Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Đêm Tân Hôn 4
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Lâm Xảo Vân qua lời của mấy đứa nhỏ biết được rằng ba và mẹ chồng cô có chuyện nên đã đi lên thị trấn từ trước, còn ông bà vẫn chưa dậy.
Cho nên tối qua mẹ chồng đã đặc biệt dặn dò cô rằng đã để quà ở trong phòng khách, bảo bọn cô đem về nhà biếu cho ba mẹ.
Lâm Xảo Vân nhờ em chồng dùng muối ướp thịt mà cô mang về hôm qua để làm thịt khô, nếu không trời nóng như vậy, thịt sẽ rất nhanh bị hỏng.
Nhà họ Triệu có cái hầm, người trong nhà cũng đều biết cách chế biến thịt nên Lâm Xảo Vân cũng không quá lo lắng.
Giao phó xong, Triệu Thiết Trụ mang theo quà cùng vợ đến nhà họ Lâm.
Hai ngày qua, mọi người trong nhà họ Lâm đều có tâm trạng không tốt, tất nhiên là ngoại trừ ba mẹ Lâm Xảo Vân.
Vào đêm trước khi Lâm Xảo Vân đi lấy chồng, cô đã thảo luận với ba mẹ cô. Cô dứt khoát đem hộ khẩu của họ đến thẳng nhà họ Triệu.
Dù sao thì trong căn nhà này, bọn họ cũng chẳng có gì cả, đồ ăn sau này cũng là ăn kiểu tập thể nên rất dễ dàng rời khỏi nơi đây.
Lâm Hữu Thủy vốn không muốn rời đi, nhưng con gái ông nói rằng sau này, con gái và con rể sẽ phụng dưỡng cho ông ấy. Nếu ông không rời đi thì ai sẽ chăm sóc cho ông ấy lúc về già đây?
Chẳng phải trước giờ người già đều luôn sống với con cái sao? Ông ấy không thấy có cái gì không đúng ở đây cả.
Nếu không thì tại sao lại nói, không phải người một nhà không vào cùng một cửa cơ chứ.
Nhà họ Lâm vẫn chưa biết một nhà thằng hai Lâm muốn chuyển đi bởi vì bọn họ vẫn đang bận tìm lại quỹ đen của mình.
Người mất nhiều quỹ đen nhất trong nhà họ Lâm chính là ông cụ Lâm, Lâm Trung.
Hôm qua ông lão hút thuốc xong đến tìm bà lão để đòi tiền mua. Bà ta không chịu nhưng ông không nhịn được cơn nghiện thuốc lá nên phải dùng quỹ đen của mình để mua.
Nhưng dù có tìm đến đâu cũng không thấy được. Ông ta tìm khắp mọi ngóc ngách trong nhà nhưng cũng chẳng tìm thấy một xu nào, làm ông ta tức điên lên.
Ông ta nghi ngờ vợ mình đã lấy nhưng tiếc là không có bằng chứng.
Thêm nữa, Lâm Xảo Vân cũng thật là, tốt xấu gì cũng nên chừa chút tiền thuốc mới phải.
Về phần những người khác, họ cũng phát hiện ra quỹ của mình bị mất nhưng lại không thể lớn tiếng nói ra mà chỉ có thể ôm vào trong lòng.
Thế nên sắc mặt bọn họ đều rất khó coi, tâm trạng đặc biệt không tốt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cho nên tối qua mẹ chồng đã đặc biệt dặn dò cô rằng đã để quà ở trong phòng khách, bảo bọn cô đem về nhà biếu cho ba mẹ.
Lâm Xảo Vân nhờ em chồng dùng muối ướp thịt mà cô mang về hôm qua để làm thịt khô, nếu không trời nóng như vậy, thịt sẽ rất nhanh bị hỏng.
Nhà họ Triệu có cái hầm, người trong nhà cũng đều biết cách chế biến thịt nên Lâm Xảo Vân cũng không quá lo lắng.
Giao phó xong, Triệu Thiết Trụ mang theo quà cùng vợ đến nhà họ Lâm.
Hai ngày qua, mọi người trong nhà họ Lâm đều có tâm trạng không tốt, tất nhiên là ngoại trừ ba mẹ Lâm Xảo Vân.
Vào đêm trước khi Lâm Xảo Vân đi lấy chồng, cô đã thảo luận với ba mẹ cô. Cô dứt khoát đem hộ khẩu của họ đến thẳng nhà họ Triệu.
Dù sao thì trong căn nhà này, bọn họ cũng chẳng có gì cả, đồ ăn sau này cũng là ăn kiểu tập thể nên rất dễ dàng rời khỏi nơi đây.
Lâm Hữu Thủy vốn không muốn rời đi, nhưng con gái ông nói rằng sau này, con gái và con rể sẽ phụng dưỡng cho ông ấy. Nếu ông không rời đi thì ai sẽ chăm sóc cho ông ấy lúc về già đây?
Chẳng phải trước giờ người già đều luôn sống với con cái sao? Ông ấy không thấy có cái gì không đúng ở đây cả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu không thì tại sao lại nói, không phải người một nhà không vào cùng một cửa cơ chứ.
Nhà họ Lâm vẫn chưa biết một nhà thằng hai Lâm muốn chuyển đi bởi vì bọn họ vẫn đang bận tìm lại quỹ đen của mình.
Người mất nhiều quỹ đen nhất trong nhà họ Lâm chính là ông cụ Lâm, Lâm Trung.
Hôm qua ông lão hút thuốc xong đến tìm bà lão để đòi tiền mua. Bà ta không chịu nhưng ông không nhịn được cơn nghiện thuốc lá nên phải dùng quỹ đen của mình để mua.
Nhưng dù có tìm đến đâu cũng không thấy được. Ông ta tìm khắp mọi ngóc ngách trong nhà nhưng cũng chẳng tìm thấy một xu nào, làm ông ta tức điên lên.
Ông ta nghi ngờ vợ mình đã lấy nhưng tiếc là không có bằng chứng.
Thêm nữa, Lâm Xảo Vân cũng thật là, tốt xấu gì cũng nên chừa chút tiền thuốc mới phải.
Về phần những người khác, họ cũng phát hiện ra quỹ của mình bị mất nhưng lại không thể lớn tiếng nói ra mà chỉ có thể ôm vào trong lòng.
Thế nên sắc mặt bọn họ đều rất khó coi, tâm trạng đặc biệt không tốt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro