Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn

Bữa Ăn Sóng Gió...

Trác Tự

2024-11-20 14:23:20

“Vâng! Con đồng ý mà mẹ, ở trong nhà này con không hề có quyền phát ngôn gì hết, chi bằng gả đi, sau đó con mới có cơ hội thay đổi cuộc sống của mình. Mẹ, chi bằng mẹ và ba đi với con luôn đi! Ở trong nhà này, cả đời mẹ và ba giống như con trâu già vậy, cực khổ lao động nuôi người ta. Con là con gái duy nhất của ba mẹ, đi với con là chuyện bình thường, con nuôi hai người.”

“Con gái ngốc, nói gì vậy chứ, làm gì có ai gả đi còn dẫn theo ba mẹ chứ.”

“Những nơi khác không có, thì con là người đầu tiên, mẹ yên tâm đi! Con gái mẹ giỏi lắm! Nuôi nổi ba với mẹ mà.”

“Phải phải phải, con gái mẹ giỏi nhất, con ngủ một giấc đi, cơm trưa sắp làm xong rồi.”

Từ Niệm Ân chỉnh lại mền cho con gái, để cô nằm thoải mái một chút, sau đó mới ra ngoài làm cơm trưa.

Đến buổi trưa, người nhà họ Lâm đều trở về, ba của Lâm Xảo Vân - Lâm Hữu Thủy cũng từ bên ngoài trở về, thời gian này ông ấy đi đào hồ chứa nước nên không ở nhà, nếu không Lâm Xảo Vân cũng không xảy ra chuyện như vậy.

Sau khi biết được con gái ông ấy xảy ra chuyện, ngay cả công việc Lâm Hữu Thủy cũng không làm đã chạy về, vốn dĩ đi đào hồ chứa nước để kiếm tiền học phí cho con gái, nếu con gái có chuyện thì làm có nghĩa gì nữa!

“Bé ngoan, tâm can bảo bối của ba! Con không được xảy ra chuyện gì! Ba chỉ có một đứa con là con thôi! Nếu con xảy ra chuyện thì ba cũng không sống nổi nữa!...”

Lâm Hữu Thủy vẫn chưa đi vào, từ ngoài cửa đã bắt đầu khóc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Xảo Vân là mạng của Lâm Hữu Thủy, ông ấy xem Lâm Xảo Vân như bảo bối, nếu không Lâm Xảo Vân cũng được đi học nhiều năm như vậy, chỉ là nguyên chủ Lâm Xảo Vân bị ông ấy bảo vệ quá tốt, năng lực chịu đựng áp lực quá yếu, chút chuyện nhỏ cũng khiến cô ấy nghĩ không thông phải tự sát.

Lâm Hữu Thủy chạy vào phòng, thấy con gái sắc mặt trắng bệch, đầu còn quấn vải trắng, nước mắt càng chảy càng nhanh, khóc như nước tràn bờ đê.

“Ba, con không sao rồi, ba đừng khóc nữa được không?”

“Ờ… Được rồi con gái, ba không khóc nữa, không phải tại ba quá lo cho con sao!”

“Được rồi ba, ba đi ăn cơm trước đi! Ăn no trước rồi nói tiếp những chuyện khác.”

“A! Được….”

Lâm Xảo Vân cũng nhảy từ trên giường xuống, đi cùng ba cô đến nhà bếp nhà họ Lâm.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn

Số ký tự: 0