Mạt Thế: Bạn Trai Tôi Là Lính Gác Cấp Thần
Chương 1
2024-11-18 00:48:23
“Vi Vi, chúng ta sắp đến căn cứ rồi, em cố kiên trì thêm một chút.” Một bàn tay kéo sau cổ cô, đặt cô lên trên mặt đất xi măng bị ánh nắng nung đã lâu, nóng đến Tô Vi run run.
Tô Vi mắt hàm lệ nóng, nỗ lực cuộn tròn thân thể, trốn đến bên chân nam nhân, nơi duy nhất râm mát.
Đúng là mùa hè, 40 độ cực nóng, Tô Vi cảm thấy chính mình đều sắp bị cháy.
“Vi Vi, làm sao vậy?”
Làm sao vậy? Trời 40 độ, anh đặt một thiếu nữ nhu nhược như tôi ở phía dưới ánh mặt trời, anh nói làm sao vậy? Cô đều phải bị phơi cho sắp tróc da.
“Em muốn uống nước……” Tô Vi phát ra một đạo âm thanh suy yếu, tay phải run rẩy duỗi về phía bình nước bên sườn ba lô của Lục Nhưỡng.
Nam nhân nghiêng người, tránh đi tay Tô Vi, sau đó nắm lấy tay cô, “Vi Vi, kiên trì một chút, chúng ta sắp đến rồi.”
Tô Vi liếm liếm nước mắt trên mặt chính mình, khóc đến càng ác hơn.
Ba ngày trước, Tô Vi vẫn là một nữ sinh viên thanh thuần xuyên vào cuốn sách lính gác này, dựa theo giả thiết, đây là một quyển tiểu thuyết nam chủ báo thù thăng cấp.
Đời trước, nam chủ thân là đại thiện nhân bởi vì thích làm người hiền lành, cho nên không chỉ có bị thân nhân, bạn, đồng đội, trên dưới phản bội, còn bị em gái nuôi mà chính mình thương yêu nhất đẩy mạnh vào động trùng.
Trọng sinh trở về, nam chủ Lục Nhưỡng làm toàn bộ những người này trả giá đại giới, bao gồm cả nhân vật mà Tô Vi hiện tại xuyên vào này - Tô Vi - em gái nuôi của nam chủ.
Tô Vi cũng không phải là vai chính trong truyện, chỉ là một vai phụ ác độc.
Tuy rằng cô có một gương mặt bạch liên hoa vô tội, nhưng tính cách lại vô cùng không được người yêu thích.
Ở sau khi tất cả mọi người phản bội nam chủ, em gái nuôi mà nam chủ coi trọng nhất rốt cuộc cho nam chủ một đao cuối cùng, biến vị đại thánh mẫu loạn thế này thành đại sát thần loạn thế.
Chém giết lung tung.
Ở khi người khác vẫn còn điên cuồng chém giết động trùng, nam chủ trọng sinh trở về. Hắn đã thăng cấp đến cấp Thần, chỉ cần một người dẫn đường là có thể giải vấn đề quyết động trùng mà mười mấy tiểu đội đều không thể giải quyết được.
Là một quyển tiểu thuyết báo thù, hậu kỳ nam chủ đương nhiên là trở thành vua của thế giới này, hơn nữa còn mở ra hậu cung, cai trị giang sơn và mỹ nhân.
Mà Tô Vi, vai phụ phông nền nhỏ nhoi, bị nam chủ vứt bỏ ở trong động trùng, bị Trùng tộc cắn xé thành mảnh nhỏ.
Nghĩ đến đây, Tô Vi lập tức liền cảm giác trên người chính mình giống như có mấy ngàn con sâu đang bò.
Nhìn thấy Tô Vi khóc khụt khịt, Lục Nhưỡng ôm người vào trong lòng, dỗ dành cô giống như khi còn nhỏ.
“Vi Vi ngoan, đừng sợ.”
Tô Vi cảm thụ được bàn tay lạnh lẽo chụp ở phía sau lưng, khóc đến càng sợ hãi hơn.
-
“Vi Vi, cậu và mợ đang cầu cứu chúng ta.”
Lục Nhưỡng cõng ba lô, giơ di động trong tay lên, ở bên cạnh tháp tín hiệu khi có khi không tiếp nhận tin nhắn cầu cứu của cậu và mợ.
Tô Vi nhìn diễn đàn【người một nhà tương thân tương ái】, lại nhìn biểu tình Lục Nhưỡng giờ phút này một cái.
Dưới ánh nắng chói chang, nam nhân cười đến ôn nhu như nước, biểu tình nhìn di động giống như là đang nhìn tình nhân của chính mình.
Tới rồi! Làn sóng giết chóc thứ nhất của nam chủ.
Năm mười tuổi, cha mẹ Lục Nhưỡng xảy ra ngoài ý muốn tử vong, cậu và mợ thu lưu hắn, trên thực tế là mơ ước tài sản mà cha mẹ Lục Nhưỡng lưu lại.
Hai vị này không chỉ có tu hú chiếm tổ, vào ở bên trong biệt thự lớn mà cha mẹ Lục Nhưỡng để lại, còn chiếm công ty của cha mẹ Lục Nhưỡng cho riêng mình, nhảy từ dân thường ở phố phường biến thành xã hội thượng lưu.
Ban đầu đôi vợ chồng này không muốn nhận nuôi Tô Vi, rốt cuộc trên người cô không có nước luộc gì để ép.
Tô Vi mắt hàm lệ nóng, nỗ lực cuộn tròn thân thể, trốn đến bên chân nam nhân, nơi duy nhất râm mát.
Đúng là mùa hè, 40 độ cực nóng, Tô Vi cảm thấy chính mình đều sắp bị cháy.
“Vi Vi, làm sao vậy?”
Làm sao vậy? Trời 40 độ, anh đặt một thiếu nữ nhu nhược như tôi ở phía dưới ánh mặt trời, anh nói làm sao vậy? Cô đều phải bị phơi cho sắp tróc da.
“Em muốn uống nước……” Tô Vi phát ra một đạo âm thanh suy yếu, tay phải run rẩy duỗi về phía bình nước bên sườn ba lô của Lục Nhưỡng.
Nam nhân nghiêng người, tránh đi tay Tô Vi, sau đó nắm lấy tay cô, “Vi Vi, kiên trì một chút, chúng ta sắp đến rồi.”
Tô Vi liếm liếm nước mắt trên mặt chính mình, khóc đến càng ác hơn.
Ba ngày trước, Tô Vi vẫn là một nữ sinh viên thanh thuần xuyên vào cuốn sách lính gác này, dựa theo giả thiết, đây là một quyển tiểu thuyết nam chủ báo thù thăng cấp.
Đời trước, nam chủ thân là đại thiện nhân bởi vì thích làm người hiền lành, cho nên không chỉ có bị thân nhân, bạn, đồng đội, trên dưới phản bội, còn bị em gái nuôi mà chính mình thương yêu nhất đẩy mạnh vào động trùng.
Trọng sinh trở về, nam chủ Lục Nhưỡng làm toàn bộ những người này trả giá đại giới, bao gồm cả nhân vật mà Tô Vi hiện tại xuyên vào này - Tô Vi - em gái nuôi của nam chủ.
Tô Vi cũng không phải là vai chính trong truyện, chỉ là một vai phụ ác độc.
Tuy rằng cô có một gương mặt bạch liên hoa vô tội, nhưng tính cách lại vô cùng không được người yêu thích.
Ở sau khi tất cả mọi người phản bội nam chủ, em gái nuôi mà nam chủ coi trọng nhất rốt cuộc cho nam chủ một đao cuối cùng, biến vị đại thánh mẫu loạn thế này thành đại sát thần loạn thế.
Chém giết lung tung.
Ở khi người khác vẫn còn điên cuồng chém giết động trùng, nam chủ trọng sinh trở về. Hắn đã thăng cấp đến cấp Thần, chỉ cần một người dẫn đường là có thể giải vấn đề quyết động trùng mà mười mấy tiểu đội đều không thể giải quyết được.
Là một quyển tiểu thuyết báo thù, hậu kỳ nam chủ đương nhiên là trở thành vua của thế giới này, hơn nữa còn mở ra hậu cung, cai trị giang sơn và mỹ nhân.
Mà Tô Vi, vai phụ phông nền nhỏ nhoi, bị nam chủ vứt bỏ ở trong động trùng, bị Trùng tộc cắn xé thành mảnh nhỏ.
Nghĩ đến đây, Tô Vi lập tức liền cảm giác trên người chính mình giống như có mấy ngàn con sâu đang bò.
Nhìn thấy Tô Vi khóc khụt khịt, Lục Nhưỡng ôm người vào trong lòng, dỗ dành cô giống như khi còn nhỏ.
“Vi Vi ngoan, đừng sợ.”
Tô Vi cảm thụ được bàn tay lạnh lẽo chụp ở phía sau lưng, khóc đến càng sợ hãi hơn.
-
“Vi Vi, cậu và mợ đang cầu cứu chúng ta.”
Lục Nhưỡng cõng ba lô, giơ di động trong tay lên, ở bên cạnh tháp tín hiệu khi có khi không tiếp nhận tin nhắn cầu cứu của cậu và mợ.
Tô Vi nhìn diễn đàn【người một nhà tương thân tương ái】, lại nhìn biểu tình Lục Nhưỡng giờ phút này một cái.
Dưới ánh nắng chói chang, nam nhân cười đến ôn nhu như nước, biểu tình nhìn di động giống như là đang nhìn tình nhân của chính mình.
Tới rồi! Làn sóng giết chóc thứ nhất của nam chủ.
Năm mười tuổi, cha mẹ Lục Nhưỡng xảy ra ngoài ý muốn tử vong, cậu và mợ thu lưu hắn, trên thực tế là mơ ước tài sản mà cha mẹ Lục Nhưỡng lưu lại.
Hai vị này không chỉ có tu hú chiếm tổ, vào ở bên trong biệt thự lớn mà cha mẹ Lục Nhưỡng để lại, còn chiếm công ty của cha mẹ Lục Nhưỡng cho riêng mình, nhảy từ dân thường ở phố phường biến thành xã hội thượng lưu.
Ban đầu đôi vợ chồng này không muốn nhận nuôi Tô Vi, rốt cuộc trên người cô không có nước luộc gì để ép.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro