Mang Theo Không Gian Chạy Nạn Ở Cổ Đại
Bồi Bổ
2024-11-30 01:30:29
Nguyên chủ chưa từng học qua săn bắn, có lẽ cuộc sống làm cho nàng tự biết.
Không có công cụ thì tự mình tạo ra, bắn không trúng con mồi thì ngày ngày luyện tập.
Bắn mấy ngàn lần, luôn có lúc trúng.
Hạng Dung nhớ đến mình lúc đầu, lúc đầu nàng tay trói gà không chặt, gặp phải quái vật chỉ biết chạy, dần dần nàng cũng có sức lực và dũng khí qua đối kháng.
Ban đầu ngay cả gà cũng chưa từng giết, sau cùng lúc nào cũng cất giấu dao gọt trái cây, đêm tối mấy kẻ dụng ý khó dò tiếp cận mình, nàng đều có thể không chớp mắt đi lên cắt đứt cổ họng đối phương.
Muốn sống phải ép chính mình trưởng thành trong nghịch cảnh.
Buổi trưa Hạng Dung xuống núi.
Tay trái cầm một con gà rừng, trong lòng bàn tay còn cầm theo một con rắn mềm nhũn.
Tay phải cầm một chiếc bánh cao lương, vừa đi vừa cắn.
Bánh cao lương này hôm qua nàng mới hấp, bỏ thêm ít bột hạt dẻ, không quá cứng.
Vốn dĩ người trong thôn vừa đào rau dại vừa xì xào bàn tán, còn có người nói thầm, sao lượng nước trong suối nhỏ kia lại ít đi rất nhiều.
Kết quả Hạng Dung vừa xuất hiện, tiếng nói chuyện cũng biến mất.
Nàng đi xa, giọng nói lại vang lên.
Nàng không tập trung lắng nghe, bước nhanh đi về nhà, dùng con dao tổ truyền kia xử lý sạch sẽ con mồi.
Cắt thịt xong lại dùng muối ướp lên.
Hạng Dung cũng không nghỉ ngơi, cầm lấy xiên cá thô sơ bên tường cùng với lưới đánh cá tự đan, dự định qua con sông đầu thôn đánh cá.
Lưới đánh cá là do nguyên chủ đan, xiên cá là do nàng mới làm.
Bốn cây gỗ được vót nhọt một đầu, lại dùng dây gai buộc chung bốn côn gỗ, xem như xiên cá.
Nước trong sông rất bẩn, cá trong đó có mùi tanh
Hôm qua nàng bắt được hai con cá, con cá to hơn nàng đánh vẩy, bỏ nội tạng, dùng muối ướp, để phơi khô.
Con nhỏ hơn, Hạng Dung nhất thời xúc động nấu canh cá.
Không phải nàng thèm ăn mà là muốn bồi bổ cho cơ thể này, nàng mơ hồ cảm thấy, giấc mơ luôn quẩn quanh trong đầu nàng kia là cảnh báo mà nguyên chủ để lại cho nàng.
Hoặc là, nguyên chủ đã từng trải qua hết những cảnh tượng trong mơ, sau đó thế giới này thiết lập lại, hoặc là thời gian quay lại, trời xui đất khiến nàng đến nơi đây.
Tóm lại, nàng cho rằng chuyện trong mơ sẽ xảy ra.
Cho nên mấy ngày nữa nàng định rời đi Lý Gia Thôn.
Đi nơi nào đi đâu? Trước mắt đi hướng Đông vậy.
Trong mơ, đám xâm lược cưỡi ngựa, dáng người cao lớn, mặc trang phục dị tộc, hẳn là Khuyển Nhung đến từ phía tây.
Từ mùa thu năm ngoái, biên giới Lương Châu thường xuyên bị một số bộ tộc như Tiên Linh, Thẩm Đế của Khuyển Nhung tập kích, gây rối.
Không có công cụ thì tự mình tạo ra, bắn không trúng con mồi thì ngày ngày luyện tập.
Bắn mấy ngàn lần, luôn có lúc trúng.
Hạng Dung nhớ đến mình lúc đầu, lúc đầu nàng tay trói gà không chặt, gặp phải quái vật chỉ biết chạy, dần dần nàng cũng có sức lực và dũng khí qua đối kháng.
Ban đầu ngay cả gà cũng chưa từng giết, sau cùng lúc nào cũng cất giấu dao gọt trái cây, đêm tối mấy kẻ dụng ý khó dò tiếp cận mình, nàng đều có thể không chớp mắt đi lên cắt đứt cổ họng đối phương.
Muốn sống phải ép chính mình trưởng thành trong nghịch cảnh.
Buổi trưa Hạng Dung xuống núi.
Tay trái cầm một con gà rừng, trong lòng bàn tay còn cầm theo một con rắn mềm nhũn.
Tay phải cầm một chiếc bánh cao lương, vừa đi vừa cắn.
Bánh cao lương này hôm qua nàng mới hấp, bỏ thêm ít bột hạt dẻ, không quá cứng.
Vốn dĩ người trong thôn vừa đào rau dại vừa xì xào bàn tán, còn có người nói thầm, sao lượng nước trong suối nhỏ kia lại ít đi rất nhiều.
Kết quả Hạng Dung vừa xuất hiện, tiếng nói chuyện cũng biến mất.
Nàng đi xa, giọng nói lại vang lên.
Nàng không tập trung lắng nghe, bước nhanh đi về nhà, dùng con dao tổ truyền kia xử lý sạch sẽ con mồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cắt thịt xong lại dùng muối ướp lên.
Hạng Dung cũng không nghỉ ngơi, cầm lấy xiên cá thô sơ bên tường cùng với lưới đánh cá tự đan, dự định qua con sông đầu thôn đánh cá.
Lưới đánh cá là do nguyên chủ đan, xiên cá là do nàng mới làm.
Bốn cây gỗ được vót nhọt một đầu, lại dùng dây gai buộc chung bốn côn gỗ, xem như xiên cá.
Nước trong sông rất bẩn, cá trong đó có mùi tanh
Hôm qua nàng bắt được hai con cá, con cá to hơn nàng đánh vẩy, bỏ nội tạng, dùng muối ướp, để phơi khô.
Con nhỏ hơn, Hạng Dung nhất thời xúc động nấu canh cá.
Không phải nàng thèm ăn mà là muốn bồi bổ cho cơ thể này, nàng mơ hồ cảm thấy, giấc mơ luôn quẩn quanh trong đầu nàng kia là cảnh báo mà nguyên chủ để lại cho nàng.
Hoặc là, nguyên chủ đã từng trải qua hết những cảnh tượng trong mơ, sau đó thế giới này thiết lập lại, hoặc là thời gian quay lại, trời xui đất khiến nàng đến nơi đây.
Tóm lại, nàng cho rằng chuyện trong mơ sẽ xảy ra.
Cho nên mấy ngày nữa nàng định rời đi Lý Gia Thôn.
Đi nơi nào đi đâu? Trước mắt đi hướng Đông vậy.
Trong mơ, đám xâm lược cưỡi ngựa, dáng người cao lớn, mặc trang phục dị tộc, hẳn là Khuyển Nhung đến từ phía tây.
Từ mùa thu năm ngoái, biên giới Lương Châu thường xuyên bị một số bộ tộc như Tiên Linh, Thẩm Đế của Khuyển Nhung tập kích, gây rối.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro