Kiểm tra thai nhi
Chỉ Thị Y Duy
2024-07-21 15:29:54
Edit & Beta: Su Bà Bà
"Nghiên Nghiên, nên rời giường, hôm nay là ngày đi kiểm tra thai nhi." Mạnh Hinh tiến lên lay lay đứa con gái vẫn còn ngủ say như cũ.
"Ngô, mệt mỏi quá... Để con ngủ thêm một chút..." Tay nhỏ kéo chăn qua che khuất đỉnh đầu, cuộn tròn thân mình thành một đoàn, ý đồ đấu tranh.
"Không được, tất cả mọi người đều đang đợi con." Mạnh Hinh nhíu mày.
"Bác gái, không sao đâu, cứ để chúng con." Ý cười nhiễm nơi đuôi lông mày mang theo ôn nhu và còn có thân mật, Tư Đồ Dịch cười một cái, giống như đã tập mãi thành thói quen, anh ôm bé con và cả chăn vào trong lòng ngực. "Nghiên Nhi sẽ đi cùng xe với chúng con, còn bác trai với bác gái thì để A Diệp chở ạ!"
Nhìn đáy mắt của 5 người đàn ông hàm chứa cưng chiều, không hề có một tia bất đắc dĩ hoặc không vui, Mạnh Hinh vô ngữ than thở ở dưới đáy lòng, con gái bà bị mấy người đàn ông của mình sủng hư... Nên làm cái gì bây giờ, online gấp.
Xe hơi vững vàng mà chậm rãi tiến về phía trước, Mộc Trạch Uyên vuốt vuốt tóc mái ở trên trán bé con rồi thấp giọng nói: "Còn chưa tỉnh?"
"Ân, phụ nữ có thai thực dễ dàng mệt mỏi."
"Ngô, thật ồn ào..." Mạc Nghiên hơi mở mắt, một đôi mắt hạnh long lanh nước nhìn thẳng người đàn ông bên cạnh, tay nhỏ trắng nõn che lấy cánh môi anh, trên mặt tràn đầy không vui, giữa đuôi lông mày mang chút ủ rũ, nhìn hoàn cảnh xa lạ xung quanh, cô lúc này mới kịp phản ứng. "Chúng ta đang đi đâu vậy?"
"Hôm nay là ngày định kỳ em kiểm tra thai nhi, xem ra là ngủ đến hồ đồ." Giọng nói khàn khàn từ tính mang chút cười nhẹ, Tư Đồ Dịch in một nụ hôn lên trên môi đỏ kiều mềm, tư vị điềm mỹ làm anh muốn ngừng mà ngừng không được, lưỡi dài linh hoạt chui vào cái miệng nhỏ, mút hôn bá đạo mà không mất ôn nhu, thẳng đến khi cô sắp thở không nổi, anh mới chậm rãi rời khỏi môi cô rồi vừa lòng nhìn đến cảnh cô kiều suyễn thở phì phò mà dựa vào lòng ngực anh.
Xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn thấy Tư Đồ Dịch hưởng thụ kiều thê trong ngực, Diệp Hàn Ngự trên ghế điều khiển đầy mặt tối tăm, đáy mắt mang theo u oán cùng ghen ghét, động tác của anh quá chậm, bị Tư Đồ Dịch giành trước một bước, nhưng đành chịu thôi, đến bệnh viện thì cũng chỉ mình Tư Đồ Dịch có lý do quanh minh chính đại để có thể ôm Nghiên Nhi, chờ lát nữa trên đường về nhà, anh sẽ dỗ cô để anh ôm.
Không phải không chú ý tới trong xe có 2 đạo tầm mắt u oán bắn về phía mình, Tư Đồ Dịch tươi cười sung sướng, đáy mắt hiện lên tia sáng rọi cùng khiêu khích, đột nhiên, liếc thấy Diệp Hàn Ngự hơi hơi nhếch tươi cười hồ ly, đôi mắt lướt qua một tia hiểu rõ, anh cúi đầu thì thầm ở bên tai cô. "Nghiên Nhi, chờ lát nữa kiểm tra xong, nếu cảm thấy có chút mệt mỏi thì để anh ôm em được không?"
Đáng chết! Diệp Hàn Ngự cùng Mộc Trạch Uyên đồng thời nổi giận mắng ở dưới đáy lòng, tên vừa vô sỉ lại vừa vô lại này. Nghiên Nhi, em đừng đáp ứng cậu ta, không thể để cậu ta thực hiện được a.
Mạc Nghiên thở hổn hển, cô mở to đôi con ngươi mê mang nhìn anh, đầu óc còn có chút mơ hồ không rõ. Khi cô đang muốn hồ đồ đồng ý thì lại bị Diệp Hàn Ngự cứng rắn đánh gãy, trong nháy mắt, Mạc Nghiên lấy lại tinh thần. "Chúng ta tới nơi rồi!"
Tư Đồ Dịch hung hăng căm tức nhìn hai tên bạn tốt nhưng lại nhận được cái nhếch môi để lộ ra hàm răng trắng tinh chỉnh tề từ Diệp Hàn Ngự cùng Mộc Trạch Uyên, đáy mắt 2 anh còn hiện sự trào phúng không có ý tốt.
"Ngô, em tư mình đi!" Mạc Nghiên đẩy cánh tay Tư Đồ Dịch ra rồi cầ áo khoác lên khoác trên vai. Mới vừa bước xuống xe thì liền nhìn thấy người mẹ mỹ lệ của mình đang tươi cười sủng nịch, cô cất bước tiến lên kéo cánh tay Mạnh Hinh xong nhẹ nhàng cọ xát, mắt hạnh cong thành một hình trăng non.
Đoàn người đi hướng khoa phụ sản, mới vừa đẩy cửa ra thì liền nhìn thấy Quý Toàn Lâm đang tươi cười tà khí trêu đùa nữ y tá lãnh diễm Mục Hi ở bên cạnh, mà Mục Hi tất nhiên là làm như không thấy mà vùi đầu nhìn văn kiện trong tay.
"A, mọi người tới rồi, hai vị này chắc là ba mẹ ruột của phu nhân đi! Chào hai bác, cháu là Quý Toàn Lâm." Nhìn đoàn người tới, Quý Toàn Lâm hơi hơi gật đầu xong nâng tay lên bắt tay chào hỏi với Mạc Vũ Hạo cùng Mạnh Hinh. "Hôm nay là tới kiểm tra thai nhi đi, mời phu nhân nằm lên trên giường để khám sóng siêu âm."
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả
"Nghiên Nghiên, nên rời giường, hôm nay là ngày đi kiểm tra thai nhi." Mạnh Hinh tiến lên lay lay đứa con gái vẫn còn ngủ say như cũ.
"Ngô, mệt mỏi quá... Để con ngủ thêm một chút..." Tay nhỏ kéo chăn qua che khuất đỉnh đầu, cuộn tròn thân mình thành một đoàn, ý đồ đấu tranh.
"Không được, tất cả mọi người đều đang đợi con." Mạnh Hinh nhíu mày.
"Bác gái, không sao đâu, cứ để chúng con." Ý cười nhiễm nơi đuôi lông mày mang theo ôn nhu và còn có thân mật, Tư Đồ Dịch cười một cái, giống như đã tập mãi thành thói quen, anh ôm bé con và cả chăn vào trong lòng ngực. "Nghiên Nhi sẽ đi cùng xe với chúng con, còn bác trai với bác gái thì để A Diệp chở ạ!"
Nhìn đáy mắt của 5 người đàn ông hàm chứa cưng chiều, không hề có một tia bất đắc dĩ hoặc không vui, Mạnh Hinh vô ngữ than thở ở dưới đáy lòng, con gái bà bị mấy người đàn ông của mình sủng hư... Nên làm cái gì bây giờ, online gấp.
Xe hơi vững vàng mà chậm rãi tiến về phía trước, Mộc Trạch Uyên vuốt vuốt tóc mái ở trên trán bé con rồi thấp giọng nói: "Còn chưa tỉnh?"
"Ân, phụ nữ có thai thực dễ dàng mệt mỏi."
"Ngô, thật ồn ào..." Mạc Nghiên hơi mở mắt, một đôi mắt hạnh long lanh nước nhìn thẳng người đàn ông bên cạnh, tay nhỏ trắng nõn che lấy cánh môi anh, trên mặt tràn đầy không vui, giữa đuôi lông mày mang chút ủ rũ, nhìn hoàn cảnh xa lạ xung quanh, cô lúc này mới kịp phản ứng. "Chúng ta đang đi đâu vậy?"
"Hôm nay là ngày định kỳ em kiểm tra thai nhi, xem ra là ngủ đến hồ đồ." Giọng nói khàn khàn từ tính mang chút cười nhẹ, Tư Đồ Dịch in một nụ hôn lên trên môi đỏ kiều mềm, tư vị điềm mỹ làm anh muốn ngừng mà ngừng không được, lưỡi dài linh hoạt chui vào cái miệng nhỏ, mút hôn bá đạo mà không mất ôn nhu, thẳng đến khi cô sắp thở không nổi, anh mới chậm rãi rời khỏi môi cô rồi vừa lòng nhìn đến cảnh cô kiều suyễn thở phì phò mà dựa vào lòng ngực anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn thấy Tư Đồ Dịch hưởng thụ kiều thê trong ngực, Diệp Hàn Ngự trên ghế điều khiển đầy mặt tối tăm, đáy mắt mang theo u oán cùng ghen ghét, động tác của anh quá chậm, bị Tư Đồ Dịch giành trước một bước, nhưng đành chịu thôi, đến bệnh viện thì cũng chỉ mình Tư Đồ Dịch có lý do quanh minh chính đại để có thể ôm Nghiên Nhi, chờ lát nữa trên đường về nhà, anh sẽ dỗ cô để anh ôm.
Không phải không chú ý tới trong xe có 2 đạo tầm mắt u oán bắn về phía mình, Tư Đồ Dịch tươi cười sung sướng, đáy mắt hiện lên tia sáng rọi cùng khiêu khích, đột nhiên, liếc thấy Diệp Hàn Ngự hơi hơi nhếch tươi cười hồ ly, đôi mắt lướt qua một tia hiểu rõ, anh cúi đầu thì thầm ở bên tai cô. "Nghiên Nhi, chờ lát nữa kiểm tra xong, nếu cảm thấy có chút mệt mỏi thì để anh ôm em được không?"
Đáng chết! Diệp Hàn Ngự cùng Mộc Trạch Uyên đồng thời nổi giận mắng ở dưới đáy lòng, tên vừa vô sỉ lại vừa vô lại này. Nghiên Nhi, em đừng đáp ứng cậu ta, không thể để cậu ta thực hiện được a.
Mạc Nghiên thở hổn hển, cô mở to đôi con ngươi mê mang nhìn anh, đầu óc còn có chút mơ hồ không rõ. Khi cô đang muốn hồ đồ đồng ý thì lại bị Diệp Hàn Ngự cứng rắn đánh gãy, trong nháy mắt, Mạc Nghiên lấy lại tinh thần. "Chúng ta tới nơi rồi!"
Tư Đồ Dịch hung hăng căm tức nhìn hai tên bạn tốt nhưng lại nhận được cái nhếch môi để lộ ra hàm răng trắng tinh chỉnh tề từ Diệp Hàn Ngự cùng Mộc Trạch Uyên, đáy mắt 2 anh còn hiện sự trào phúng không có ý tốt.
"Ngô, em tư mình đi!" Mạc Nghiên đẩy cánh tay Tư Đồ Dịch ra rồi cầ áo khoác lên khoác trên vai. Mới vừa bước xuống xe thì liền nhìn thấy người mẹ mỹ lệ của mình đang tươi cười sủng nịch, cô cất bước tiến lên kéo cánh tay Mạnh Hinh xong nhẹ nhàng cọ xát, mắt hạnh cong thành một hình trăng non.
Đoàn người đi hướng khoa phụ sản, mới vừa đẩy cửa ra thì liền nhìn thấy Quý Toàn Lâm đang tươi cười tà khí trêu đùa nữ y tá lãnh diễm Mục Hi ở bên cạnh, mà Mục Hi tất nhiên là làm như không thấy mà vùi đầu nhìn văn kiện trong tay.
"A, mọi người tới rồi, hai vị này chắc là ba mẹ ruột của phu nhân đi! Chào hai bác, cháu là Quý Toàn Lâm." Nhìn đoàn người tới, Quý Toàn Lâm hơi hơi gật đầu xong nâng tay lên bắt tay chào hỏi với Mạc Vũ Hạo cùng Mạnh Hinh. "Hôm nay là tới kiểm tra thai nhi đi, mời phu nhân nằm lên trên giường để khám sóng siêu âm."
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro