Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Được Nắm Quyền...
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
“Mấy đứa con, còn không mau cám ơn chị dâu mấy đứa, sau này mấy đứa phải nghe lời chị dâu, chị dâu kêu làm gì thì làm cái đó! Biết chưa?”
Lời này của mẹ Triệu khiến Lâm Xảo Vân nhất thời có cảm giác mình là Tôn Ngộ Không, sau này phải dẫn dắt một đám hầu tử hầu tôn sống qua ngày vậy.
Nhưng cô rất thích cảm giác này, ba đứa con trai và sáu cô con gái của nhà họ Triệu, lúc này hai mắt sáng rỡ nhìn cô.
“Yên tâm đi! Sau này đi theo chị dâu có thịt ăn, chỉ cần mấy em ngoan ngoãn nghe lời.”
Lâm Xảo Vân nhìn có vẻ còn trẻ, nhưng khẩu khí lại khá lớn, thực ra ba con gái lớn của nhà họ Triệu còn lớn hơn cô.
Nhưng bây giờ đều ngoan ngoãn gọi cô là chị dâu.
Lâm Xảo Vân kêu Triệu Thiết Trụ bày thịt và sủi cảo ra, sau đó kêu anh đỡ ông bà nội ra, cả nhà chuẩn bị ăn cơm.
Cả nhà đều ngồi trên bàn.
Vẫn chưa bắt đầu ăn, Lâm Xảo Vân cũng không kịp chào hỏi ông bà nội, mẹ Triệu đã lấy ra một cái hộp đưa cho Lâm Xảo Vân.
“Vợ thằng cả, đây là tiền và phiếu trong nhà đều giao cho con, sau này mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do con quyết định. Mẹ và ba chồng con đã lớn tuổi rồi, sức khỏe không còn tốt nữa, sau này nhà này phải dựa vào con.”
Lâm Xảo Vân hơi ngây người, đầu óc không phản ứng kịp.
Lúc này mới vào cửa nhà họ Triệu, vẫn chưa ngồi nóng đít, mẹ Triệu đã chuyển giao quyền quản gia, chẳng lẽ nói nhà họ Triệu nghèo đến mức mẹ chồng không muốn làm quản gia nữa? Không nên mà!
Lâm Xảo Vân bất động thanh sắc mở hộp ra.
“Woa!”
Một xấp hơn hai trăm, một cuộn ngân phiếu và một quyển sổ tiết kiệm.
Mở sổ tiết kiệm ra xem, thế mà có hai nghìn đồng.
Ôi trời ơi…
Tiền đều là những tờ tiền mới toanh.
“Vợ thằng cả à, số tiền này đều là mấy anh em họ gửi về, mẹ đều giữ lại hết, sau này con muốn xài thế nào cũng được, con dâu nhà này không cần lo không có tiền xài, sẽ không để con chịu khổ đâu.”
Lâm Xảo Vân đóng hộp lại.
“Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ chăm lo nhà này thật tốt.”
Lâm Xảo Vân rất vui vẻ, nhiều tiền như vậy để cô tự do xài, ngay cả chút suy nghĩ từ chối cô cũng không có, không hề do dự gật đầu đồng ý.
Hai kiếp người cũng chưa bị người khác cần như vậy.
Quá chữa lành rồi được không, điều này lại một lần nữa chữa lành trái tim muốn biến thái đến phát điên của cô.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lời này của mẹ Triệu khiến Lâm Xảo Vân nhất thời có cảm giác mình là Tôn Ngộ Không, sau này phải dẫn dắt một đám hầu tử hầu tôn sống qua ngày vậy.
Nhưng cô rất thích cảm giác này, ba đứa con trai và sáu cô con gái của nhà họ Triệu, lúc này hai mắt sáng rỡ nhìn cô.
“Yên tâm đi! Sau này đi theo chị dâu có thịt ăn, chỉ cần mấy em ngoan ngoãn nghe lời.”
Lâm Xảo Vân nhìn có vẻ còn trẻ, nhưng khẩu khí lại khá lớn, thực ra ba con gái lớn của nhà họ Triệu còn lớn hơn cô.
Nhưng bây giờ đều ngoan ngoãn gọi cô là chị dâu.
Lâm Xảo Vân kêu Triệu Thiết Trụ bày thịt và sủi cảo ra, sau đó kêu anh đỡ ông bà nội ra, cả nhà chuẩn bị ăn cơm.
Cả nhà đều ngồi trên bàn.
Vẫn chưa bắt đầu ăn, Lâm Xảo Vân cũng không kịp chào hỏi ông bà nội, mẹ Triệu đã lấy ra một cái hộp đưa cho Lâm Xảo Vân.
“Vợ thằng cả, đây là tiền và phiếu trong nhà đều giao cho con, sau này mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do con quyết định. Mẹ và ba chồng con đã lớn tuổi rồi, sức khỏe không còn tốt nữa, sau này nhà này phải dựa vào con.”
Lâm Xảo Vân hơi ngây người, đầu óc không phản ứng kịp.
Lúc này mới vào cửa nhà họ Triệu, vẫn chưa ngồi nóng đít, mẹ Triệu đã chuyển giao quyền quản gia, chẳng lẽ nói nhà họ Triệu nghèo đến mức mẹ chồng không muốn làm quản gia nữa? Không nên mà!
Lâm Xảo Vân bất động thanh sắc mở hộp ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Woa!”
Một xấp hơn hai trăm, một cuộn ngân phiếu và một quyển sổ tiết kiệm.
Mở sổ tiết kiệm ra xem, thế mà có hai nghìn đồng.
Ôi trời ơi…
Tiền đều là những tờ tiền mới toanh.
“Vợ thằng cả à, số tiền này đều là mấy anh em họ gửi về, mẹ đều giữ lại hết, sau này con muốn xài thế nào cũng được, con dâu nhà này không cần lo không có tiền xài, sẽ không để con chịu khổ đâu.”
Lâm Xảo Vân đóng hộp lại.
“Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ chăm lo nhà này thật tốt.”
Lâm Xảo Vân rất vui vẻ, nhiều tiền như vậy để cô tự do xài, ngay cả chút suy nghĩ từ chối cô cũng không có, không hề do dự gật đầu đồng ý.
Hai kiếp người cũng chưa bị người khác cần như vậy.
Quá chữa lành rồi được không, điều này lại một lần nữa chữa lành trái tim muốn biến thái đến phát điên của cô.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro