Mạt Thế Đến Cũng Không Sợ, Tích Trữ Lương Thực Trước Rồi Đến Súng

Chương 11

Hắc Bạch Sắc Chương Ngư

2024-10-05 00:38:37

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Đời trước sau khi xảy ra mạt thế, cô đã nhìn thấy thứ đồ này trên cổ tay của chị họ Lý Ánh Nguyệt.

Lúc đó cô cho rằng cái vòng này có ý nghĩa gì đó đặc biệt với Lý Ánh Nguyệt, dù sao thì vừa nhìn đã thấy chất lượng của chiếc vòng này không tốt, rất kém chất lượng.

Không giống như thứ đồ mà chị họ thích cái đẹp kia của cô sẽ đeo, nhưng cô ta ngày nào cũng đeo nó, chưa bao giờ rời người còn cực kỳ trân quý.

Mãi đến trước khi bị bắt lên đảo giam cầm, Lý Ánh Nguyệt mới dương dương đắc ý nói cho cô biết chiếc vòng này là di vật của ba cô, đồng thời còn là một bảo vật không gian.

Ngày đầu mạt thế, cô và cả nhà cậu khó khăn tìm cách sinh sống.

Lý Ánh Nguyệt nói cô ta đã thức tỉnh dị năng không gian, có thể dự trữ đồ vật, trở thành nhóm dị năng giả đầu tiên, không gian của cô ta có thể đặt rất nhiều vật tư, cũng không cần lo lắng bị người khác cướp đi.

Bởi vì trở thành người thức tỉnh đầu tiên trong số tất cả mọi người cho nên Lý Ánh Nguyệt luôn bày ra vẻ cao cao tại thượng, coi thường người khác.

Ban đầu Khương Vưu chưa thức tỉnh dị năng, mà là trong một lần chiến đấu ngẫu nhiên cô đã thức tỉnh dị năng hệ gió.

Sau khi thức tỉnh dị năng. Rất nhiều chuyện nguy hiểm tự nhiên rơi xuống đầu cô.

Lý Ánh Nguyệt là dị năng không gian không có sức chiến đấu, chỉ có thể coi như cái kho biết đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặc dù Lý Hạo Thần là một người đàn ông to lớn nhưng chỉ biết ngang trong ổ*, nhìn thấy zombie là chân nhũn ra.

*Ngang trong ổ, nguyên văn oa lý hoành: oa là ổ ý chỉ nhà, hoành là hoành hành ngang ngược, trong nhà là tiểu bá vương ra ngoài lại nhát gan như thỏ, bị người khi dễ. Có thể hình dung như “ở nhà em là cá mập, ra đường em là cá con”

Lý Hạo Hiên mới tám tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ.

Cát Xuân Hoa và Lý Thiên Minh đã hơn năm mươi tuổi, cũng vẫn luôn nói là sức khỏe mình không tốt.

Khương Vưu không biết chuyện tiền bồi thường, không rõ chân tướng nên vẫn luôn biết ơn ơn dưỡng dục mình của cậu.

Mặc dù mợ có cái miệng khiến người ta ghét nhưng cũng có ơn dưỡng dục.

Chính vì thế mà cô liều mạng bảo vệ cả nhà cậu, có nguy hiểm cũng tự mình xông lên trước, có đồ ăn ngon cũng để người lớn và Lý Hạo Thần nhỏ nhất ăn trước.

Ở giữa nguy cơ sống chết hết lần này đến lần khác, cô từ một cô gái không thích nói chuyện biến thành một dị năng giả cao cấp dám đánh dám giết.

Mỗi ngày một lần tăng cấp đều là cô liều mạng đổi lấy.

Cô trở thành người bảo vệ thần long, cô liều mạng bảo vệ căn cứ giống như bảo vệ nhà của mình, bảo vệ đồng tộc của mình.

Cô của lúc đó cảm thấy mình rất vĩ đại, cô giống như những người khác, đều đang bảo vệ ngọn lửa của nhân loại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhớ lại quá khứ, Khương Vưu cảm thấy mình đúng thật là một con ngốc, vậy mà lại bị bọn họ lừa lâu như vậy.

Cuối cùng còn bị ám toán, bị đưa vào đảo cấm để làm vật thí nghiệm.

Cơ thể cô có năng lực tự điều trị khác với người thường, chỉ có người trong nhà biết.

Có thể dưới tình huống cô không chút phòng bị nào mà hạ thuốc cô cũng chỉ có người trong nhà.

Cái gì mà ân dưỡng dục?

Cái gì mà huyết mạch tình thân?

Cái gì mà đồng tộc giúp đỡ lẫn nhau?

Đều là chó má hết!

Nghĩ đến lúc trước, cô chỉ hận không thể tát cho mình hai cái tát.

Quan trọng nhất là phải lấy chiếc vòng vào tay trước đã.

Nhưng lúc trước cô hoàn toàn không biết chiếc vòng bị Lý Thiên Minh để ở đâu?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Đến Cũng Không Sợ, Tích Trữ Lương Thực Trước Rồi Đến Súng

Số ký tự: 0