Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn

Lại Mặt 2

Trác Tự

2024-11-20 14:23:20

Ở nhà còn có một con cá trắm cỏ nặng ba cân mà Lâm Hữu Thủy từ bên ngoài đem về.

Ngoài ra còn có thêm một số loại rau trồng tại nhà và hái được từ trên núi, Từ Niệm Ân cũng chuẩn bị một bàn rau tươi.

Nguyên chủ của Lâm Xảo Vân biết nấu ăn, Lâm Xảo Vân bây giờ cũng có thể nấu, nhưng cô không thích nấu nướng nên mẹ cô nấu ăn trong bếp, cô vào phòng thu dọn đồ đạc.

Cô đã bàn bạc với ba mẹ rồi. Ngày mai cô chỉ cần mang quần áo và những thứ có giá trị ra khỏi nhà. Còn những thứ khác, dù sao thì cô cũng không cần đến mà nó cũng chẳng đáng tiền mấy.

Ngày hôm qua, lúc cô tự mình chuyển hộ khẩu thì cũng đem hộ khẩu của ba mẹ chuyển đi vào nhà họ Triệu với cô luôn.

Họ là người cùng thôn, cùng đội sản xuất nên việc chuyển hộ khẩu rất dễ dàng, Triệu Thiết Trụ chỉ cần nói một câu là được.

Chỉ cần hộ khẩu chuyển đi xong là được, những vật này thật ra đều là do mẹ cô không nỡ bỏ chứ cô đều không muốn mang theo.

Một ngôi nhà đã sửa sang lại, đến đồ vật cũng không đáng hai đồng.

Quần áo của ba mẹ cô đều đã có chỗ vá chồng chất. Ba cô vay tiền để cô đi học, đến hiện tại vẫn còn nợ vài đồng chưa trả.

Nghĩ đến quỹ đen mà cô đã vơ vét được từ những người trong gia đình này, Lâm Xảo Vân cảm thấy ba mẹ cô quá lương thiện.

Giống như ông cụ Lâm thực sự có 100 đồng. Nhiều tiền như vậy tại sao ông cụ không sẵn lòng chi ra để cho cháu gái mình đi học mà lại dành tiền để hút thuốc?

Sao ông cụ không hút đến chết luôn đi nhỉ?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Xảo Vân căm ghét nghĩ.

Còn Vương Xuân Hoa, tuy Lâm Xảo Vân không lấy tiền của bà cụ nhưng cô vẫn biết bà cụ có tới hàng trăm đồng!

Nhà họ Lâm này đúng là có chút thú vị. Ở một cái thôn nghèo thế này, trong gia đình không có ai ra bên ngoài để đi làm nhưng lại có nhiều tiền như vậy.

Mặc dù những người khác có tiền riêng nhưng nhiều nhất chỉ có bác cả của cô chỉ có 8 đồng.

Chắc chắn giữa ông cụ Lâm và bà cụ Lâm có bí mật gì đó.

Nhưng dù bí mật đó là gì thì cuối cùng số tiền cũng sẽ thuộc về cô.

Ha ha. . . .

Lâm Xảo Vân mãn nguyện mỉm cười trong lòng.

Cô luôn có thể có được những thứ cô muốn, trừ khi cô không cần chúng nữa.

Lúc làm thì chẳng thấy ai, chờ đến giờ ăn cơm, người nhà họ Lâm mới bắt đầu xuất hiện đầy đủ trên bàn ăn.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn

Số ký tự: 0