Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Được Nắm Quyền...
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Không thể phủ nhận, khuôn mặt non nớt đó của Lâm Xảo Vân, khiến Triệu Thiết Trụ có cảm giác mình đang nuôi con gái, vô thức mua rất nhiều đồ mà đa số con nít thích ăn.
Mua xong đồ, Triệu Thiết Trụ mới kéo Lâm Xảo Vân đến công xã lĩnh giấy hôn thú.
Triệu Thiết Trụ có người quen ở trong công xã, không cần họ phải xếp hàng, rất nhanh đã lĩnh được chứng.
Đợi đến khi Lâm Xảo Vân bị Triệu Thiết Trụ dẫn đi chụp hình kết hôn, Lâm Xảo Vân mới bừng tỉnh, bản thân thật sự đã kết hôn.
Kết hôn với người đàn ông trước mặt này.
“Triệu Thiết Trụ, anh sẽ đối xử tốt với em cả đời chứ?”
Lâm Xảo Vân nhìn người đàn ông mặc quân trang trước mặt, nhìn người đàn ông anh tuấn như vậy, tim của Lâm Xảo Vân sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Lâm Xảo Vân cảm thấy chắc mình bị nghề nghiệp của anh chinh phục, kiếp trước cô thích nhất mấy anh trai làm lính.
“Đương nhiên, Triệu Thiết Trụ anh thề với em, cả đời này chỉ có mình em, trung thành với quốc gia, trung với em, bảo vệ quốc gia và cũng bảo vệ em.”
Triệu Thiết trụ nhìn Lâm Xảo Vân nghiêm túc hỏi anh, anh cũng nghiêm túc trả lời.
Tuy thời gian họ quen biết rất ngắn, nhưng làm một quân nhân, ít nhất sự trung thành dành cho bạn đời của mình anh vẫn làm được.
Nếu đã kết hôn thì là chuyện cả đời.
Nghe lời thề Triệu Thiết Trụ dành cho cô, vững vàng an ủi được trái tim không yên tâm lại có chút biến thái của Lâm Xảo Vân.
“Đi thôi! Triệu Thiết Trụ, chúng ta về nhà.”
“Được, chúng ta về nhà.
Xảo Vân, nếu không chúng ta đến quán cơm ăn một bữa ngon.”
“Hả! Đi quán cơm ăn hả! Vẫn là không cần đâu! Chúng ta có thể mua hai món về nhà ăn với ba mẹ, còn có ông bà nội.”
“Ừ! Vậy cũng được!”
Người nhà họ Triệu khá nhiều, Lâm Xảo Vân kêu Triệu Thiết Trụ mua ba phần thịt kho tàu và ba đĩa sủi cảo lớn về nhà họ Triệu.
Lúc họ về đến nhà, người nhà họ Triệu vẫn chưa bắt đầu ăn.
Người trong nhà thấy Triệu Thiết Trụ trở về, còn mang theo thịt thì rất kinh ngạc.
Mẹ Triệu dặn dò Triệu Thiết Trụ kêu anh dẫn vợ ra quán cơm ăn một bữa ngon, bà ấy không ngờ con trai và con dâu sẽ mua đồ ăn về.
“Mẹ, là Xảo Vân nói mua về cả nhà cùng ăn.”
Ba đứa con nhỏ trong nhà cũng đã mười hai tuổi, ba con gái lớn mười bảy tuổi, ba con gái nhỏ cũng tám tuổi, đều đang tuổi ăn tuổi lớn, cô vốn dĩ cũng muốn làm vài món ngon, nhưng người trong nhà quả thực quá nhiều.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mua xong đồ, Triệu Thiết Trụ mới kéo Lâm Xảo Vân đến công xã lĩnh giấy hôn thú.
Triệu Thiết Trụ có người quen ở trong công xã, không cần họ phải xếp hàng, rất nhanh đã lĩnh được chứng.
Đợi đến khi Lâm Xảo Vân bị Triệu Thiết Trụ dẫn đi chụp hình kết hôn, Lâm Xảo Vân mới bừng tỉnh, bản thân thật sự đã kết hôn.
Kết hôn với người đàn ông trước mặt này.
“Triệu Thiết Trụ, anh sẽ đối xử tốt với em cả đời chứ?”
Lâm Xảo Vân nhìn người đàn ông mặc quân trang trước mặt, nhìn người đàn ông anh tuấn như vậy, tim của Lâm Xảo Vân sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Lâm Xảo Vân cảm thấy chắc mình bị nghề nghiệp của anh chinh phục, kiếp trước cô thích nhất mấy anh trai làm lính.
“Đương nhiên, Triệu Thiết Trụ anh thề với em, cả đời này chỉ có mình em, trung thành với quốc gia, trung với em, bảo vệ quốc gia và cũng bảo vệ em.”
Triệu Thiết trụ nhìn Lâm Xảo Vân nghiêm túc hỏi anh, anh cũng nghiêm túc trả lời.
Tuy thời gian họ quen biết rất ngắn, nhưng làm một quân nhân, ít nhất sự trung thành dành cho bạn đời của mình anh vẫn làm được.
Nếu đã kết hôn thì là chuyện cả đời.
Nghe lời thề Triệu Thiết Trụ dành cho cô, vững vàng an ủi được trái tim không yên tâm lại có chút biến thái của Lâm Xảo Vân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đi thôi! Triệu Thiết Trụ, chúng ta về nhà.”
“Được, chúng ta về nhà.
Xảo Vân, nếu không chúng ta đến quán cơm ăn một bữa ngon.”
“Hả! Đi quán cơm ăn hả! Vẫn là không cần đâu! Chúng ta có thể mua hai món về nhà ăn với ba mẹ, còn có ông bà nội.”
“Ừ! Vậy cũng được!”
Người nhà họ Triệu khá nhiều, Lâm Xảo Vân kêu Triệu Thiết Trụ mua ba phần thịt kho tàu và ba đĩa sủi cảo lớn về nhà họ Triệu.
Lúc họ về đến nhà, người nhà họ Triệu vẫn chưa bắt đầu ăn.
Người trong nhà thấy Triệu Thiết Trụ trở về, còn mang theo thịt thì rất kinh ngạc.
Mẹ Triệu dặn dò Triệu Thiết Trụ kêu anh dẫn vợ ra quán cơm ăn một bữa ngon, bà ấy không ngờ con trai và con dâu sẽ mua đồ ăn về.
“Mẹ, là Xảo Vân nói mua về cả nhà cùng ăn.”
Ba đứa con nhỏ trong nhà cũng đã mười hai tuổi, ba con gái lớn mười bảy tuổi, ba con gái nhỏ cũng tám tuổi, đều đang tuổi ăn tuổi lớn, cô vốn dĩ cũng muốn làm vài món ngon, nhưng người trong nhà quả thực quá nhiều.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro