Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 322

Tiếu Giai Nhân

2024-11-21 12:09:41

Nàng vậy mà muốn đi Lục gia, Lục gia có Lục Ngôn đó!

Hắn không muốn nàng đi, giọng nói tỏ ra buồn bực: "Hương Nhi chưa bao giờ xem nàng là nha hoàn, chúng ta là người một nhà, nàng đừng nghĩ như vậy."

Không phải là nha hoàn, thì không có lý do gì cùng Hương Nhi dời đến nhà Lục gia .

Quản Bình trầm mặc một lát, giống như là đang suy nghĩ cái gì, chậm rãi nói: "Cũng đúng, người Lục gia nhiều, không có chỗ cho ta ở. Nhưng tỷ đệ Ngưng Hương cũng không còn ở đây, ta cũng không thích hợp tiếp tục ở lại nhà nàng, đợi nàng thành thân, ta sẽ vào thành tìm việc làm."

Từ Hòe sao có thể cam lòng để nàng đi, hắn gấp đến độ đã quên hết rụt rè, thấy nàng còn đang băn khoăn, hắn lập tức nghĩ tới một chủ ý, "Hương Nhi và A Mộc không có ở đây, vậy ta sẽ dời sang đó ở, nàng cùng Thu Nhi ngủ ở phía tây phòng nhà chúng ta, như vậy sẽ không có ai dám nói xấu nàng." Ngưng Hương giữ nàng ở Tây viện, tương lai đổi thành bọn họ giữ nàng, nàng tự nhiên có thể ở Đông viện, không cần lo lắng bị nói linh tinh.

Đã nghĩ được cách giữu nàng, nhưng lại không chịu nói ra nguyên nhân.

Quản Bình có chút giận, cố ý châm chọc hắn: "Ngươi chiếm mất Đông viện, không sợ bị người khác nói ngươi muốn chiếm phòng đường đệ sao? Vừa lúc ngươi đã đến tuổi thành thân, sau khi lấy vợ hai vợ chồng trực tiếp lấy Tây viện làm tân phòng, ở lại cũng sáu bảy năm..."

"Không đâu, mẹ ta nói sang năm sẽ xây thêm phòng mới, giữ cho ta thành thân."

Vì để chứng minh mình không có ý chiếm phòng đường đệ, Từ Hòe chưa kịp suy nghĩ liền đem dự định mẫu thân nói ra.

Bước chân Quản Bình dừng lại.

Trước đây nàng hết sức chắc chắc Từ Hòe muốn kết hôn với nàng, hiện tại đột nhiên nàng lại hoài nghi.

Có lẽ trong lòng Từ Hòe thích nàng, lại bởi vì nàng cự tuyệt nên không dám nói rõ, sau đó lại nghe theo lời của mẫu thân chuẩn bị phòng mới để cưới vợ khác sao?

Nếu như mình không phải là lựa chọn duy nhất của hắn, vậy con trâu này không cần cũng được.

"Nếu ngươi đã muốn thành thân, ta càng không thể ở lại nhà các ngươi, đỡ khiến cho thê tử ngươi hiểu lầm khiến ngươi phải khó chịu."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau phút dừng lại ngắn ngủi, Quản Bình lại bước tiếp về phía trước, bước chân lần này nhanh hơn rất nhiều.

Từ Hòe ngốc rồi.

Hắn không muốn thành thân, xây nhà là vì thành thân, nhưng cũng không nói xây là để cưới vợ liền đâu?

Hắn còn trông chờ lúc xây phòng được nàng đồng ý...

Vậy mà nàng lại hiểu lầm hắn muốn kết hôn với người khác sao?

Từ Hòe không dám biểu lộ cõi lòng, nhưng hắn cũng không muốn nàng hiểu lầm hắn, càng không muốn nàng vì chuyện này mà rời đi.

"Quản cô nương!" Từ Hòe tăng nhanh bước chân đuổi theo, thấp giọng kêu nàng, gọi một tiếng nàng vẫn không ngừng, Từ Hòe hiểu nàng tức giận, lại không kịp suy nghĩ sâu xa vì sao nàng tức giận, hắn chạy nhanh vài bước ngăn cản trước người của nàng, khẽ thở gấp nói: "Quản cô nương nàng hãy nghe ta nói, ta chỉ xây nhà, nhưng không có ý định lấy vợ."

"Chẳng lẽ ngươi muốn ta chờ ngươi lấy vợ, chờ nàng ghét bỏ mới đi sao?" Giọng nói Quản Bình lạnh như băng, vòng qua hắn liền bước đi nhanh.

Từ Hòe theo bản năng đưa tay ngăn trở.

Bồi hắn cả một đoạn đường một cách vô ích, kết quả là hoàn toàn tự mình đa tình, Quản Bình trong lòng tức giận, theo bản năng chiếm thượng phong, đưa tay kéo lấy tay Từ Hòe đem người xoay qua, vừa muốn dùng sức đập gãy cánh tay hắn, nhưng lý trí đột nhiên trở lại. Ý thức được mình đang làm gì, Quản Bình giận dỗi đẩy người ra, lạnh giọng uy hiếp nói: "Ta muốn đi thì đi, muốn ở lại thì ở, không cần ngươi xen vào việc của người khác."

Mà Từ Hòe cũng bị hành động của nàng kinh tâm động phách vừa hoàn hồn.

Trên cánh tay vẫn còn lưu lại lực đạo của nàng, ra tay ác như vậy, chỉ sợ nếu không phải cố kỵ tình cảm Ngưng Hương, chỉ sợ nàng thực sự muốn động thủ.

Hắn là một đại nam nhân mà đánh không lại nàng sao.

Không trách được nàng chướng mắt hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Số ký tự: 0