Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Rời Nhà Trở Về...
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Anh sẽ viết thư cho họ, để họ chia thời gian xin nghỉ về nhà xem mắt.
Lâm Xảo Vân thấy Triệu Thiết Trụ thu xếp rất tốt, trong nhà có sáu người đàn ông đi lính, cứ hai tháng sắp xếp một người về thăm gia đình, một năm luôn có một người ở nhà.
Ừ! Không tệ, không phải lo về việc không có ai làm việc nhà.
Triệu Thiết Trụ hy vọng em trai mình có thể lấy được vợ, còn Lâm Xảo Vân lại nghĩ về việc nhà.
Nhưng cô cũng nghe theo lời của Triệu Thiết Trụ, chừng nào em trai về, cô sẽ nhờ mẹ chuẩn bị một buổi xem mắt cho họ.
Cô cảm thấy không phải lo việc cưới vợ, hai năm sau chỉ với một túi gạo nhỏ là lấy được vợ rồi.
Có điều lấy được một cô gái tốt thì hơi khó, điều này phụ thuộc cả vào duyên số.
Hai vợ chồng ôm nhau thủ thỉ suốt đêm, không biết từ lúc nào đã chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, trời chưa sáng hai người đã rời giường.
Hai người họ tưởng mình dậy rất sớm nhưng khi đi vào phòng bếp đã trông thấy Thái Hoa và Kim Hoa đã làm bánh nướng áp chảo, luộc mười mấy quả trứng để Triệu Thiết Trụ mang lên xe ăn, và cũng mang theo hơn mười miếng bánh nướng áp chảo.
Lâm Xảo Vân cảm thấy ba cô em gái lớn này vừa lanh lợi lại vừa cần cù.
Hành lý của Triệu Thiết trụ đã được đóng gói từ tối qua, chỉ có một chiếc ba lô quân dụng lớn.
Lúc đi, anh lại vác thêm một cái ba lô lớn đựng đồ ăn, một cái sau lưng, một cái trước mặt.
Sau khi ăn sáng xong, Lâm Xảo Vân và Triệu Thiết Trụ đạp xe đi.
Hôm qua Lâm Xảo Vân đã bảo Triệu Thiết Trụ mua chiếc xe đạp này.
Lâm Xảo Vân định mua thêm một chiếc nữa, ba cô em gái lớn đang học cấp ba trên thị trấn, ba người em trai chồng cũng đang học cấp hai, tương lai có thể thêm cô nữa.
Nhà họ Triệu có sẵn một chiếc xe đạp cũ, cộng thêm chiếc vừa mới mua, sau này mua thêm chiếc nữa chắc là đủ rồi.
Đến thị trấn, Lâm Xảo Vân lưu luyến tiễn Triệu Thiết Trụ lên xe buýt đi vào thành phố.
Lâm Xảo Vân đợi mãi đến khi xe buýt đi xe mới thở phào một hơi.
“A! Yeah! Hổ không ở nhà, khỉ xưng đại vương rồi! Ha ha…”
Lâm Xảo Vân đạp xe đạp đi tìm chợ đen trong thị trấn.
Cô muốn đến chợ đen ngó thử, xem có những cái gì loại giao dịch nào.
Chẳng mất bao lâu cô đã tìm được nó ngay trong một con hẻm.
Cô ném xe đạp vào trong không gian, đội mũ và đeo khẩu trang rồi tiến vào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lâm Xảo Vân thấy Triệu Thiết Trụ thu xếp rất tốt, trong nhà có sáu người đàn ông đi lính, cứ hai tháng sắp xếp một người về thăm gia đình, một năm luôn có một người ở nhà.
Ừ! Không tệ, không phải lo về việc không có ai làm việc nhà.
Triệu Thiết Trụ hy vọng em trai mình có thể lấy được vợ, còn Lâm Xảo Vân lại nghĩ về việc nhà.
Nhưng cô cũng nghe theo lời của Triệu Thiết Trụ, chừng nào em trai về, cô sẽ nhờ mẹ chuẩn bị một buổi xem mắt cho họ.
Cô cảm thấy không phải lo việc cưới vợ, hai năm sau chỉ với một túi gạo nhỏ là lấy được vợ rồi.
Có điều lấy được một cô gái tốt thì hơi khó, điều này phụ thuộc cả vào duyên số.
Hai vợ chồng ôm nhau thủ thỉ suốt đêm, không biết từ lúc nào đã chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, trời chưa sáng hai người đã rời giường.
Hai người họ tưởng mình dậy rất sớm nhưng khi đi vào phòng bếp đã trông thấy Thái Hoa và Kim Hoa đã làm bánh nướng áp chảo, luộc mười mấy quả trứng để Triệu Thiết Trụ mang lên xe ăn, và cũng mang theo hơn mười miếng bánh nướng áp chảo.
Lâm Xảo Vân cảm thấy ba cô em gái lớn này vừa lanh lợi lại vừa cần cù.
Hành lý của Triệu Thiết trụ đã được đóng gói từ tối qua, chỉ có một chiếc ba lô quân dụng lớn.
Lúc đi, anh lại vác thêm một cái ba lô lớn đựng đồ ăn, một cái sau lưng, một cái trước mặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi ăn sáng xong, Lâm Xảo Vân và Triệu Thiết Trụ đạp xe đi.
Hôm qua Lâm Xảo Vân đã bảo Triệu Thiết Trụ mua chiếc xe đạp này.
Lâm Xảo Vân định mua thêm một chiếc nữa, ba cô em gái lớn đang học cấp ba trên thị trấn, ba người em trai chồng cũng đang học cấp hai, tương lai có thể thêm cô nữa.
Nhà họ Triệu có sẵn một chiếc xe đạp cũ, cộng thêm chiếc vừa mới mua, sau này mua thêm chiếc nữa chắc là đủ rồi.
Đến thị trấn, Lâm Xảo Vân lưu luyến tiễn Triệu Thiết Trụ lên xe buýt đi vào thành phố.
Lâm Xảo Vân đợi mãi đến khi xe buýt đi xe mới thở phào một hơi.
“A! Yeah! Hổ không ở nhà, khỉ xưng đại vương rồi! Ha ha…”
Lâm Xảo Vân đạp xe đạp đi tìm chợ đen trong thị trấn.
Cô muốn đến chợ đen ngó thử, xem có những cái gì loại giao dịch nào.
Chẳng mất bao lâu cô đã tìm được nó ngay trong một con hẻm.
Cô ném xe đạp vào trong không gian, đội mũ và đeo khẩu trang rồi tiến vào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro