Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Nảy Sinh Xung Đ...
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
“Bà à, ba con không phải con ruột của bà hả? Nếu không hà cớ gì bà lại không cho ba con đi hưởng phúc cơ chứ?”
“Mẹ, tại sao mẹ lại không muốn nhìn con mình được sống tốt?”
“Bà mày cứ không cho mày đi hưởng phúc đấy, mày làm gì được tao?”
“Bốp…”
Vương Xuân Hoa trợn mắt tát một cái vô mặt Lâm Hữu Thuỷ.
“Mẹ không phải mẹ con. Con phải đi hỏi ba, rốt cuộc con có phải con ruột của ông ấy hay không.”
Lâm Xảo Vân và Từ Niệm Ân theo sát phía sau, Vương Xuân Hoa đuổi theo đằng sau định đánh Lâm Hữu Thuỷ tiếp.
Chỉ trong phút chốc, cả nhà họ Lâm rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Đúng lúc ấy, đột nhiên có một người vọt từ trong phòng ra.
Lao tới vị trí của Lâm Xảo Vân.
“Con khốn đê tiện này, mày dám trộm thư thông báo của tao, con khốn trả lại thư thông báo cho tao. Bà nội ơi, con nhỏ đó lấy trộm thư thông báo của cháu, không có thư thông báo thì làm sao cháu có thể lên cấp ba, làm sao mà lấy chồng được ạ?”
Lâm Xảo Phương mới trở về sau buổi xem mắt ở nhà cô cả, đối phương đồng ý hẹn hò với cô ta là vì cô ta có thể học lên cấp ba.
Thế nên vừa về đến nhà cô ta liền đi tìm thư thông báo, nhưng tìm cả buổi trời chẳng thấy đâu, số tiền mọi hôm cô ta lén giấu cũng biến mất.
Đối tượng đầu tiên cô ta nghi ngờ chính là Lâm Xảo Vân.
Thấy người đó xông về phía mình, Lâm Xảo Vân dứt khoát đá người đó ra ngoài.
Cô không được đánh người già chẳng nhẽ không đánh được người trẻ sao?
“Bụp…” một tiếng.
Lâm Xảo Phương ngã xuống đất không đứng dậy nổi.
Lúc này, bác gái cả - Lưu Đại Ni đứng bên cạnh xem cuộc vui mới phản ứng lại.
“Trời ơi, Phượng Nhi của mẹ, con không sao chứ! Con nhỏ đê tiện mắc dịch này, con bé là chị họ của mày đó, sao mày có thể ra tay vậy hả?”
“Câu nói của bác gái cả buồn cười thật đó ạ, đã đánh nhau cả rồi mà còn phải quan tâm việc có phải chị họ hay không sao? Đánh xong rồi hãy nói.”
“Mày…”
Vương Xuân Hoa nhìn thấy đứa cháu gái mà thích nhất bị đánh.
“Bốp…” Bà cụ va vào Lâm Xảo Vân, Lâm Xảo Vân trực tiếp kéo bác cả của mình ra đỡ viên đạn pháo Vương Xuân Hoa.
Hai người phụ nữ có trọng tải xêm xêm đâm vào nhau, ta có thể tưởng tượng được kết quả sẽ như thế nào.
“Phịch.”
Hai người cùng nằm trên đất.
Lưu Đại Ni sờ vào cái đầu đau nhói, hét lớn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Mẹ, tại sao mẹ lại không muốn nhìn con mình được sống tốt?”
“Bà mày cứ không cho mày đi hưởng phúc đấy, mày làm gì được tao?”
“Bốp…”
Vương Xuân Hoa trợn mắt tát một cái vô mặt Lâm Hữu Thuỷ.
“Mẹ không phải mẹ con. Con phải đi hỏi ba, rốt cuộc con có phải con ruột của ông ấy hay không.”
Lâm Xảo Vân và Từ Niệm Ân theo sát phía sau, Vương Xuân Hoa đuổi theo đằng sau định đánh Lâm Hữu Thuỷ tiếp.
Chỉ trong phút chốc, cả nhà họ Lâm rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Đúng lúc ấy, đột nhiên có một người vọt từ trong phòng ra.
Lao tới vị trí của Lâm Xảo Vân.
“Con khốn đê tiện này, mày dám trộm thư thông báo của tao, con khốn trả lại thư thông báo cho tao. Bà nội ơi, con nhỏ đó lấy trộm thư thông báo của cháu, không có thư thông báo thì làm sao cháu có thể lên cấp ba, làm sao mà lấy chồng được ạ?”
Lâm Xảo Phương mới trở về sau buổi xem mắt ở nhà cô cả, đối phương đồng ý hẹn hò với cô ta là vì cô ta có thể học lên cấp ba.
Thế nên vừa về đến nhà cô ta liền đi tìm thư thông báo, nhưng tìm cả buổi trời chẳng thấy đâu, số tiền mọi hôm cô ta lén giấu cũng biến mất.
Đối tượng đầu tiên cô ta nghi ngờ chính là Lâm Xảo Vân.
Thấy người đó xông về phía mình, Lâm Xảo Vân dứt khoát đá người đó ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô không được đánh người già chẳng nhẽ không đánh được người trẻ sao?
“Bụp…” một tiếng.
Lâm Xảo Phương ngã xuống đất không đứng dậy nổi.
Lúc này, bác gái cả - Lưu Đại Ni đứng bên cạnh xem cuộc vui mới phản ứng lại.
“Trời ơi, Phượng Nhi của mẹ, con không sao chứ! Con nhỏ đê tiện mắc dịch này, con bé là chị họ của mày đó, sao mày có thể ra tay vậy hả?”
“Câu nói của bác gái cả buồn cười thật đó ạ, đã đánh nhau cả rồi mà còn phải quan tâm việc có phải chị họ hay không sao? Đánh xong rồi hãy nói.”
“Mày…”
Vương Xuân Hoa nhìn thấy đứa cháu gái mà thích nhất bị đánh.
“Bốp…” Bà cụ va vào Lâm Xảo Vân, Lâm Xảo Vân trực tiếp kéo bác cả của mình ra đỡ viên đạn pháo Vương Xuân Hoa.
Hai người phụ nữ có trọng tải xêm xêm đâm vào nhau, ta có thể tưởng tượng được kết quả sẽ như thế nào.
“Phịch.”
Hai người cùng nằm trên đất.
Lưu Đại Ni sờ vào cái đầu đau nhói, hét lớn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro