Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Bữa Ăn Sóng Gió...
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Từ Niệm Ân đưa người vào phòng liền rời khỏi, bà ấy không có đóng cửa mà để mở cửa phòng, như vậy hai người tiện nói chuyện, cũng không để người khác bàn tán, mà bà ấy cũng không đi quá xa.
Triệu Thiết Trụ vừa vào phòng liền nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang dựa trên giường, khuôn mặt lớn như bàn tay lại có đôi mắt to tròn, lúc này đang nhìn chằm chằm anh, nhưng không có ý bài xích anh.
Triệu Thiết Trụ không ngờ vợ mình lại nhỏ như vậy, cũng không biết rốt cuộc đã thành niên chưa.
“Đồng chí Xảo Vân, vết thương của cô tốt hơn chưa?”
Lâm Xảo Vân sờ đầu mình.
“Đã không sao rồi.”
“Đồng chí Xảo Vân, tôi là quân nhân, nếu cô thật sự không muốn gả cho tôi, cô có thể nói với tôi, tôi…”
“Tôi đồng ý gả cho anh, nhưng tôi có một điều kiện, anh có đồng ý không?”
Lời của Triệu Thiết Trụ vẫn chưa nói xong đã bị Lâm Xảo Vân cắt ngang.
“Cái gì? Điều kiện gì?”
“Tôi đã thi đậu cấp ba rồi, nhà các anh có thể cho tôi đi học tiếp không? Chỉ cần các anh đồng ý cho tôi đi học thì tôi đồng ý gả cho anh, ngày mai chúng ta liền đi đăng ký kết hôn.”
Đi học phải đi, người này cũng phải gả, đây là chuyện Lâm Xảo Vân quyết định khi lần đầu gặp Triệu Thiết Trụ.
“Không phải cô không đồng ý gả cho tôi sao?”
“Tôi không có không đồng ý gả, chỉ vì họ không cho tôi đi học nên tôi nghĩ quẩn, chắc anh cũng biết, cấp ba khó thi thế nào, còn tôi khó khăn lắm mới thi đậu họ lại không cho tôi đi.”
Cô gái nói đến đây, bĩu môi thể hiện sự không vui.
“Được, tôi đồng ý cho cô đi học, muốn học gì thì học, nếu cô có thể đậu đại học thì tôi cũng cho cô đi.”
“Thật sao….?”
“Thật, thật hơn trân châu.”
“Vậy thì tốt quá, ngày mai anh đến đón tôi đi!”
Triệu Thiết Trụ cũng không biết tại sao, lúc nãy vẫn còn rất nhiều lời muốn nói, lúc này lại chỉ đôi ba câu đã quyết định xong chuyện ngày mai đi đăng ký kết hôn.
Nếu đã quyết định rồi, anh cũng không do dự nữa, chỉ cần cô gái này thật lòng muốn gả cho anh, anh sẽ đối xử tốt với cô cả đời này.
“Vậy được, mai tôi đến đón cô, cô nghỉ ngơi cho tốt.”
Triệu Thiết Trụ ra ngoài, chào Từ Niệm Ân rồi đi về.
Triệu Thiết Trụ vừa đi, Từ Niệm Ân đã vào phòng tìm con gái.
“Con gái à, con nghĩ thông suốt rồi à, đồng ý gả sang nhà họ Triệu?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Triệu Thiết Trụ vừa vào phòng liền nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang dựa trên giường, khuôn mặt lớn như bàn tay lại có đôi mắt to tròn, lúc này đang nhìn chằm chằm anh, nhưng không có ý bài xích anh.
Triệu Thiết Trụ không ngờ vợ mình lại nhỏ như vậy, cũng không biết rốt cuộc đã thành niên chưa.
“Đồng chí Xảo Vân, vết thương của cô tốt hơn chưa?”
Lâm Xảo Vân sờ đầu mình.
“Đã không sao rồi.”
“Đồng chí Xảo Vân, tôi là quân nhân, nếu cô thật sự không muốn gả cho tôi, cô có thể nói với tôi, tôi…”
“Tôi đồng ý gả cho anh, nhưng tôi có một điều kiện, anh có đồng ý không?”
Lời của Triệu Thiết Trụ vẫn chưa nói xong đã bị Lâm Xảo Vân cắt ngang.
“Cái gì? Điều kiện gì?”
“Tôi đã thi đậu cấp ba rồi, nhà các anh có thể cho tôi đi học tiếp không? Chỉ cần các anh đồng ý cho tôi đi học thì tôi đồng ý gả cho anh, ngày mai chúng ta liền đi đăng ký kết hôn.”
Đi học phải đi, người này cũng phải gả, đây là chuyện Lâm Xảo Vân quyết định khi lần đầu gặp Triệu Thiết Trụ.
“Không phải cô không đồng ý gả cho tôi sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tôi không có không đồng ý gả, chỉ vì họ không cho tôi đi học nên tôi nghĩ quẩn, chắc anh cũng biết, cấp ba khó thi thế nào, còn tôi khó khăn lắm mới thi đậu họ lại không cho tôi đi.”
Cô gái nói đến đây, bĩu môi thể hiện sự không vui.
“Được, tôi đồng ý cho cô đi học, muốn học gì thì học, nếu cô có thể đậu đại học thì tôi cũng cho cô đi.”
“Thật sao….?”
“Thật, thật hơn trân châu.”
“Vậy thì tốt quá, ngày mai anh đến đón tôi đi!”
Triệu Thiết Trụ cũng không biết tại sao, lúc nãy vẫn còn rất nhiều lời muốn nói, lúc này lại chỉ đôi ba câu đã quyết định xong chuyện ngày mai đi đăng ký kết hôn.
Nếu đã quyết định rồi, anh cũng không do dự nữa, chỉ cần cô gái này thật lòng muốn gả cho anh, anh sẽ đối xử tốt với cô cả đời này.
“Vậy được, mai tôi đến đón cô, cô nghỉ ngơi cho tốt.”
Triệu Thiết Trụ ra ngoài, chào Từ Niệm Ân rồi đi về.
Triệu Thiết Trụ vừa đi, Từ Niệm Ân đã vào phòng tìm con gái.
“Con gái à, con nghĩ thông suốt rồi à, đồng ý gả sang nhà họ Triệu?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro