Mạt Thế Này Đến Cũng Quá Dễ Chịu Đi
Chương 1
2024-11-07 21:46:59
Chương 1
Đinh Thiến Thiến bị tiếng chuông điện thoại quen thuộc làm cho tỉnh giấc, cô mở mắt ra, trong lòng ngập tràn mơ hồ. Điện thoại trên tủ đầu giường reo không ngừng, cô chẳng kịp nghĩ ngợi gì, cầm lên nhìn màn hình hiển thị là bà nội, liền thuận tay ấn nút màu đỏ cúp máy.
Cô nhớ mình bị đứa bạn thân Lý Manh lừa đến ngoài căn cứ, rồi bị Đới Chí Vĩ con trai của lão đại căn cứ chém hai nhát. Trước khi cô trút hơi thở cuối cùng, bạn trai cô Tần Ngạo Đông nhìn thấy cô bị chém gục trên đất, muốn ôm cô lên thì bị Đới Chí Vĩ nấp sau gốc cây từ phía sau đâm một nhát vào tim.
Hai năm rưỡi, tròn hai năm rưỡi trải nghiệm tận thế hiện lên rõ ràng trong đầu cô, đây không phải là mơ, mà là nỗi đau khắc cốt ghi tâm chỉ có trải qua thật mới có được. Cô còn nhớ rõ ràng khoảnh khắc cuối cùng đó, câu nói của Tần Ngạo Đông thì thầm bên tai cô: "Thiến Thiến, đừng sợ, sống chết có anh bên em!"
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, Đinh Thiến Thiến bực bội cúp máy lần nữa. Nhìn thời gian trên điện thoại, ngày 17 tháng 2 năm 2030, tết Nguyên Tiêu.
Cô nhớ ngày 15 tháng 6 là sinh nhật cô, nhiệt độ tăng lên 45 độ, sau đó là bốn tháng nắng nóng kéo dài, nhiệt độ ngoài trời cao nhất lên tới 58 độ. Người chết vì say nắng, Đinh Thiến Thiến sống ở khu chung cư cũ, trong khu chung cư phần lớn là người già, bốn tháng nắng nóng khiến khu chung cư chỉ còn lại một phần tư dân số. Sau đó là một trận mưa lớn, mọi người đều nghĩ rằng cuối cùng cũng đã đón được tia hy vọng sống, tất cả đều chạy ra khỏi nhà như thể đang ăn mừng. Cũng may là một trận mưa đã kéo phần đông mọi người ra khỏi nhà, trận động đất ập đến bất ngờ. Đinh Thiến Thiến cùng mọi người trong khu chung cư điên cuồng chạy về phía công viên đối diện khu chung cư, những ngôi nhà cũ kỹ trong khu chung cư không chịu nổi động đất, khu chung cư của Đinh Thiến Thiến biến thành đống đổ nát.
May mắn thay, Hứa Linh Lung bạn cùng phòng đại học của Đinh Thiến Thiến có căn hộ trống ở tiểu khu Minh Châu, tiểu khu Minh Châu không bị ảnh hưởng bởi trận động đất, cô đến ở nhờ nhà Linh Lung nên mới không phải lang thang đầu đường xó chợ. Nhà của Hứa Linh Lung và Tần Ngạo Đông ở cạnh nhau, cũng chính tại nơi đó cô đã quen biết người bạn trai Tần Ngạo Đông gắn bó hai năm sau này.
Sau đó, nhiệt độ giảm xuống còn hai mươi mấy độ, chỉ là mưa lớn liên tục hai tháng trời lúc dứt lúc không, nước trong thành phố không thoát ra được, nước dâng lên đến tận tầng bảy mới ngừng. Mưa vừa tạnh, nước lũ rút đi, mọi người đều nghĩ rằng cuộc sống cuối cùng cũng có thể trở lại bình thường. Không ngờ nhiệt độ lại giảm mạnh, chỉ trong một đêm đã giảm xuống âm 10 độ, ba ngày sau thì giảm xuống âm 45 độ. Số người sống sót gần như chết mất một phần ba. Đến lúc đó, Đinh Thiến Thiến mới không thể không chấp nhận sự thật, ngày tận thế đã đến từ lâu.
Đinh Thiến Thiến bị tiếng chuông điện thoại quen thuộc làm cho tỉnh giấc, cô mở mắt ra, trong lòng ngập tràn mơ hồ. Điện thoại trên tủ đầu giường reo không ngừng, cô chẳng kịp nghĩ ngợi gì, cầm lên nhìn màn hình hiển thị là bà nội, liền thuận tay ấn nút màu đỏ cúp máy.
Cô nhớ mình bị đứa bạn thân Lý Manh lừa đến ngoài căn cứ, rồi bị Đới Chí Vĩ con trai của lão đại căn cứ chém hai nhát. Trước khi cô trút hơi thở cuối cùng, bạn trai cô Tần Ngạo Đông nhìn thấy cô bị chém gục trên đất, muốn ôm cô lên thì bị Đới Chí Vĩ nấp sau gốc cây từ phía sau đâm một nhát vào tim.
Hai năm rưỡi, tròn hai năm rưỡi trải nghiệm tận thế hiện lên rõ ràng trong đầu cô, đây không phải là mơ, mà là nỗi đau khắc cốt ghi tâm chỉ có trải qua thật mới có được. Cô còn nhớ rõ ràng khoảnh khắc cuối cùng đó, câu nói của Tần Ngạo Đông thì thầm bên tai cô: "Thiến Thiến, đừng sợ, sống chết có anh bên em!"
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, Đinh Thiến Thiến bực bội cúp máy lần nữa. Nhìn thời gian trên điện thoại, ngày 17 tháng 2 năm 2030, tết Nguyên Tiêu.
Cô nhớ ngày 15 tháng 6 là sinh nhật cô, nhiệt độ tăng lên 45 độ, sau đó là bốn tháng nắng nóng kéo dài, nhiệt độ ngoài trời cao nhất lên tới 58 độ. Người chết vì say nắng, Đinh Thiến Thiến sống ở khu chung cư cũ, trong khu chung cư phần lớn là người già, bốn tháng nắng nóng khiến khu chung cư chỉ còn lại một phần tư dân số. Sau đó là một trận mưa lớn, mọi người đều nghĩ rằng cuối cùng cũng đã đón được tia hy vọng sống, tất cả đều chạy ra khỏi nhà như thể đang ăn mừng. Cũng may là một trận mưa đã kéo phần đông mọi người ra khỏi nhà, trận động đất ập đến bất ngờ. Đinh Thiến Thiến cùng mọi người trong khu chung cư điên cuồng chạy về phía công viên đối diện khu chung cư, những ngôi nhà cũ kỹ trong khu chung cư không chịu nổi động đất, khu chung cư của Đinh Thiến Thiến biến thành đống đổ nát.
May mắn thay, Hứa Linh Lung bạn cùng phòng đại học của Đinh Thiến Thiến có căn hộ trống ở tiểu khu Minh Châu, tiểu khu Minh Châu không bị ảnh hưởng bởi trận động đất, cô đến ở nhờ nhà Linh Lung nên mới không phải lang thang đầu đường xó chợ. Nhà của Hứa Linh Lung và Tần Ngạo Đông ở cạnh nhau, cũng chính tại nơi đó cô đã quen biết người bạn trai Tần Ngạo Đông gắn bó hai năm sau này.
Sau đó, nhiệt độ giảm xuống còn hai mươi mấy độ, chỉ là mưa lớn liên tục hai tháng trời lúc dứt lúc không, nước trong thành phố không thoát ra được, nước dâng lên đến tận tầng bảy mới ngừng. Mưa vừa tạnh, nước lũ rút đi, mọi người đều nghĩ rằng cuộc sống cuối cùng cũng có thể trở lại bình thường. Không ngờ nhiệt độ lại giảm mạnh, chỉ trong một đêm đã giảm xuống âm 10 độ, ba ngày sau thì giảm xuống âm 45 độ. Số người sống sót gần như chết mất một phần ba. Đến lúc đó, Đinh Thiến Thiến mới không thể không chấp nhận sự thật, ngày tận thế đã đến từ lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro