Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Kiếm Tiền Tại C...
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Một tên lùn nói với tên cao to, còn làm hành động cắt cổ.
“Theo cái gì mà theo. Nhìn thấy ngay là đến buôn lậu, chắc là đến từ bên ngoài thành phố Cảng, người như vậy làm sao chúng ta đụng tới được. Tụi bây đừng gây rắc rối cho tao, chúng sẽ đi sau khi buôn hàng xong. Hơn nữa việc tuồn ra một cái đồng hồ không có ảnh hưởng gì đến cuộc sống của chúng ta. Chẳng phải tụi bay cũng muốn có đồng hồ sao? Đi mua vài cái cũng được đấy, đi qua thôn này chắc không còn tiệm nào như thế nữa đâu.”
“Vậy được, em đi mua cho vợ em một cái, cô ấy cũng muốn lâu rồi.”
Tên lùn cũng hấp tấp tìm đến Lâm Xảo Vân để mua đồng hồ.
Năm mươi cái đồng hồ đeo tay của Lâm Xảo Vân đã bán hết chỉ trong một buổi sáng.
Tổng cộng bán được 8000 đồng.
Khi cô chuẩn bị rời đi còn có người đến hỏi, tiếc rằng trong không gian của cô không còn chiếc đồng hồ nào như vậy nữa, số đồng hồ còn dư sẽ được tặng cho người nhà cô.
Lâm Xảo Vân đi ra khỏi chợ đen, tìm một nơi để thay bộ quần áo trên người rồi đi đến hợp tác xã cung tiêu.
Triệu Thiết Trụ và mẹ chồng cho cô rất nhiều tem phiếu, đương nhiên cô phải dùng nó rồi!
Thấy cái gì cần là mua ngay cái đó.
Cô mua 2.5kg bánh ngọt, 2kg đường nâu, 2kg đường trắng, và mua thêm vô số đồ dùng dành cho con gái.
Cuối cùng cô còn mua hai cuộn vải để về làm quần áo cho em gái của chồng mặc.
Nói chung, lúc cô quay về nhà họ Triệu thì phía trước và sau xe đạp đã chất đầy ắp, về đến nhà cũng đã hơn một giờ chiều.
Thấy chị dâu mua nhiều đồ như vậy, mấy cô em chồng hào hứng vô cùng.
Tay nghề làm quần áo của Ngân Hoa là tốt nhất, Lâm Xảo Vân đi ăn cơm và đưa những thứ đã mua cho các em chồng sắp xếp và phân chia.
Ăn xong, cô báo với ba mẹ chồng một câu rồi quay về nhà họ Lâm đón ba mẹ của cô tới.
Sau khi Triệu Thiết Trụ đi, cô sốt ruột không thôi, vốn ngày mai sẽ đi đón nhưng ở nhà nghĩ ngợi một hồi, Cổ Vân quyết định sẽ đi đón ngay.
Lúc cô đến nhà họ Lâm, vừa đúng lúc bà cụ Lâm - Vương Xuân Hoa cũng đã trở về.
Thời điểm biết được Lâm Hữu Thuỷ và Từ Niệm Ân muốn đến ở cùng con gái, Vương Xuân Hoa ở nhà tức giận vô cùng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Theo cái gì mà theo. Nhìn thấy ngay là đến buôn lậu, chắc là đến từ bên ngoài thành phố Cảng, người như vậy làm sao chúng ta đụng tới được. Tụi bây đừng gây rắc rối cho tao, chúng sẽ đi sau khi buôn hàng xong. Hơn nữa việc tuồn ra một cái đồng hồ không có ảnh hưởng gì đến cuộc sống của chúng ta. Chẳng phải tụi bay cũng muốn có đồng hồ sao? Đi mua vài cái cũng được đấy, đi qua thôn này chắc không còn tiệm nào như thế nữa đâu.”
“Vậy được, em đi mua cho vợ em một cái, cô ấy cũng muốn lâu rồi.”
Tên lùn cũng hấp tấp tìm đến Lâm Xảo Vân để mua đồng hồ.
Năm mươi cái đồng hồ đeo tay của Lâm Xảo Vân đã bán hết chỉ trong một buổi sáng.
Tổng cộng bán được 8000 đồng.
Khi cô chuẩn bị rời đi còn có người đến hỏi, tiếc rằng trong không gian của cô không còn chiếc đồng hồ nào như vậy nữa, số đồng hồ còn dư sẽ được tặng cho người nhà cô.
Lâm Xảo Vân đi ra khỏi chợ đen, tìm một nơi để thay bộ quần áo trên người rồi đi đến hợp tác xã cung tiêu.
Triệu Thiết Trụ và mẹ chồng cho cô rất nhiều tem phiếu, đương nhiên cô phải dùng nó rồi!
Thấy cái gì cần là mua ngay cái đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô mua 2.5kg bánh ngọt, 2kg đường nâu, 2kg đường trắng, và mua thêm vô số đồ dùng dành cho con gái.
Cuối cùng cô còn mua hai cuộn vải để về làm quần áo cho em gái của chồng mặc.
Nói chung, lúc cô quay về nhà họ Triệu thì phía trước và sau xe đạp đã chất đầy ắp, về đến nhà cũng đã hơn một giờ chiều.
Thấy chị dâu mua nhiều đồ như vậy, mấy cô em chồng hào hứng vô cùng.
Tay nghề làm quần áo của Ngân Hoa là tốt nhất, Lâm Xảo Vân đi ăn cơm và đưa những thứ đã mua cho các em chồng sắp xếp và phân chia.
Ăn xong, cô báo với ba mẹ chồng một câu rồi quay về nhà họ Lâm đón ba mẹ của cô tới.
Sau khi Triệu Thiết Trụ đi, cô sốt ruột không thôi, vốn ngày mai sẽ đi đón nhưng ở nhà nghĩ ngợi một hồi, Cổ Vân quyết định sẽ đi đón ngay.
Lúc cô đến nhà họ Lâm, vừa đúng lúc bà cụ Lâm - Vương Xuân Hoa cũng đã trở về.
Thời điểm biết được Lâm Hữu Thuỷ và Từ Niệm Ân muốn đến ở cùng con gái, Vương Xuân Hoa ở nhà tức giận vô cùng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro