Trùng hợp
Ma Mị Hồng Trần
2024-01-29 00:40:11
Đậu y sư ngồi xuống trước giường, tự tay bắt mạch cho nàng.
Những người khác thì cách tấm màn giường để cảm nhận hơi thở của nàng.
“Tình trạng của tiểu nữ thế nào rồi?" Nửa ngày sau, Bạch Giang nhỏ giọng hỏi.
Mặc dù ông rất tự tin về phán đoán của mình, nhưng vẫn muốn nghe những danh y này nói thế nào.
Đậu y sư thu tay lại rồi khẽ gật đầu: “Trong người lệnh ái thật sự đã không còn độc tố. Nhưng lần này độc chứng làm bị thương thân thể, muốn khôi phục cần bồi bổ nhiều hơn, ta sẽ kê một toa thuốc hỗ trợ điều trị”
“Vậy làm phiền Đậu y sư” Bạch Giang triệt để an tâm.
Ông nhìn về phía lão giả áo xám bọn họ, cũng lấy được kết quả tương tự.
Bây giờ hơi thở của nữ nhỉ ông đã khôi phục bình thường, chỉ hơi yếu ớt mà thôi
“Đúng rồi, không biết vị Phương thần y này có còn rong phủ không?" Đậu y sư đột nhiên hỏi: “Ta muốn đi gặp vị Phương thần y này”
“Ngay trong phòng khách sát vách sư đồ các ngươi” Bạch Giang trả lời
Ông thấy các y sư khác cũng muốn đi gặp thì quay người nhìn bọn họ và nói: "Bây giờ Phương thần y đang làm khách trong phủ ta, nếu các ngươi muốn gặp thì xin châm chước thời điểm. Nếu đi qua như ong vỡ. tổ thì không khỏi quấy nhiễu sự yên lặng của người khác”
Một đám y sư cười gượng liên tục bảo đúng vậy rồi xấu hổ rời đi.
..........
“Sư phụ, người nói xem có phải U Minh thú trong chuồng ngựa ở khách điếm là thú cưỡi của Phương thần y kia không?" Ở khúc quẹo hành lang, đệ tử của Đậu y sư hỏi.
“Cả sư phụ cũng nói độc mà tỷ tỷ Bạch gia trúng khó giải quyết, hắn lại dễ dàng hóa giải. Vậy chắc sư. phụ của hắn còn lợi hại hơn, cho nên rất có thế là chủ nhân của U Minh thú kia”
Mỹ phụ cũng cảm thấy khả năng này rất lớn, không thì làm sao trên thế gian lại có chuyện trùng hợp như vậy?
“Chờ lát nữa con đừng đi vào cùng sư phụ, ta sợ con không biết ăn nói đảo tội hắn” Nàng nói.
“Nào có! Con... Đệ tử tuân mệnh!" Thiếu nữ vốn định cãi lại một câu, nhưng thấy mỹ phụ hung hăng trừng mắt thì lập tức im lặng.
Chỉ chốc lát sau, hai người đi tới phòng khách Phương Lăng ở.
Mỹ phụ đưa mắt ra hiệu cho đệ tử, nàng lập tức. trở về phòng của mình.
Đợi thiếu nữ trở về phòng, mỹ phụ giơ tay lên nhẹ nhàng gõ cửa một cái.
“Mời vào!" Trong phòng truyền đến giọng nói của Phương Lắng.
Sau khi vào phòng, nàng chậm rãi thi lễ về hướng Phương Lăng: “Thiếp thân là Đậu Cầm, hữu lễ!”
“Phương Lăng” Hắn cũng tự giới thiệu: “Không biết cô nương tìm ta có gì chỉ giáo?”
“Chỉ giáo thì không dám nhận, chỉ là thiếp thân hiếu kỳ Bạch Huỳnh tiểu thư bị trúng độc gì mà thôi?” Đậu Cầm hỏi: “Mặc dù thiếp thân không tính là thần y thánh thủ, nhưng cũng nghiên cứu Y Đạo nhiều năm, đã từng chứng kiến vô số kỳ độc, nhưng lại chưa bao. giờ thấy qua kịch độc quỷ dị như vậy”
Phương Lăng cười nói: “Kỳ thật nàng không trúng độc, mà là bị một loại độc trùng ký sinh. Triệu chứng trúng độc bày ra đã là kết quả do độc trùng này cố hết sức áp chế rồi”
“Độc trùng gì mà lại lợi hại như thế?” Đậu Cầm hơi kinh ngạc: “Thiếp thân tu luyện Y Đạo năm trăm năm, linh lực đã có hiệu quả giải độc không tầm. thường. Nhưng dù vậy linh lực của thiếp thân vẫn. chẳng có chút hiệu quả gì với độc trùng này."
“Theo lời các hạ nói thì đây là khí độc tràn ra sau khi độc trùng kia đã cố hết sức giảm bớt, vậy dưới tình huống bình thường.
“Thất Thải Thiên Điệp, ngươi đã từng nghe qua chưa?” Phương Lăng hỏi.
“Chưa từng nghe đến” Đậu Căm lắc đầu: “Độc trùng này còn sống không? Có thể để thiếp thân có thêm kiến thức..
Phương Lăng: “Không cần thiết, ta sợ ngươi bị nó độc chết, hiện tại nó rất táo bạo."
