Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Chương 8

2024-10-20 18:36:47

"Đúng vậy trưởng làng, nhà chúng ta vốn là không có bao nhiêu đất, lương thực dự trữ thì ăn hết từ lâu rồi. Lần trước móc sạch của cải mới mua chút gạo về nhưng một ngày chỉ dám ăn một chén cháo.

Ngoại trừ đi vệ sinh, ta bình thường ngay cả lò cũng không dám đốt. Nếu hôm nay không phải có rượu đầy tháng thì ta còn lâu mới dậy. Đứng có một tẹo mà ta đã choáng hết cả đầu rồi, chạy kiểu gì bây giờ?”

"Đúng vậy, cha ta đói đến ngay cả nói cũng không nói được, đến bây giờ đang nằm ở trên giường không xuống được kia!"

......

Tất cả bắt đầu giãy lên kêu khổ, giảng giải nhà mình khó xử, vừa nói vừa khóc.

Đương nhiên, những điều này cũng đều là thật.

Muốn ăn ít nhưng không chết đói, vậy phải ít hoạt động, bằng không một ngày chỉ húp một chén cháo thấy rõ đáy chén, ai mà trụ nổi?

Nhưng đến lúc này, trưởng làng cũng đã bất lực, ông ta cũng biết chạy nạn có bao nhiêu khó khăn nhưng chuyện tới bây giờ không chạy cũng chỉ có một con đường chết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ông ta nghĩ mình sống thế đủ rồi, cho dù hiện tại có phải nhắm mắt ông ta cũng không cảm thấy tiếc nuối. Nhưng trong nhà còn có hài tử bốn năm tuổi, cũng không thể để cả nhà đều chết ở chỗ này.

“Ta biết tất cả đều khó đều khổ, cũng biết giá lương thực đắt nhưng giờ nếu không đi, đợi đến khi thật sự đánh nhau, những tướng sĩ kia mà không gánh nổi thì chúng ta sẽ là người đầu tiên chịu nạn!

Hơn nữa đã đầu xuân rồi, trời có chịu mưa đâu. Cứ theo đà này nếu chúng ta trốn chắc sẽ có đường sống nhưng nếu không trốn, vậy sớm muộn gì cũng chết!"

Các hương thân không phải là không thấy, chỉ là không muốn thừa nhận, không muốn đối mặt mà thôi. Cho nên vừa nhắc đến chuyện này, lập tức có người phản bác.

“Chuyện này là hai huynh đệ Lâm gia quay về nói, ai chứng thực cho chúng ta chưa?”

“Vạn nhất tin tức là giả, vậy chúng ta lăn đi lộn lại cả ngày trời mà không được gì thế chẳng phải mất oan à!

Hơn nữa chuyện trời có mưa hay không còn chưa biết chắc. Khoảng thời gian trước ta có đến miếu xin chữ, trụ trì lúc ấy đã nói, năm nay sẽ còn hạn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Cả Nhà Chạy Nạn, Ta Dựa Vào Không Gian Cẩm Lý Trồng Trọt Phất Nhanh

Số ký tự: 0