Bảo bối nhỏ
Chỉ Thị Y Duy
2024-07-21 15:29:54
"Ông chủ!"
"Chuyện gì?"
Khuôn mặt lão gia tử cương nghị như điêu khắc, bởi vì trải qua năm tháng rèn luyện nên có vẻ càng thêm uy nghiêm, khí thế làm cho người ta sợ hãi, ánh mắt không giận tự uy khiến người khác không dám tùy ý lỗ mãng.
Trong phòng đọc sách rộng mở, bên trong tủ gần tường có bày đầy các loại quân công chương, tượng trưng cho địa vị của lão gia tử ở quốc gia này rất rất cao.
"Chúng tôi nhận được tin tức, gần đây Thượng tướng có qua lại với đại tiểu thư nhà họ Mạc, hơn nữa, Mạc tiểu thư đã mang thai."
"Mang thai? Sao muộn như vậy mới biết được?" Trên khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu tình, ánh mắt sắc bén đảo qua tên đàn ông, Cung lão gia tử mím môi dưới nhàn nhạt hỏi.
"Thực xin lỗi, là chúng tôi quá sơ sót. Nhưng... Căn cứ vào kết quả điều tra thì được biết Mạc tiểu thư ngoài việc đang chung sống cùng với cậu chủ của nhà chúng ta thì còn cùng 4 ông hoàng khác dây dưa không rõ... Thế cho nên đứa bé trong bụng cũng không xác định là..."
"Bang!" Sách vở bị Cung lão gia tử khép lại thật mạnh làm phát ra thanh âm vang dội ở trong phòng đọc sách an tĩnh. "Đưa tư liệu cho ta." Trang giấy bị lật xem từng trang, tia lạnh lẽo nơi đáy mắt càng thêm rõ ràng. "Tên nhóc này giấu diếm cũng khá tốt a... Đi ra ngoài." Giọng điệu dày đặc cứng rắn cùng lạnh lẽo như nham thạch ở hoa cương, ngoài ra còn thêm gió sương mùa đông, lạnh đến tận xương.
"Dạ!" A Diễn khom lưng bước nhanh rời đi, hồi lâu chưa thấy lão gia tử tức giận.
Đốt ngón tay thon dài gõ gõ bàn, phát ra tiếng vang thanh thúy, mắt đen xẹt qua một tia sáng âm hàn, tùy tay ấn nút call video, chỉ thấy màn hình máy tính biến đen, hiển nhiên là đối phương không muốn mở video.
"Sao hả, cô gái kia ở bên cạnh cháu?" Ngữ khí càng thêm vài phần lạnh lẽo.
"Có chuyện gì?" Cung Kỳ Diệp xoay người nhìn bé con, sau khi xác định Mạc Nghiên không chú ý tới bên này, anh mới bước nhanh ra khỏi cửa phòng. Từ mấy tiếng đồng hồ trước đột nhiên biết được ông nội Tiêu mời Mạc Nghiên về đến nhà làm khách, bọn anh liền biết người trong nhà mình nhất định đều đã biết được tin tức này. Kết quả là, bốn người bọn anh sôi nổi nhận được "sự quan tâm cùng thăm hỏi" của người lớn trong nhà.
"Không cần ta nói, cháu hẳn là biết, hiện tại ngay lập tức trở về." Nói xong, liền lập tức chặt đứt video.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Trong đại sảnh xa hoa, trên trần nhà rủ xuống đèn treo to nạm đầy kim cương, trong suốt lóng lánh, cường quang chiếu đến toàn bộ mặt đá tường cẩm thạch trơn bóng, tạo thành màu sắc mông lung huyền ảo, càng thêm biểu hiện nơi này tráng lệ huy hoàng.
Người phụ nữ ung dung hoa quý giơ ly rượu lên rồi nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng màu đỏ sẫm bên trong chiếc ly pha lê. Mỗi lần giơ tay nhấc chân đều tự nhiên toát ra vẻ ưu nhã cùng đẹp đẽ quý giá, tư thái đoan chính có thần, môi đỏ nhếch thành hình cung để lộ ra lúm đồng tiền tuyệt mỹ, một đôi mắt đen tia sáng liễm diễm, làm người ta không nhịn được mà chìm đắm ở trong phiến đại dương mênh mông biển rộng kia.
Gót giày cùng sàn cẩm thạch phát ra tiếng dẫm thanh thúy, Thượng đế dường như đặc biệt chiếu cố người đàn ông này, biết bao năm tháng trôi qua vẫn chưa lưu lại quá nhiều dấu vết trên khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông. Ngũ quan, hình dáng cùng thần vận của người đàn ông đều rất giống Diệp Hàn Ngự, đặc biệt là khi ông gợi lên một mạt mỉm cười, dường như con hồ ly xảo trá.
Người đàn ông cầm tay mềm của người phụ nữ kiều mỹ rồi nhẹ nhàng in lại một nụ hôn lên đó, không khó để phát hiện đáy mắt người đàn ông liễm diễm ánh sáng nước ôn nhu: "Bảo bối nhỏ, anh đã trở về! Nhớ anh không?"
"Không!"
Môi đó kiều diễm sung sướng nhếch lên, mắt phượng lấp lánh nhẹ liếc người đàn ông một cái, thanh âm mang chút lười biếng tô mị.
Người đàn ông dùng nón tay thon dài nâng cằm người phụ nữ lên, môi mỏng dán môi đỏ kiều nộn ướt át, lưỡi dài chui vào khoang miệng rồi không ngừng tìm tòi lưỡi thơm trơn mềm, thẳng đến khi người phụ nữ vô lực mà xụi lơ ở trong lòng ngực mình, người đàn ông lúc này mới vừa lòng mà chịu buông tha, lưỡi dài lửa nóng nhẹ nhàng liếm đi nước bọt nơi khóe môi của người phụ nữ, hơi thở cực nóng phun ở cần cổ tuyết trắng, thanh âm khàn khàn từ tính vang lên ở bên tai người phụ nữ: "Vừa lòng sao, phu nhân của anh."
"Chuyện gì?"
Khuôn mặt lão gia tử cương nghị như điêu khắc, bởi vì trải qua năm tháng rèn luyện nên có vẻ càng thêm uy nghiêm, khí thế làm cho người ta sợ hãi, ánh mắt không giận tự uy khiến người khác không dám tùy ý lỗ mãng.
Trong phòng đọc sách rộng mở, bên trong tủ gần tường có bày đầy các loại quân công chương, tượng trưng cho địa vị của lão gia tử ở quốc gia này rất rất cao.
"Chúng tôi nhận được tin tức, gần đây Thượng tướng có qua lại với đại tiểu thư nhà họ Mạc, hơn nữa, Mạc tiểu thư đã mang thai."
"Mang thai? Sao muộn như vậy mới biết được?" Trên khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu tình, ánh mắt sắc bén đảo qua tên đàn ông, Cung lão gia tử mím môi dưới nhàn nhạt hỏi.
"Thực xin lỗi, là chúng tôi quá sơ sót. Nhưng... Căn cứ vào kết quả điều tra thì được biết Mạc tiểu thư ngoài việc đang chung sống cùng với cậu chủ của nhà chúng ta thì còn cùng 4 ông hoàng khác dây dưa không rõ... Thế cho nên đứa bé trong bụng cũng không xác định là..."
"Bang!" Sách vở bị Cung lão gia tử khép lại thật mạnh làm phát ra thanh âm vang dội ở trong phòng đọc sách an tĩnh. "Đưa tư liệu cho ta." Trang giấy bị lật xem từng trang, tia lạnh lẽo nơi đáy mắt càng thêm rõ ràng. "Tên nhóc này giấu diếm cũng khá tốt a... Đi ra ngoài." Giọng điệu dày đặc cứng rắn cùng lạnh lẽo như nham thạch ở hoa cương, ngoài ra còn thêm gió sương mùa đông, lạnh đến tận xương.
"Dạ!" A Diễn khom lưng bước nhanh rời đi, hồi lâu chưa thấy lão gia tử tức giận.
Đốt ngón tay thon dài gõ gõ bàn, phát ra tiếng vang thanh thúy, mắt đen xẹt qua một tia sáng âm hàn, tùy tay ấn nút call video, chỉ thấy màn hình máy tính biến đen, hiển nhiên là đối phương không muốn mở video.
"Sao hả, cô gái kia ở bên cạnh cháu?" Ngữ khí càng thêm vài phần lạnh lẽo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Có chuyện gì?" Cung Kỳ Diệp xoay người nhìn bé con, sau khi xác định Mạc Nghiên không chú ý tới bên này, anh mới bước nhanh ra khỏi cửa phòng. Từ mấy tiếng đồng hồ trước đột nhiên biết được ông nội Tiêu mời Mạc Nghiên về đến nhà làm khách, bọn anh liền biết người trong nhà mình nhất định đều đã biết được tin tức này. Kết quả là, bốn người bọn anh sôi nổi nhận được "sự quan tâm cùng thăm hỏi" của người lớn trong nhà.
"Không cần ta nói, cháu hẳn là biết, hiện tại ngay lập tức trở về." Nói xong, liền lập tức chặt đứt video.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Trong đại sảnh xa hoa, trên trần nhà rủ xuống đèn treo to nạm đầy kim cương, trong suốt lóng lánh, cường quang chiếu đến toàn bộ mặt đá tường cẩm thạch trơn bóng, tạo thành màu sắc mông lung huyền ảo, càng thêm biểu hiện nơi này tráng lệ huy hoàng.
Người phụ nữ ung dung hoa quý giơ ly rượu lên rồi nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng màu đỏ sẫm bên trong chiếc ly pha lê. Mỗi lần giơ tay nhấc chân đều tự nhiên toát ra vẻ ưu nhã cùng đẹp đẽ quý giá, tư thái đoan chính có thần, môi đỏ nhếch thành hình cung để lộ ra lúm đồng tiền tuyệt mỹ, một đôi mắt đen tia sáng liễm diễm, làm người ta không nhịn được mà chìm đắm ở trong phiến đại dương mênh mông biển rộng kia.
Gót giày cùng sàn cẩm thạch phát ra tiếng dẫm thanh thúy, Thượng đế dường như đặc biệt chiếu cố người đàn ông này, biết bao năm tháng trôi qua vẫn chưa lưu lại quá nhiều dấu vết trên khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông. Ngũ quan, hình dáng cùng thần vận của người đàn ông đều rất giống Diệp Hàn Ngự, đặc biệt là khi ông gợi lên một mạt mỉm cười, dường như con hồ ly xảo trá.
Người đàn ông cầm tay mềm của người phụ nữ kiều mỹ rồi nhẹ nhàng in lại một nụ hôn lên đó, không khó để phát hiện đáy mắt người đàn ông liễm diễm ánh sáng nước ôn nhu: "Bảo bối nhỏ, anh đã trở về! Nhớ anh không?"
"Không!"
Môi đó kiều diễm sung sướng nhếch lên, mắt phượng lấp lánh nhẹ liếc người đàn ông một cái, thanh âm mang chút lười biếng tô mị.
Người đàn ông dùng nón tay thon dài nâng cằm người phụ nữ lên, môi mỏng dán môi đỏ kiều nộn ướt át, lưỡi dài chui vào khoang miệng rồi không ngừng tìm tòi lưỡi thơm trơn mềm, thẳng đến khi người phụ nữ vô lực mà xụi lơ ở trong lòng ngực mình, người đàn ông lúc này mới vừa lòng mà chịu buông tha, lưỡi dài lửa nóng nhẹ nhàng liếm đi nước bọt nơi khóe môi của người phụ nữ, hơi thở cực nóng phun ở cần cổ tuyết trắng, thanh âm khàn khàn từ tính vang lên ở bên tai người phụ nữ: "Vừa lòng sao, phu nhân của anh."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro