Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Dạy Học Tại Hiệ...

Kỳ Thanh Mạn Mạn

2024-09-25 15:44:00

Không hề ngoài dự liệu Trương Thành Quang đã bị xác sống hóa, không đến hừng đông thời điểm, hắn liền ở trong phòng cách ly dùng sức đập cửa gỗ ký túc xá.

Phanh phanh phanh!

Một cái lại một cái, dọa hai cô ả ở phòng cuối hành lang đến bữa sáng cũng không dám ăn, mà mấy người nam sinh cũng không khá hơn là bao, ai cũng không dám mở cửa đi xem bên trong.

Lý Ngôn Hề tìm được cơ hội rồi, tính dẫn Phục Anh đi gặp Trương Thành Quang, đương nhiên là dưới tình huống đảm bảo mọi người an toàn.

Kỳ thật Phục Anh đã thấy được tình huống phía dưới cửa sổ ký túc xá, cô gọi cho mấy người bên trong dòng họ mấy cuộc điện thoại cũng vẫn luôn không có người tiếp.

Ngẫm lại cũng đúng, những chú bác của cô, ai mà không ngóng trông cô chết sớm một chút, lúc này căn bản sẽ không ai nhớ tới cô ấy.

Cũng chỉ có Lý Ngôn Hề chịu ở bên cạnh cô mà thôi.

Nhân lúc Phục Anh ăn cháo và bánh mì của Lý Ngôn Hề, Quách Dung Dung cũng đem những chuyện phát sinh ở ký túc xá trong hai ngày này nói cho Phục Anh biết.

"Nhậm Vũ Lan cũng đã trở lại? Cậu ta không ở trong ký túc xá, là sợ tôi cũng biến thành quỷ kia đúng không?" - Phục Anh không ngốc, vừa nghe liền đoán được nguyên do.

Lần này Quách Dung Dung cũng không có nói cái gì nữa.

"Bình thường, ai nhìn đến người phát sốt đều sẽ sợ hãi,em cũng đừng nghĩ nhiều, tôi và cô Quách cũng là đem các cậu trói lại mới an tâm, rốt cuộc loại chuyện này ai cũng không chắc chắn."

Lý Ngôn Hề nói, cô cũng không phải nói giúp cho Nhậm Vũ Lan, chỉ là không muốn làm Phục Anh tức giận mà thôi.

Phục Anh gật gật đầu, nếu là mình nói không chừng cũng sẽ không phản ứng tốt hơn so Nhậm Vũ Lan là bao, lập tức tâm tình liền tốt lên không ít, một hơi húp hết một chén lớn cháo chân giò hun khói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cậu còn không nói, cháo này ăn khá ngon."

Phục Anh rất ít ăn cháo như vậy, trước kia ở nhà cho dù ngẫu nhiên ăn cháo, cũng đều là cháo hải sản linh tinh, Lý Ngôn Hề nấu khá hợp khẩu vị của cô.

Bất quá thực mau Phục Anh bắt đầu hối hận vừa rồi ăn quá nhiều, bởi vì sau khi cô nhìn đến Trương Thành Quang phía sau cửa, mém chút nữa ói ra tại chỗ.

Nhóm người Trần Minh cũng không ngờ tới, Lý Ngôn Hề thế nhưng một chân đá văng cánh cửa mà Trương Thành Quang đang trấn ở phía sau ra.

"Cậu cậu cậu cậu......... "

Chu Khải Duệ nhìn Trương Thành Quang chạy ra hành lang, vô cùng khiếp sợ, hơn nữa nhanh chóng chạy trốn, cô gái kia đem xác sống thả ra làm gì?

"Đây là xác sống, trong tin tức nói không thể bị chúng nó cào bị thương hoặc là cắn bị thương, hơn nữa......... chúng nó là vật chết"

Lý Ngôn Hề một bên kéo Phục Anh né tránh Trương Thành Quang trước mặt đang nhào về phía họ, một bên giải thích.

"Cậu, cậu đem nó thả ra chính là vì cho người ta học sao?" - Hà Nhược Nhụy đứng ở phía sau cánh cửa đóng chặt, khẩn trương nói.

"Bị điên à" - Nhậm Vũ Lan không nghĩ tới Phục Anh thật sự tỉnh lại, cô ta không tin Cố Dao trong phòng cũng sẽ may mắn như vậy.

"Quá ghê tởm, Ngôn Hề, chúng ta thật sự muốn giết chết nó sao?"

Phục Anh không đành lòng lại nhìn xác sống kia.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giết nó?

Nhưng nó thật giống con người.........

"Đúng vậy, tôi đã không cẩn thận đem nó thả ra"

Lý Ngôn Hề lại một chân đá Trương Thành Quang, đem nó đá vào bức tường phía sau, nhưng Trương Thành Quang lại bám riết không tha, nhào lên.

Trịnh Vũ đứng ở cửa phòng 705, sau khi nghe được lời này liền bĩu môi.

Không cẩn thận? Rõ ràng là cố ý.........

"Chỉ là......... "

"Cùng nhau thử một lần đi, tôi cảm thấy nếu chúng ta không dám đi bước đầu tiên, chúng ta sẽ bị mắc kẹt trong ký túc xá này mãi thôi."

Lý Ngôn Hề cổ vũ nói, cô có chút tò mò, Phục Anh thật sự vẫn giống đời trước thức tỉnh rồi dị năng hệ kim sao?

Phục Anh cũng biết Lý Ngôn Hề bản lĩnh, lập tức liền cầm lấy cái chân bàn ven tường không chút do dự đánh lên!

Còn không phải là đánh người sao? Trước kia Lý Ngôn Hề dạy cô hoài mà.

Phanh!

Cái chân bàn sắt đánh tới trên vai Trương Thành Quang, một khối thịt thối to bị đập bắn trên vách tường, Phục Anh tức khắc sững sờ tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Số ký tự: 0