“Được thôi” Đậu Cầm cũng không dây dưa: “Vậy 'thiếp thân không quấy rầy, cáo từ!”
Những người khác thì cách tấm màn giường để cảm nhận hơi thở của nàng.
“Tình trạng của tiểu nữ thế nào rồi?" Nửa ngày sau, Bạch Giang nhỏ giọng hỏi.
Mặc dù ông rất tự tin về phán đoán của mình, nhưng vẫn muốn nghe những danh y này nói thế nào.
Đậu y sư thu tay lại rồi khẽ gật đầu: “Trong người lệnh ái thật sự đã không còn độc tố. Nhưng lần này độc chứng làm bị thương thân thể, muốn khôi phục cần bồi bổ nhiều hơn, ta sẽ kê một toa thuốc hỗ trợ điều trị”
“Vậy làm phiền Đậu y sư” Bạch Giang triệt để an tâm.
Ông nhìn về phía lão giả áo xám bọn họ, cũng lấy được kết quả tương tự.
Bây giờ hơi thở của nữ nhỉ ông đã khôi phục bình thường, chỉ hơi yếu ớt mà thôi
“Đúng rồi, không biết vị Phương thần y này có còn rong phủ không?" Đậu y sư đột nhiên hỏi: “Ta muốn đi gặp vị Phương thần y này”
“Ngay trong phòng khách sát vách sư đồ các ngươi” Bạch Giang trả lời
Ông thấy các y sư khác cũng muốn đi gặp thì quay người nhìn bọn họ và nói: "Bây giờ Phương thần y đang làm khách trong phủ ta, nếu các ngươi muốn gặp thì xin châm chước thời điểm. Nếu đi qua như ong vỡ. tổ thì không khỏi quấy nhiễu sự yên lặng của người khác”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một đám y sư cười gượng liên tục bảo đúng vậy rồi xấu hổ rời đi.
..........
“Sư phụ, người nói xem có phải U Minh thú trong chuồng ngựa ở khách điếm là thú cưỡi của Phương thần y kia không?" Ở khúc quẹo hành lang, đệ tử của Đậu y sư hỏi.
“Cả sư phụ cũng nói độc mà tỷ tỷ Bạch gia trúng khó giải quyết, hắn lại dễ dàng hóa giải. Vậy chắc sư. phụ của hắn còn lợi hại hơn, cho nên rất có thế là chủ nhân của U Minh thú kia”
Mỹ phụ cũng cảm thấy khả năng này rất lớn, không thì làm sao trên thế gian lại có chuyện trùng hợp như vậy?
“Chờ lát nữa con đừng đi vào cùng sư phụ, ta sợ con không biết ăn nói đảo tội hắn” Nàng nói.
“Nào có! Con... Đệ tử tuân mệnh!" Thiếu nữ vốn định cãi lại một câu, nhưng thấy mỹ phụ hung hăng trừng mắt thì lập tức im lặng.
Chỉ chốc lát sau, hai người đi tới phòng khách Phương Lăng ở.
Mỹ phụ đưa mắt ra hiệu cho đệ tử, nàng lập tức. trở về phòng của mình.
Đợi thiếu nữ trở về phòng, mỹ phụ giơ tay lên nhẹ nhàng gõ cửa một cái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mời vào!" Trong phòng truyền đến giọng nói của Phương Lắng.
Sau khi vào phòng, nàng chậm rãi thi lễ về hướng Phương Lăng: “Thiếp thân là Đậu Cầm, hữu lễ!”
“Phương Lăng” Hắn cũng tự giới thiệu: “Không biết cô nương tìm ta có gì chỉ giáo?”
“Chỉ giáo thì không dám nhận, chỉ là thiếp thân hiếu kỳ Bạch Huỳnh tiểu thư bị trúng độc gì mà thôi?” Đậu Cầm hỏi: “Mặc dù thiếp thân không tính là thần y thánh thủ, nhưng cũng nghiên cứu Y Đạo nhiều năm, đã từng chứng kiến vô số kỳ độc, nhưng lại chưa bao. giờ thấy qua kịch độc quỷ dị như vậy”
Phương Lăng cười nói: “Kỳ thật nàng không trúng độc, mà là bị một loại độc trùng ký sinh. Triệu chứng trúng độc bày ra đã là kết quả do độc trùng này cố hết sức áp chế rồi”
“Độc trùng gì mà lại lợi hại như thế?” Đậu Cầm hơi kinh ngạc: “Thiếp thân tu luyện Y Đạo năm trăm năm, linh lực đã có hiệu quả giải độc không tầm. thường. Nhưng dù vậy linh lực của thiếp thân vẫn. chẳng có chút hiệu quả gì với độc trùng này."
“Theo lời các hạ nói thì đây là khí độc tràn ra sau khi độc trùng kia đã cố hết sức giảm bớt, vậy dưới tình huống bình thường.
“Thất Thải Thiên Điệp, ngươi đã từng nghe qua chưa?” Phương Lăng hỏi.
“Chưa từng nghe đến” Đậu Căm lắc đầu: “Độc trùng này còn sống không? Có thể để thiếp thân có thêm kiến thức..
Phương Lăng: “Không cần thiết, ta sợ ngươi bị nó độc chết, hiện tại nó rất táo bạo."
“Được thôi” Đậu Cầm cũng không dây dưa: “Vậy 'thiếp thân không quấy rầy, cáo từ!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro