Mạt Thế Này Đến Cũng Quá Dễ Chịu Đi
Chương 3
2024-11-07 21:46:59
Chương 3
Tần Ngạo Đông ôm cô một lúc lâu mới vỗ vỗ lưng cô, nhẹ nhàng nói bên tai cô: "Thiến Thiến, về nhà rồi nói."
Đinh Thiến Thiến rời khỏi vòng tay của anh, từ trên xuống dưới đánh giá một phen, "Thật sự là anh, A Đông."
Tần Ngạo Đông lại như trước đây cạo cạo chóp mũi cô, "Là anh thật mà, nhưng... chẳng lẽ chúng ta cứ đứng đây?"
Đinh Thiến Thiến phì cười, "Đi thôi, đưa anh về nhà."
Hai người trở về nhà Đinh Thiến Thiến, Tần Ngạo Đông liền nói: "Thiến Thiến, sáng nay anh vừa tỉnh dậy liền phát hiện mình trùng sinh. Anh vội vàng đi tìm em, anh cho rằng em của hiện tại vẫn chưa quen biết anh, anh liền nghĩ có thể gặp em một chút cũng tốt, anh còn đang không biết dùng cách nào để làm quen với em. Không ngờ em cũng trùng sinh, khi nhìn thấy em anh liền chắc canh em vẫn còn nhớ anh. Thiến Thiến, có thể cùng em bắt đầu lại thật tốt!"
Đinh Thiến Thiến vừa rồi đã khóc một trận, lúc này cũng bình tĩnh lại một chút, "A Đông, em vừa rồi ra ngoài cũng là muốn đi tìm anh, em cũng nghĩ là bây giờ anh không nhận ra em."
Tần Ngạo Đông nhìn quanh căn phòng, "Thiến Thiến, hay là em dọn đến chỗ anh ở đi! Còn bốn tháng nữa là đến cực nóng, chúng ta ở cùng nhau cũng tiện hơn. Có bốn tháng thời gian cho chúng ra chuẩn bị, lần này chúng ta nhất định sẽ sống tốt hơn."
Kiếp trước hai người ở bên nhau hai năm nhiều nhất cũng chỉ hôn nhau, chưa từng đi đến bước cuối cùng, Tần Ngạo Đông không dám, một là hoàn cảnh không cho phép, hai là sợ Đinh Thiến Thiến mang thai, mạt thế mang thai đừng nói không có điều kiện y tế, cho dù sinh con ra được cũng rất khó nuôi.
Đinh Thiến Thiến gật gật đầu, "Vâng, vậy thì dọn đến chỗ anh." Kiếp này không cần phải mượn nhà Hứa Linh Lung ở nữa, đợi đến trước khi cực nóng đến rồi thì nhắc nhở cô ấy tích trữ đồ.
Hai người nói chuyện một hồi liền tính toán chuyện dọn nhà, Tần Ngạo Đông giúp Thiến Thiến thu dọn đồ đạc. Đi vào phòng của cha mẹ, Đinh Thiến Thiến lại cảm thấy khóe mắt mình nóng lên, lúc này mới hơn một tháng sau khi cha mẹ qua đời, đồ đạc trong phòng cô đều chưa động đến. Hơn một tháng này cô rất ít khi vào căn phòng này, sợ bản thân không khống chế được cảm xúc bi thương.
Tần Ngạo Đông biết chuyện của cha mẹ cô, kiếp trước Đinh Thiến Thiến đều kể với anh, anh từ phía sau ôm lấy cô, "Thiến Thiến, em còn có anh đây."
Đinh Thiến Thiến khẽ cười, "Không sao, tuy thời gian chỉ mới qua hơn một tháng, nhưng trong lòng em thì đã trải qua hơn hai năm rồi, sớm đã không còn đau lòng như vậy nữa."
Tần Ngạo Đông ôm cô một lúc lâu mới vỗ vỗ lưng cô, nhẹ nhàng nói bên tai cô: "Thiến Thiến, về nhà rồi nói."
Đinh Thiến Thiến rời khỏi vòng tay của anh, từ trên xuống dưới đánh giá một phen, "Thật sự là anh, A Đông."
Tần Ngạo Đông lại như trước đây cạo cạo chóp mũi cô, "Là anh thật mà, nhưng... chẳng lẽ chúng ta cứ đứng đây?"
Đinh Thiến Thiến phì cười, "Đi thôi, đưa anh về nhà."
Hai người trở về nhà Đinh Thiến Thiến, Tần Ngạo Đông liền nói: "Thiến Thiến, sáng nay anh vừa tỉnh dậy liền phát hiện mình trùng sinh. Anh vội vàng đi tìm em, anh cho rằng em của hiện tại vẫn chưa quen biết anh, anh liền nghĩ có thể gặp em một chút cũng tốt, anh còn đang không biết dùng cách nào để làm quen với em. Không ngờ em cũng trùng sinh, khi nhìn thấy em anh liền chắc canh em vẫn còn nhớ anh. Thiến Thiến, có thể cùng em bắt đầu lại thật tốt!"
Đinh Thiến Thiến vừa rồi đã khóc một trận, lúc này cũng bình tĩnh lại một chút, "A Đông, em vừa rồi ra ngoài cũng là muốn đi tìm anh, em cũng nghĩ là bây giờ anh không nhận ra em."
Tần Ngạo Đông nhìn quanh căn phòng, "Thiến Thiến, hay là em dọn đến chỗ anh ở đi! Còn bốn tháng nữa là đến cực nóng, chúng ta ở cùng nhau cũng tiện hơn. Có bốn tháng thời gian cho chúng ra chuẩn bị, lần này chúng ta nhất định sẽ sống tốt hơn."
Kiếp trước hai người ở bên nhau hai năm nhiều nhất cũng chỉ hôn nhau, chưa từng đi đến bước cuối cùng, Tần Ngạo Đông không dám, một là hoàn cảnh không cho phép, hai là sợ Đinh Thiến Thiến mang thai, mạt thế mang thai đừng nói không có điều kiện y tế, cho dù sinh con ra được cũng rất khó nuôi.
Đinh Thiến Thiến gật gật đầu, "Vâng, vậy thì dọn đến chỗ anh." Kiếp này không cần phải mượn nhà Hứa Linh Lung ở nữa, đợi đến trước khi cực nóng đến rồi thì nhắc nhở cô ấy tích trữ đồ.
Hai người nói chuyện một hồi liền tính toán chuyện dọn nhà, Tần Ngạo Đông giúp Thiến Thiến thu dọn đồ đạc. Đi vào phòng của cha mẹ, Đinh Thiến Thiến lại cảm thấy khóe mắt mình nóng lên, lúc này mới hơn một tháng sau khi cha mẹ qua đời, đồ đạc trong phòng cô đều chưa động đến. Hơn một tháng này cô rất ít khi vào căn phòng này, sợ bản thân không khống chế được cảm xúc bi thương.
Tần Ngạo Đông biết chuyện của cha mẹ cô, kiếp trước Đinh Thiến Thiến đều kể với anh, anh từ phía sau ôm lấy cô, "Thiến Thiến, em còn có anh đây."
Đinh Thiến Thiến khẽ cười, "Không sao, tuy thời gian chỉ mới qua hơn một tháng, nhưng trong lòng em thì đã trải qua hơn hai năm rồi, sớm đã không còn đau lòng như vậy nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro