Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh
Chương 9
2024-11-21 15:56:48
Chuyện trụ trì Linh Quang nói luôn luôn linh nghiệm, bảo đảm qua vài ngày nữa trời sẽ mưa. Nếu mưa xong chúng ta mới chạy về, vậy chẳng phải bỏ lỡ thời gian gieo hạt, phải bồi thường thuế cả năm sao!"
Người nói chuyện không phải ai khác chính là Phùng bà tử đối diện với Lâm gia, người này và Triệu thị nổi tiếng là không hợp nhau, cứ hai ba ngày lại phải cãi nhau một lần.
Đương nhiên, Triệu thị vốn là một người mạnh mẽ không chịu thiệt, sau đó lại có Tiểu Cẩm Lý bảo vệ, cho nên phần lớn đều là Phùng bà tử thua.
Nhưng người ta thì sao, không những không biết tém bớt mà ngày càng ngang ngược hơn, phàm là nơi có Triệu thị, bà ta đều phải đi ra phản bác mới chịu được.
Đấy, lại nữa rồi!
Nói xong, bà ta còn không quên liếc mắt khiêu khích Triệu thị.
Kết quả Triệu thị còn chưa kịp lên tiếng, một số người không muốn chạy nạn lập tức phụ họa theo Phùng bà tử.
"Đúng vậy trưởng làng, chúng ta không thể nghe gió tưởng mưa được, cho dù phải chạy nạn cũng phải biết tin tức thật sự mới được!
Huynh đệ Lâm gia trở về nói một tiếng là chúng ta liền chạy trốn, thật sự là trò đùa!
Vạn nhất hai huynh đệ bọn họ không chú ý nghe được tin giả, chúng ta lại hùa theo, đến lúc đó chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?
Hơn nữa nhà chúng ta còn có người già bệnh nặng, thật sự là không dám lăn qua lăn lại. Lỡ vì quyết định của ta mà có người mất mạng, ta thề ta ăn năn cả đời mất!"
Những người này giống như là tìm được cọng rơm cứu mạng, ngươi một câu ta một câu, nói trắng ra là không muốn vứt nhà bỏ nghề mà chạy nạn.
Đương nhiên là Trưởng làng biết, ông ta đang định giúp Lâm gia cãi lại vài câu, lại bị mấy phụ nhân chặn họng không mở miệng ra được.
Triệu thị thấy thế tức đến bật cười: "Ha ha ha ha, tốt, tốt, tốt, các ngươi không muốn trốn là chuyện của các ngươi, ông nhà ta cũng chỉ là nể tình chúng ta cùng làng cùng xóm bao nhiêu năm mới nói với các ngươi một tiếng thôi!
Các ngươi có tin hay không, có trốn hay không, trốn như thế nào, trốn đi đâu, đây đều là chuyện của các ngươi, không liên quan đến chúng ta!
Người nói chuyện không phải ai khác chính là Phùng bà tử đối diện với Lâm gia, người này và Triệu thị nổi tiếng là không hợp nhau, cứ hai ba ngày lại phải cãi nhau một lần.
Đương nhiên, Triệu thị vốn là một người mạnh mẽ không chịu thiệt, sau đó lại có Tiểu Cẩm Lý bảo vệ, cho nên phần lớn đều là Phùng bà tử thua.
Nhưng người ta thì sao, không những không biết tém bớt mà ngày càng ngang ngược hơn, phàm là nơi có Triệu thị, bà ta đều phải đi ra phản bác mới chịu được.
Đấy, lại nữa rồi!
Nói xong, bà ta còn không quên liếc mắt khiêu khích Triệu thị.
Kết quả Triệu thị còn chưa kịp lên tiếng, một số người không muốn chạy nạn lập tức phụ họa theo Phùng bà tử.
"Đúng vậy trưởng làng, chúng ta không thể nghe gió tưởng mưa được, cho dù phải chạy nạn cũng phải biết tin tức thật sự mới được!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Huynh đệ Lâm gia trở về nói một tiếng là chúng ta liền chạy trốn, thật sự là trò đùa!
Vạn nhất hai huynh đệ bọn họ không chú ý nghe được tin giả, chúng ta lại hùa theo, đến lúc đó chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?
Hơn nữa nhà chúng ta còn có người già bệnh nặng, thật sự là không dám lăn qua lăn lại. Lỡ vì quyết định của ta mà có người mất mạng, ta thề ta ăn năn cả đời mất!"
Những người này giống như là tìm được cọng rơm cứu mạng, ngươi một câu ta một câu, nói trắng ra là không muốn vứt nhà bỏ nghề mà chạy nạn.
Đương nhiên là Trưởng làng biết, ông ta đang định giúp Lâm gia cãi lại vài câu, lại bị mấy phụ nhân chặn họng không mở miệng ra được.
Triệu thị thấy thế tức đến bật cười: "Ha ha ha ha, tốt, tốt, tốt, các ngươi không muốn trốn là chuyện của các ngươi, ông nhà ta cũng chỉ là nể tình chúng ta cùng làng cùng xóm bao nhiêu năm mới nói với các ngươi một tiếng thôi!
Các ngươi có tin hay không, có trốn hay không, trốn như thế nào, trốn đi đâu, đây đều là chuyện của các ngươi, không liên quan đến chúng ta!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro