Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến
Khương Viên Trư...
Thỏ Nguyệt Quan
2024-08-29 07:41:38
“Tiểu Kha, ngoại trừ quần áo cùng kiếm gỗ còn có những bảo bối khác hay không? Trước đó không phải con có vẽ rất nhiều phù chú sao? Đưa cho gia gia hai tấm được không nha? Gia gia quay đầu để cho Sở Hoài lập tức cưới con…”
Ông liên tục nịnh nọt, không chút do dự đem người bán đứng.
“Thật vậy hả?”
Trong nháy mắt, đôi mắt của Ngu Kha lập tức phát sáng, ngo ngoe rục rịch.
“Tất cả mọi người thay quần áo, chuẩn bị sẵn sàng ra cửa.”
Sở Hoài xoa xoa huyệt Thái Dương, nhanh chóng cắt ngàng hai kẻ dở hơi nói chuyện với nhau, đem thiếu niên hai mắt đang phát sáng kéo vào trong lòng ngực, lấy quần áo sau đó quay trở về phòng khóa cửa lại, thay quần áo.
Khương viện trưởng ở phía sau cắn ngón tay nghiến răng.
Ngu Kha cũng có chút tiếc nuối, đối với vấn đề thành thân, thiếu niên này cực kỳ để ý cùng chấp nhất.
Nhưng hiện tại không phải thời điểm nói vấn đề này, bọn họ cũng phải nắm chặt thời gian vàng này ra cửa thu thập vật tư.
Nguyện vọng thành thân, chỉ cần ở bên cạnh Sở Hoài quân, liền không lo không cơ hội thực hiện, y sẽ chờ Sở Hoài quân đồng ý, giống như trước đây y đã chờ Sở Hoài quân trở về vậy.
Thiếu niên suy nghĩ rất thoáng, quay đầu liền đem phiền não vứt ra sau đầu, tích cực thay quần áo, sau đó dùng ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm Sở Hoài, thúc giục hắn nhanh chóng thay quần áo.
Dường như chỉ cần ở trước mặt người này, với y mà nói, cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không còn là phiền não.
Nhìn thấy loại ánh mắt của thiếu niên, trong lòng Sở Hoài có một tia chiếm hữu khống chế không được mà tràn ra, quyết định, lần này sau khi trở về lúc nhất định phải nói chuyện đường hoàng với y.
Ngu Kha có lực ảnh hưởng lớn hơn nhiều so với những gì hắn tưởng tượng.
Tạm thời cứ đem suy nghĩ này áp xuống cái đã.
Đợi sau khi nhóm Khương viện trưởng cũng hai người kia thay quần áo có đạo thuật phòng ngự xong, Sở Hoài lại bảo mọi người đội mũ bảo hiểm lên, đem toàn thân trên dưới bịt đến kín mít rồi mới mở cửa ra.
Muốn an toàn trước sự vây công của đám tang thi, ngoại bỏ vũ lực, bảo đảm không chịu cảm nhiễm là quy tắc sinh tồn lớn nhất trong thời mạt thế.
Trải qua đợt tập kích đầu tiên của tang thi, tình hình trong tiểu khu của bọn họ đã hoàn toàn ổn định.
Người trong tiểu khu của bọn họ không nhiều lắm, số lượng tang thi cũng vì vậy là rất ít, đồng thời dưới sự hun đúc từ internet cùng TV, tất cả mọi người đối với loại sinh vật như tang thi này hoàn toàn không có gì xa lạ.
Huống chi, mấy tháng trước chính phủ phát động huấn luyện ‘ Toàn dân vận động ’ cũng không phải nói giỡn, tất cả mọi người hoặc nhiều hoặc ít vẫn là có chút năng lực phản kháng.
Trải qua những hỗn loạn ban đầu, dân chúng sau khi phản ứng lại thì bắt đầu phản kháng, ngoại trừ những kẻ nhát gan chậm chạp, còn lại tất cả mọi người đều tìm chỗ trốn, ổn định lại tâm thần đang hoảng sợ của mình.
Đêm đen như mực, bên ngoài bây giờ chỉ có thể nghe thấy tiếng gầm rú của tang thi cùng tiếng tông cửa, âm thanh rầm rầm rầm khiến người khác cực kỳ khiếp sợ, không khí thật khủng bố.
Sợ tới mức khiến cho bộ xương già của Khương viện trưởng bắt đầu run lên, trong miệng nhỏ giọng lẩm bẩm Phật Như Lai Phật Tổ Quan Âm Đại Sĩ a di đà phật cầu phù hộ.
Đàm Tiểu Kiệt nhỏ tuổi nhất cũng sợ hãi đi sát bên cạnh Viên Hạo Lâm khẩn trương đệ phòng, dáng vẻ muốn khóc nhưng không thể khóc.
May mắn người trong tiểu khu của bọn họ thật sự rất ít, những căn hộ ở trên lầu cũng không nhiều lắm, trước cửa cũng không thấy có bóng dáng tang thi nào đi qua đi lại.
Sở Hoài xung phong, sau khi thấy tình huống bên ngoài mới lặng lẽ mở cửa, ra hiệu bảo mọi người đi theo.
Dường như nghe thấy tiếng mở cửa của bọn họ, nhà Lý Tuệ cùng hai nhà hàng xóm bên cũng xuất hiện nhưng động tĩnh nhỏ cùng tiếng thở dốc sợ hãi.
Không có tang thi gầm rú chứng tỏ bọn họ cực kỳ may mắn, trong nhà không có người đã bị lây nhiễm nhưng không biết.
“Sở tiên sinh, cậu, các cậu muốn đi ra ngoài sao? Hư, đừng đi, cửa lớn có rất nhiều quái vật, toàn là…”
Có lẽ từ mắt mèo, nhìn thấy bọn họ không giống tang thi, Lý Tuệ mới mạnh dạn mở cửa, sắc mặt tái nhợt nhắc nhở.
Cửa nhà cô đối diện với cổng lớn tiểu khu, có thể thực dễ dàng nhìn thấy tình huống bên ngoài.
Bên canh tiểu khu của bọn họ là một quán bar lớn, buổi tối có không ít người trẻ tuổi đi chơi, giờ phút này, tang thi ở cổng lớn có lẽ từ bên trong đó đi ra, không biết tình hình như thế nào mà đi ra ngoài chính là chịu chết.
Lý Tuệ hảo tâm nhắc nhở, dù cho không có giao tình, đồng thời cũng nghĩ đến chuyện Sở Hoài đang giúp cô cất giấu chút vật tư.
Nam nhân kia của cô Dương Thiên Long cũng ở ngay bên cạnh, giờ phút này, mặt hắn so với cô còn trắng bệch hơn, rõ ràng là đang bị tình hình lúc này dọa sợ.
Nhìn thấy cô vậy mà còn dám mở cửa, vừa tức lại vừa sợ, vừa mắng ‘ con mụ chết tiện này thích xen vào việc người khác ’ vừa nhanh chóng sốt ruột muốn chạy đi đóng cửa lại, như sợ chậm một giây đồng hồ nữa sẽ có tang thi vọt vào nhà hắn vậy.
Lý Tuệ không kịp tránh, ngón tay bị đập mạnh vào, chắn ngay giữa kẹt cửa.
Dương Thiên Long không chỉ không quan tâm, thấy cửa không thể đóng lại được, tức giận đến mức cho Lý Tuệ một cái bạt tay, đầu đập lên tường lập tức chảy máu.
Tiếng bạt tai vang vọng xung quanh nghe thật chói tai, sau đó trong gian phòng đối diện truyền ra tiếng khóc của một đứa trẻ.
Tang thi cực kỳ nhạy bén với âm thanh cùng mùi máu tươi.
“Hô hô…” Tức khắc nhóm tang thi bên ngoài nhận ra một phần tình hướng bên này, gào rống liên hồi đồng thời lục tục chạy evef phía này.
Một số lượng lớn tang thi chen chúc kích động loạn xạ va vào cổng, kính trên cửa cung không chắc chắn, bị đụng vài cái đã bị đập ra vết nứt.
Sở Hoài thầm nghĩ không ổn.
Mà Khương viện trưởng đưa bên cạnh vốn đang vừa sợ hãi vừa bực bội nhìn thấy tình hình này run rẩy trực tiếp nhảy dựng lên, nếu thật sự bị đàn tang thi này bao vây thì thật sự sẽ chết thẳng cẳng.
Muốn quay trở về, nhưng cửa nhà bọn họ đã đóng lại, bây giờ lấy chìa khóa ở cửa căn bản không kịp.
Mắt thấy tang thi sắp phá cửa mà vào, tiềm lực của ông bùng nổ, xông lên đẩy cửa nhà Lý Tuệ ra, kéo mọi người chạy vào nhà nhanh chóng thoát thân.
Sau khi đóng cửa ngăn trở một đám tang thi đang tràn vào kia, Khương viện trưởng mới quay đầu lại oán hận trừng mắt nhìn tên nam nhân kia của Lý Tuệ.
Sau đó không nói hai lời túm lấy đôi giày đang đặt trên giá giày, nghiến răng nghiến lợi.
“Đồ mất dạy, ông đây nhịn mày lâu lắm rồi!”
☆
Ông liên tục nịnh nọt, không chút do dự đem người bán đứng.
“Thật vậy hả?”
Trong nháy mắt, đôi mắt của Ngu Kha lập tức phát sáng, ngo ngoe rục rịch.
“Tất cả mọi người thay quần áo, chuẩn bị sẵn sàng ra cửa.”
Sở Hoài xoa xoa huyệt Thái Dương, nhanh chóng cắt ngàng hai kẻ dở hơi nói chuyện với nhau, đem thiếu niên hai mắt đang phát sáng kéo vào trong lòng ngực, lấy quần áo sau đó quay trở về phòng khóa cửa lại, thay quần áo.
Khương viện trưởng ở phía sau cắn ngón tay nghiến răng.
Ngu Kha cũng có chút tiếc nuối, đối với vấn đề thành thân, thiếu niên này cực kỳ để ý cùng chấp nhất.
Nhưng hiện tại không phải thời điểm nói vấn đề này, bọn họ cũng phải nắm chặt thời gian vàng này ra cửa thu thập vật tư.
Nguyện vọng thành thân, chỉ cần ở bên cạnh Sở Hoài quân, liền không lo không cơ hội thực hiện, y sẽ chờ Sở Hoài quân đồng ý, giống như trước đây y đã chờ Sở Hoài quân trở về vậy.
Thiếu niên suy nghĩ rất thoáng, quay đầu liền đem phiền não vứt ra sau đầu, tích cực thay quần áo, sau đó dùng ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm Sở Hoài, thúc giục hắn nhanh chóng thay quần áo.
Dường như chỉ cần ở trước mặt người này, với y mà nói, cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không còn là phiền não.
Nhìn thấy loại ánh mắt của thiếu niên, trong lòng Sở Hoài có một tia chiếm hữu khống chế không được mà tràn ra, quyết định, lần này sau khi trở về lúc nhất định phải nói chuyện đường hoàng với y.
Ngu Kha có lực ảnh hưởng lớn hơn nhiều so với những gì hắn tưởng tượng.
Tạm thời cứ đem suy nghĩ này áp xuống cái đã.
Đợi sau khi nhóm Khương viện trưởng cũng hai người kia thay quần áo có đạo thuật phòng ngự xong, Sở Hoài lại bảo mọi người đội mũ bảo hiểm lên, đem toàn thân trên dưới bịt đến kín mít rồi mới mở cửa ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Muốn an toàn trước sự vây công của đám tang thi, ngoại bỏ vũ lực, bảo đảm không chịu cảm nhiễm là quy tắc sinh tồn lớn nhất trong thời mạt thế.
Trải qua đợt tập kích đầu tiên của tang thi, tình hình trong tiểu khu của bọn họ đã hoàn toàn ổn định.
Người trong tiểu khu của bọn họ không nhiều lắm, số lượng tang thi cũng vì vậy là rất ít, đồng thời dưới sự hun đúc từ internet cùng TV, tất cả mọi người đối với loại sinh vật như tang thi này hoàn toàn không có gì xa lạ.
Huống chi, mấy tháng trước chính phủ phát động huấn luyện ‘ Toàn dân vận động ’ cũng không phải nói giỡn, tất cả mọi người hoặc nhiều hoặc ít vẫn là có chút năng lực phản kháng.
Trải qua những hỗn loạn ban đầu, dân chúng sau khi phản ứng lại thì bắt đầu phản kháng, ngoại trừ những kẻ nhát gan chậm chạp, còn lại tất cả mọi người đều tìm chỗ trốn, ổn định lại tâm thần đang hoảng sợ của mình.
Đêm đen như mực, bên ngoài bây giờ chỉ có thể nghe thấy tiếng gầm rú của tang thi cùng tiếng tông cửa, âm thanh rầm rầm rầm khiến người khác cực kỳ khiếp sợ, không khí thật khủng bố.
Sợ tới mức khiến cho bộ xương già của Khương viện trưởng bắt đầu run lên, trong miệng nhỏ giọng lẩm bẩm Phật Như Lai Phật Tổ Quan Âm Đại Sĩ a di đà phật cầu phù hộ.
Đàm Tiểu Kiệt nhỏ tuổi nhất cũng sợ hãi đi sát bên cạnh Viên Hạo Lâm khẩn trương đệ phòng, dáng vẻ muốn khóc nhưng không thể khóc.
May mắn người trong tiểu khu của bọn họ thật sự rất ít, những căn hộ ở trên lầu cũng không nhiều lắm, trước cửa cũng không thấy có bóng dáng tang thi nào đi qua đi lại.
Sở Hoài xung phong, sau khi thấy tình huống bên ngoài mới lặng lẽ mở cửa, ra hiệu bảo mọi người đi theo.
Dường như nghe thấy tiếng mở cửa của bọn họ, nhà Lý Tuệ cùng hai nhà hàng xóm bên cũng xuất hiện nhưng động tĩnh nhỏ cùng tiếng thở dốc sợ hãi.
Không có tang thi gầm rú chứng tỏ bọn họ cực kỳ may mắn, trong nhà không có người đã bị lây nhiễm nhưng không biết.
“Sở tiên sinh, cậu, các cậu muốn đi ra ngoài sao? Hư, đừng đi, cửa lớn có rất nhiều quái vật, toàn là…”
Có lẽ từ mắt mèo, nhìn thấy bọn họ không giống tang thi, Lý Tuệ mới mạnh dạn mở cửa, sắc mặt tái nhợt nhắc nhở.
Cửa nhà cô đối diện với cổng lớn tiểu khu, có thể thực dễ dàng nhìn thấy tình huống bên ngoài.
Bên canh tiểu khu của bọn họ là một quán bar lớn, buổi tối có không ít người trẻ tuổi đi chơi, giờ phút này, tang thi ở cổng lớn có lẽ từ bên trong đó đi ra, không biết tình hình như thế nào mà đi ra ngoài chính là chịu chết.
Lý Tuệ hảo tâm nhắc nhở, dù cho không có giao tình, đồng thời cũng nghĩ đến chuyện Sở Hoài đang giúp cô cất giấu chút vật tư.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nam nhân kia của cô Dương Thiên Long cũng ở ngay bên cạnh, giờ phút này, mặt hắn so với cô còn trắng bệch hơn, rõ ràng là đang bị tình hình lúc này dọa sợ.
Nhìn thấy cô vậy mà còn dám mở cửa, vừa tức lại vừa sợ, vừa mắng ‘ con mụ chết tiện này thích xen vào việc người khác ’ vừa nhanh chóng sốt ruột muốn chạy đi đóng cửa lại, như sợ chậm một giây đồng hồ nữa sẽ có tang thi vọt vào nhà hắn vậy.
Lý Tuệ không kịp tránh, ngón tay bị đập mạnh vào, chắn ngay giữa kẹt cửa.
Dương Thiên Long không chỉ không quan tâm, thấy cửa không thể đóng lại được, tức giận đến mức cho Lý Tuệ một cái bạt tay, đầu đập lên tường lập tức chảy máu.
Tiếng bạt tai vang vọng xung quanh nghe thật chói tai, sau đó trong gian phòng đối diện truyền ra tiếng khóc của một đứa trẻ.
Tang thi cực kỳ nhạy bén với âm thanh cùng mùi máu tươi.
“Hô hô…” Tức khắc nhóm tang thi bên ngoài nhận ra một phần tình hướng bên này, gào rống liên hồi đồng thời lục tục chạy evef phía này.
Một số lượng lớn tang thi chen chúc kích động loạn xạ va vào cổng, kính trên cửa cung không chắc chắn, bị đụng vài cái đã bị đập ra vết nứt.
Sở Hoài thầm nghĩ không ổn.
Mà Khương viện trưởng đưa bên cạnh vốn đang vừa sợ hãi vừa bực bội nhìn thấy tình hình này run rẩy trực tiếp nhảy dựng lên, nếu thật sự bị đàn tang thi này bao vây thì thật sự sẽ chết thẳng cẳng.
Muốn quay trở về, nhưng cửa nhà bọn họ đã đóng lại, bây giờ lấy chìa khóa ở cửa căn bản không kịp.
Mắt thấy tang thi sắp phá cửa mà vào, tiềm lực của ông bùng nổ, xông lên đẩy cửa nhà Lý Tuệ ra, kéo mọi người chạy vào nhà nhanh chóng thoát thân.
Sau khi đóng cửa ngăn trở một đám tang thi đang tràn vào kia, Khương viện trưởng mới quay đầu lại oán hận trừng mắt nhìn tên nam nhân kia của Lý Tuệ.
Sau đó không nói hai lời túm lấy đôi giày đang đặt trên giá giày, nghiến răng nghiến lợi.
“Đồ mất dạy, ông đây nhịn mày lâu lắm rồi!”
☆
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro