Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Lại Mặt 1
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Cho nên khi Lâm Xảo Vân và Triệu Thiết Trụ đến, ngoại trừ Lâm Hữu Thủy và Từ Niệm Ân ra đón thì không có ai ra cả.
Lâm Xảo Vân không hề ngạc nhiên khi không thấy ai khác đến. Nhưng sao bà nội Vương Xuân Hoa không đến đón cô?
"Mẹ ơi, bà con đâu rồi?"
Lâm Xảo Vân vừa hỏi vừa đưa đồ trong tay cô cho bà.
"Bà nội con dẫn cô út và Xảo Phượng đến nhà cô cả rồi, nói là có chuyện gì đó. Hôm qua có người đến kêu nhưng mẹ không có ở nhà nên cũng không rõ lắm."
Nhà họ Lâm này có chuyện gì đều không nói với ba mẹ cô, chắc là cũng chẳng phải chuyện gì tốt đẹp.
Vừa hay ba người này không có ở nhà để kiếm chuyện với cô, nếu không cô mà phát điên lên, dọa sợ người chồng mới cưới của mình mất.
Ngày mai Triệu Thiết Trụ trở lại quân đội, anh đi rồi cô lại đến xử lý mấy người này.
Từ Niệm Ân kéo Lâm Xảo Vân đến một bên nói chuyện, để Lâm Hữu Thủy tiếp chuyện với con rể.
"Vân Nhi, tối qua con vẫn ổn đúng không?"
"Con ổn mà! Mẹ yên tâm, con gái của mẹ là ai mà lại để mình chịu thiệt được."
"Mẹ không phải là đang lo cho con hay sao! Con rể đã nhiều tuổi như vậy mà bây giờ mới lấy vợ, mẹ thực sự rất lo lắng."
"Được rồi mà mẹ, con không sao đâu."
"Còn nữa! Vân Nhi, mẹ và ba con đã bàn bạc và đồng ý cùng con sống ở nhà họ Triệu. Ba con nói ngày mai đợi con rể đi rồi chúng ta sẽ đi sau. Hôm nay gia đình ta yên bình ăn bữa cơm ở nhà họ Lâm đã."
"Dạ! Được rồi, mẹ, ba với con sẽ đi cùng nhau."
Cháu rể đến, ông cụ Lâm dù có không vui thế nào cũng phải bước ra khỏi phòng.
Triệu Thiết Trụ nhìn thấy ông cụ, lập tức móc ra từ trong túi hai hộp thuốc lá đưa cho ông cụ Lâm.
"Ông nội, cháu biết ông thích hút thuốc nên cháu đặc biệt mua cái này cho ông."
Ồng cụ Lâm không có thuốc để hút, đang cảm thấy khó chịu thì đột nhiên có hai bao thuốc lá, cười đến nheo cả mắt.
Lúc này ông cụ lại không nhớ tới bất cứ điều gì, cũng không nhớ tới lúc trước khi Lâm Xảo Vân đi, bà cụ đã làm khó cô thế nào.
“Thằng hai, anh đi làm mấy món nào ngon ngon để tôi và cháu rể cùng uống đi.”
"Được, ba."
Lễ lại mặt, Triệu Thiết Trụ mang tới một miếng thịt heo rừng nặng năm cân, Từ Niệm Ân cắt làm đôi rồi đem đi xào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lâm Xảo Vân không hề ngạc nhiên khi không thấy ai khác đến. Nhưng sao bà nội Vương Xuân Hoa không đến đón cô?
"Mẹ ơi, bà con đâu rồi?"
Lâm Xảo Vân vừa hỏi vừa đưa đồ trong tay cô cho bà.
"Bà nội con dẫn cô út và Xảo Phượng đến nhà cô cả rồi, nói là có chuyện gì đó. Hôm qua có người đến kêu nhưng mẹ không có ở nhà nên cũng không rõ lắm."
Nhà họ Lâm này có chuyện gì đều không nói với ba mẹ cô, chắc là cũng chẳng phải chuyện gì tốt đẹp.
Vừa hay ba người này không có ở nhà để kiếm chuyện với cô, nếu không cô mà phát điên lên, dọa sợ người chồng mới cưới của mình mất.
Ngày mai Triệu Thiết Trụ trở lại quân đội, anh đi rồi cô lại đến xử lý mấy người này.
Từ Niệm Ân kéo Lâm Xảo Vân đến một bên nói chuyện, để Lâm Hữu Thủy tiếp chuyện với con rể.
"Vân Nhi, tối qua con vẫn ổn đúng không?"
"Con ổn mà! Mẹ yên tâm, con gái của mẹ là ai mà lại để mình chịu thiệt được."
"Mẹ không phải là đang lo cho con hay sao! Con rể đã nhiều tuổi như vậy mà bây giờ mới lấy vợ, mẹ thực sự rất lo lắng."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được rồi mà mẹ, con không sao đâu."
"Còn nữa! Vân Nhi, mẹ và ba con đã bàn bạc và đồng ý cùng con sống ở nhà họ Triệu. Ba con nói ngày mai đợi con rể đi rồi chúng ta sẽ đi sau. Hôm nay gia đình ta yên bình ăn bữa cơm ở nhà họ Lâm đã."
"Dạ! Được rồi, mẹ, ba với con sẽ đi cùng nhau."
Cháu rể đến, ông cụ Lâm dù có không vui thế nào cũng phải bước ra khỏi phòng.
Triệu Thiết Trụ nhìn thấy ông cụ, lập tức móc ra từ trong túi hai hộp thuốc lá đưa cho ông cụ Lâm.
"Ông nội, cháu biết ông thích hút thuốc nên cháu đặc biệt mua cái này cho ông."
Ồng cụ Lâm không có thuốc để hút, đang cảm thấy khó chịu thì đột nhiên có hai bao thuốc lá, cười đến nheo cả mắt.
Lúc này ông cụ lại không nhớ tới bất cứ điều gì, cũng không nhớ tới lúc trước khi Lâm Xảo Vân đi, bà cụ đã làm khó cô thế nào.
“Thằng hai, anh đi làm mấy món nào ngon ngon để tôi và cháu rể cùng uống đi.”
"Được, ba."
Lễ lại mặt, Triệu Thiết Trụ mang tới một miếng thịt heo rừng nặng năm cân, Từ Niệm Ân cắt làm đôi rồi đem đi xào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro