thì sẽ nói cho Tố Nguyệt, không nên nói thì sẽ đóng chặt miệng, hắn đứng lên nói: "Ta đi chọn người trước, sáng mai phải phái người qua đó rồi."
"Đợi chút, ngươi, ngươi chọn xong rồi có thể cho ta xem một chút được không?" Tố Nguyệt thành thật nói: "Tính tình Ngưng Hương thế nào ta rõ nhất, cũng hiểu rõ nhất nàng có thể tiếp nhận hạng người gì. Ngươi nghĩ đi, thế tử hao tâm tổn trí như thế, đến bây giờ vẫn muốn dỗ Ngưng Hương, để cho nàng cam tâm tình nguyện quay lại, vậy nếu ngươi chọn sai, sau khi ám vệ qua đó chọc Ngưng Hương phản cảm, chẳng phải nàng lại kháng cự thế tử hơn sao? Hơn nữa nữ nhân hiểu rõ nữ nhân hơn, giảo hoạt cũng phải biết cách, ta sợ ngươi nhìn không ra."
Trường Thuận suy nghĩ một chút rồi gật đầu, vừa đi vừa nói: "Ngươi chờ ở đây đi, trước tiên ta chọn chon ra ba người rồi sẽ gọi ngươi qua."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tố Nguyệt khẽ ừ một tiếng.
Vậy mà phải chờ tới nửa canh giờ, lúc này trời đã tối hẳn thì Trường Thuận mới phái tiểu nha hoàn đến mời nàng đi thư phòng tiền viện.
Tố Nguyệt căng thẳng đi về phía tiền viện, nàng căng thẳng thay tỷ muội ngốc nghếch của mình vẫn chưa biết chuyện gì.
Đến thư phòng, trước tiên Tố Nguyệt chú ý tới ba hắc y nhân đứng thẳng đối diện Trường Thuận, tất cả đều là cách ăn mặc nam trang, bộ dáng trên trung đẳng, da trắng nõn, không biết người trắng hay do bộ quần áo đen kia làm nổi bật lên nước da. Ba người họ từ bóng dáng tương tự, ngay cả vẻ mặt lạnh lùng cũng giống như trong một khuôn khắc ra , đối với Tố Nguyệt vừa đến giống như không thấy.
"Này, đây là người chọn lựa, thành thật đây sao?" Tố Nguyệt khó tin hỏi, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm ba nữ ám vệ, bộ dáng này khẳng định là không phải đi làm nha hoàn , rõ ràng là đi làm thần giữ cửa đây mà.
"Ít nói nhảm đi, ngươi cảm thấy ai hợp nhất?" Trường Thuận đang vội, mặc dù trong ấn tượng của hắn Ngưng Hương là người hết sức an phận, nhưng lỡ như ngay đêm nay Ngưng Hương chạy theo người khác, thế tử trở lại còn không phải là sẽ giết hắn sao. Ám vệ trước mắt là người Trường Thuận tuyển từ nhóm chuyên môn theo dõi người, ám vệ này trầm mặc ít nói, không nên hỏi tuyệt đối im lặng.
Tố Nguyệt nhìn chằm chằm ba nữ ám vệ, nàng thực sự không thể đoán được điều gì từ ánh mắt của họ, nàng có chút ít thấp thỏm nói: "Các ngươi tên gì?"
Không người nào để ý tới nàng, mí mắt bọn họ đều không ngẩng.
Trường Thuận nín cười, chế nhạo nhìn Tố Nguyệt một cái mới nói: "Nói đi."
Ba ám vệ lúc này mới theo thứ tự báo họ tên, vóc người cao nhất gọi Quản Bình, hơi béo chút gọi Quản Ninh, đẹp mắt nhất gọi Quản Trúc.
Tuy cùng một họ nhưng các nàng chỉ là cùng một tổ ám vệ, không phải là ba tỷ muội.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro