Chương 30 - Ông Đây Thật Sự Muốn Làm Em, Muốn Đến Điên Mất
Cần Gì Phải Làm...
Tiêu Diệt Đường Quả
2024-08-10 13:20:26
“Làm, làm! Sau này em chính là bạn gái của anh!” Cô khóc không ra nước mắt, hữu khí vô lực nói: “Nhưng giảng chút đạo lý đi, chúng ta còn đang đi học, sao anh có thể thao em?”
“Vậy khi nào có thể thao?”
“Sau, sau này đi…” Quá nhanh không nắm giữ tiến triển, có một có hai sẽ có ba, nhỡ đâu mỗi ngày quấn lấy cô làm, chán ngấy thận hư thì làm sao bây giờ? Sau này còn đánh zombie kiểu gì?
“Ngày mai?”
“…”
“Ngày kia?”
“…”
“Còn đang dùng mánh lới sao, vậy hôm nay đi, bây giờ anh muốn dùng côn thịt thao tiểu huyệt của em, làm đến hửng đông, làm chết em.”
Diệp Tịch Nhan!
Nuôi chó là như vậy.
Bạn cho rằng chó ngốc nghếch đáng yêu còn dễ tống cổ, mỗi ngày dùng hai miếng thịt gà dạy nó bắt tay, xoay vòng vòng, ngoan ngoãn nằm xuống, quay đầu lại mới phát hiện nó đã sớm biết thịt gà đặt ở đâu.
Đợi bạn không có nhà, kéo ra ăn sạch, còn trèo lên bàn ngủ trên sô pha tiểu lên giường của bạn!
“Hứa Vong Xuyên!” Diệp Tịch Nhan nắm tóc anh, dùng sức kéo: “Anh tỉnh táo một chút, em tốt bụng đưa anh về bôi thuốc, anh lại muốn làm chết em! Lấy oán báo ơn sao?”
Anh hừ một tiếng.
Lại hừ một tiếng, dáng vẻ không dễ dỗ.
Dnt đành phải dán sát mặt lại gần, vừa hôn vừa cọ, nhẹ nhàng nói: “Cầu xin anh mà, Hứa Vong Xuyên.”
Một lúc lâu sau, nam sinh mới phồng má, đại phát từ bi nói: “Được rồi, vậy anh chỉ nhìn trước, không đi vào, em cởi quần ra anh muốn liếm.”
Liếm quần lót rồi, mới biết được hương vị của cô tốt cỡ nào.
Diệp Tịch Nhan chớp mắt.
“Anh đang giở trò với em sao?”
Đây là “giao giá trên trời sau đó mặc cả” trong truyền thuyết sao? Hôm nay anh căn bản không dám thao huyệt, chỉ muốn liếm, nhưng sợ cô không đồng ý, cho nên hù dọa cô trước!
Đúng thật là… Cần gì phải làm như thế?
Nằm cho người ta liếm, cô thích nhất, còn không sợ mang thai, lại không đau, hưởng thụ như vậy không tốt sao?
Diệp Tịch Nhan bò dậy, dưới ánh mắt khiếp sợ của Hứa Vong Xuyên, nhanh chóng cởi cúc, soạt một tiếng kéo quần ra trước, soạt một tiếng, lại cởi quần lót, cởi sạch xong giống như mới nhớ tới nên ngượng ngùng.
Hai chân của cô kẹp chặt lại.
Sau đó thở sâu, nằm yên với vẻ thích thú.
Anh đạp quần cộc vướng bận lao tới, vừa tuốt côn thịt, vừa nhìn chằm chằm khe thịt phấn nộn của cô gái với vẻ si mê.
“Thật ướt.”
Hứa Vong Xuyên giật mình, vươn tay chạm vào, thấy nhục hoa kích động mà chảy ra hai giọt nước, thì không chần chừ thở hổn hển tách chân cô ra, ngửi một lát, để sát vào ngậm lấy.
Không phải liếm.
“Vậy khi nào có thể thao?”
“Sau, sau này đi…” Quá nhanh không nắm giữ tiến triển, có một có hai sẽ có ba, nhỡ đâu mỗi ngày quấn lấy cô làm, chán ngấy thận hư thì làm sao bây giờ? Sau này còn đánh zombie kiểu gì?
“Ngày mai?”
“…”
“Ngày kia?”
“…”
“Còn đang dùng mánh lới sao, vậy hôm nay đi, bây giờ anh muốn dùng côn thịt thao tiểu huyệt của em, làm đến hửng đông, làm chết em.”
Diệp Tịch Nhan!
Nuôi chó là như vậy.
Bạn cho rằng chó ngốc nghếch đáng yêu còn dễ tống cổ, mỗi ngày dùng hai miếng thịt gà dạy nó bắt tay, xoay vòng vòng, ngoan ngoãn nằm xuống, quay đầu lại mới phát hiện nó đã sớm biết thịt gà đặt ở đâu.
Đợi bạn không có nhà, kéo ra ăn sạch, còn trèo lên bàn ngủ trên sô pha tiểu lên giường của bạn!
“Hứa Vong Xuyên!” Diệp Tịch Nhan nắm tóc anh, dùng sức kéo: “Anh tỉnh táo một chút, em tốt bụng đưa anh về bôi thuốc, anh lại muốn làm chết em! Lấy oán báo ơn sao?”
Anh hừ một tiếng.
Lại hừ một tiếng, dáng vẻ không dễ dỗ.
Dnt đành phải dán sát mặt lại gần, vừa hôn vừa cọ, nhẹ nhàng nói: “Cầu xin anh mà, Hứa Vong Xuyên.”
Một lúc lâu sau, nam sinh mới phồng má, đại phát từ bi nói: “Được rồi, vậy anh chỉ nhìn trước, không đi vào, em cởi quần ra anh muốn liếm.”
Liếm quần lót rồi, mới biết được hương vị của cô tốt cỡ nào.
Diệp Tịch Nhan chớp mắt.
“Anh đang giở trò với em sao?”
Đây là “giao giá trên trời sau đó mặc cả” trong truyền thuyết sao? Hôm nay anh căn bản không dám thao huyệt, chỉ muốn liếm, nhưng sợ cô không đồng ý, cho nên hù dọa cô trước!
Đúng thật là… Cần gì phải làm như thế?
Nằm cho người ta liếm, cô thích nhất, còn không sợ mang thai, lại không đau, hưởng thụ như vậy không tốt sao?
Diệp Tịch Nhan bò dậy, dưới ánh mắt khiếp sợ của Hứa Vong Xuyên, nhanh chóng cởi cúc, soạt một tiếng kéo quần ra trước, soạt một tiếng, lại cởi quần lót, cởi sạch xong giống như mới nhớ tới nên ngượng ngùng.
Hai chân của cô kẹp chặt lại.
Sau đó thở sâu, nằm yên với vẻ thích thú.
Anh đạp quần cộc vướng bận lao tới, vừa tuốt côn thịt, vừa nhìn chằm chằm khe thịt phấn nộn của cô gái với vẻ si mê.
“Thật ướt.”
Hứa Vong Xuyên giật mình, vươn tay chạm vào, thấy nhục hoa kích động mà chảy ra hai giọt nước, thì không chần chừ thở hổn hển tách chân cô ra, ngửi một lát, để sát vào ngậm lấy.
Không phải liếm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro