Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Chương 39

2024-11-21 22:13:47

Tiểu Linh Đang thì sau lưng mọi người, không ngừng nháy mắt ra hiệu cho Triệu thị, ánh mắt còn liên tục liếc về phía cái chum nước, ý tứ quá rõ ràng.

Triệu thị lập tức hiểu ý, “Ôi, sao mặt Tiểu Linh Đang lại nhiều bụi thế này? Lại đây, để nãi nãi rửa mặt cho con nào!”

Nói rồi bà bế Tiểu Linh Đang đến cạnh chum nước, cầm lấy gầu múc làm bộ múc nước, Tiểu Linh Đang vui mừng ra mặt, liền thò tay vào chum nước, ngay lập tức, dòng nước từ ao linh tuyền trong không gian của nàng chảy vào trong chum.

Tay nàng đặt thấp, dòng nước chảy rất nhanh mà không hề phát ra tiếng động.

Để tránh bị phát hiện, Tiểu Linh Đang chỉ thả một lúc thì Triệu thị đã kêu dừng lại, mực nước vừa vặn dừng ở khoảng hơn nửa chum.

Sau đó, Triệu thị lấy ít nước trong gầu rửa mặt cho nàng, rồi bế nàng về góc tường.

Cả bà lẫn cháu đều căng thẳng như kẻ trộm, đến mức đổ mồ hôi lạnh ướt cả lưng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nãi nãi ơi, con chưa buồn ngủ đâu, con muốn ra xem phụ thân giết gà, được không?”

Triệu thị cũng muốn ra ngoài cho bớt căng thẳng, liền bế tiểu nha đầu ra ngoài, một lúc sau trong phòng chỉ còn lại Tôn Dung, Ngô Hồng và Lý Nguyệt.

Tôn Dung ôm cháu nhỏ trong lòng, nhìn chằm chằm vào trứng gà trong tay Lý Nguyệt, ánh mắt không khác gì muốn giành lấy, giọng nói dần chuyển sang chua ngoa.

“Ôi trời ơi, thời buổi này thật khổ quá, bây giờ lại phải chạy nạn, không có gì để ăn uống, nhìn mà xem, con không có đủ sữa, đến nỗi cháu trai của ta đói đến mức khóc không ra tiếng rồi đây này!”

Ngô Hồng mặt đỏ bừng, ngại ngùng đáp, “Mẫu thân, con... con không sao, con vẫn còn sữa mà, con có thể cho cháu bú!”

“Con có bao nhiêu sữa mà cho bú, chỉ đủ vài ngụm thôi! Nhìn xem, cháu trai ta đói đến mức mặt mũi xanh xao, vàng vọt thế kia. Nếu là trước đây, mẫu thân còn có thể nấu cho con ít canh gà, hấp trứng cho bổ dưỡng. Giờ thì, làm gì có chuyện tốt đó nữa đâu...”

Nói xong, bà ta liếc xéo Lý Nguyệt một cái đầy ẩn ý, khiến Lý Nguyệt cầm quả trứng trong tay cũng không được, bỏ xuống cũng không xong, vô cùng lúng túng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Số ký tự: 0