Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng
Dị Năng Và Thể...
Kỳ Thanh Mạn Mạn
2024-09-25 15:44:00
Ba người còn phát hiện, các cô luyện tập dị năng cũng sẽ tiêu hao dị năng, sau khi ở chỗ này lăn lộn hơn ba tiếng, Phục Anh là người đầu tiên phóng không được dị năng.
"Cô còn tưởng rằng dị năng là vô cùng vô tận chứ" - Quách Dung Dung nói, thì ra người dị năng khi không có dị năng cũng giống như người thường.
"Tôi có thể cảm giác được trong cơ thể tôi năng lượng khôi phục được một chút, nhưng rất chậm." - Cố Dao nhắm mắt lại cảm thụ trong chốc lát nói.
"Ừm, bọn mình tiếp tục luyện tập cận chiến đi."
Lý Ngôn Hề không muốn chậm trễ thời gian, không có dị năng, các cô cũng muốn luyện tập thể lực cùng bản lĩnh giết xác sống.
Sau khi cùng mấy con xác sống tiến hành cận chiến, Lý Ngôn Hề lại kiếm được ba cái tinh hạch xác sống.
"Mọi người đều mệt mỏi rồi, trở về nghỉ ngơi thôi"
Phục Anh thở hổn hển nói, cô vừa mới giết được hai con xác sống.
Cô cảm thấy xác sống nhìn hung dữ, nhưng hóa ra cũng không khó giết lắm, sau khi giết chết con xác sống đầu tiên, cô càng có thêm mục tiêu và động lực.
Ngay cả Quách Dung Dung cũng giết chết được một con.
Hiện tại mấy người chỉ muốn trở về tắm rửa cho trôi đi một thân tanh hôi trên người.
"Ân, trở về đi, hôm nay dừng ở đây"
Lý Ngôn Hề nói xong đang định rời đi, nhưng cô nhìn nhìn đại sảnh lầu một tràn đầy thi thể xác sống, cảm thấy hẳn là nên dọn dẹp một chút, nếu không cho dù bây giờ không phải mùa hè, nhưng những thi thể xác sống đó cũng sẽ tiếp tục phân hủy có mùi thối.
Nghĩ vậy cô liền đem tay nhắm ngay một con xác sống trên mặt đất, xác sống kia liền lập tức biến mất.
"Ngôn Hề, cậu đem đồ hôi thối như vậy thả vào ba lô, ba lô sẽ không thối sao?!" - Cố Dao vẻ mặt khó tin hỏi.
"Không đâu, mùi đồ vật sẽ không ô nhiễm ba lô"
Lý Ngôn Hề tiếp tục thu con thứ 2, sau khi cô thu vào, ba lô tự động đem hai con xác sống đặt ở cùng một ô vuông, góc phải bên dưới còn hiện lên số 2.
Nói cách khác, thi thể xác sống được tính là đồ vật cùng chủng loại.
Đem thi thể xác sống thu sạch sẽ, Lý Ngôn Hề mở ra cửa sổ bên ngoài nơi không có xác sống du đãng, đem những thi thể đó ném ra ngoài.
"Rất tiện lợi nha." - Phục Anh nói.
"Đúng vậy, cảm thấy chơi rất vui nha"
Cố Dao thấy Lý Ngôn Hề ném hết những thi thể đó, mới thở dài nhẹ nhõm.
Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, Lý Ngôn Hề lại ở trước mặt khán giả mở ra ba lô công năng, lúc này trong ký túc xá chỉ có hai người là cô và Phục Anh thôi.
Cố Dao đang trong toilet tắm rửa, Quách Dung Dung thấy Cố Dao tắm rửa chậm quá, chịu không nổi mùi thối trên người mình, cho nên đã qua phòng 720 kế bên tắm rửa.
" Đồ vật bên trong ba lô hơi lộn xộn á."
Lý Ngôn Hề lẩm bẩm nói, bên trong ba lô hiện tại có hai hộp giăm bông, ba thùng mì gói, còn có mấy cái vũ khí cùng với tinh hạch xác sống, bên dưới còn có hai ô vuông trống, Cô phải sắp xếp lại một lần.
Phục Anh rất có hứng thú nhìn ngón tay Lý Ngôn Hề chỉ chỉ giữa không trung, đột nhiên nghe Lý Ngôn Hề nghi hoặc "Ủa?" một tiếng.
"Làm sao vậy?" Phục Anh hỏi.
"Tinh hạch đâu rồi?"
Lý Ngôn Hề sửng sốt, đồng thời trong lòng cũng vô cùng mừng thầm, thực sự là dùng như vậy sao?
"Biến mất rồi sao?"
Phục Anh hỏi, cô không thấy nhìn ba lô của Lý Ngôn Hề, chẳng lẽ ba lô kia còn sẽ tự động cắn nuốt đồ vật?
Mà giờ phút này Lý Ngôn Hề cùng khán giả cũng đồng thời chú ý tới, phía dưới ba lô có thêm một thanh tiến độ, một con số được hiển thị ở cuối thanh tiến độ: 0.08%.
"Cô còn tưởng rằng dị năng là vô cùng vô tận chứ" - Quách Dung Dung nói, thì ra người dị năng khi không có dị năng cũng giống như người thường.
"Tôi có thể cảm giác được trong cơ thể tôi năng lượng khôi phục được một chút, nhưng rất chậm." - Cố Dao nhắm mắt lại cảm thụ trong chốc lát nói.
"Ừm, bọn mình tiếp tục luyện tập cận chiến đi."
Lý Ngôn Hề không muốn chậm trễ thời gian, không có dị năng, các cô cũng muốn luyện tập thể lực cùng bản lĩnh giết xác sống.
Sau khi cùng mấy con xác sống tiến hành cận chiến, Lý Ngôn Hề lại kiếm được ba cái tinh hạch xác sống.
"Mọi người đều mệt mỏi rồi, trở về nghỉ ngơi thôi"
Phục Anh thở hổn hển nói, cô vừa mới giết được hai con xác sống.
Cô cảm thấy xác sống nhìn hung dữ, nhưng hóa ra cũng không khó giết lắm, sau khi giết chết con xác sống đầu tiên, cô càng có thêm mục tiêu và động lực.
Ngay cả Quách Dung Dung cũng giết chết được một con.
Hiện tại mấy người chỉ muốn trở về tắm rửa cho trôi đi một thân tanh hôi trên người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ân, trở về đi, hôm nay dừng ở đây"
Lý Ngôn Hề nói xong đang định rời đi, nhưng cô nhìn nhìn đại sảnh lầu một tràn đầy thi thể xác sống, cảm thấy hẳn là nên dọn dẹp một chút, nếu không cho dù bây giờ không phải mùa hè, nhưng những thi thể xác sống đó cũng sẽ tiếp tục phân hủy có mùi thối.
Nghĩ vậy cô liền đem tay nhắm ngay một con xác sống trên mặt đất, xác sống kia liền lập tức biến mất.
"Ngôn Hề, cậu đem đồ hôi thối như vậy thả vào ba lô, ba lô sẽ không thối sao?!" - Cố Dao vẻ mặt khó tin hỏi.
"Không đâu, mùi đồ vật sẽ không ô nhiễm ba lô"
Lý Ngôn Hề tiếp tục thu con thứ 2, sau khi cô thu vào, ba lô tự động đem hai con xác sống đặt ở cùng một ô vuông, góc phải bên dưới còn hiện lên số 2.
Nói cách khác, thi thể xác sống được tính là đồ vật cùng chủng loại.
Đem thi thể xác sống thu sạch sẽ, Lý Ngôn Hề mở ra cửa sổ bên ngoài nơi không có xác sống du đãng, đem những thi thể đó ném ra ngoài.
"Rất tiện lợi nha." - Phục Anh nói.
"Đúng vậy, cảm thấy chơi rất vui nha"
Cố Dao thấy Lý Ngôn Hề ném hết những thi thể đó, mới thở dài nhẹ nhõm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, Lý Ngôn Hề lại ở trước mặt khán giả mở ra ba lô công năng, lúc này trong ký túc xá chỉ có hai người là cô và Phục Anh thôi.
Cố Dao đang trong toilet tắm rửa, Quách Dung Dung thấy Cố Dao tắm rửa chậm quá, chịu không nổi mùi thối trên người mình, cho nên đã qua phòng 720 kế bên tắm rửa.
" Đồ vật bên trong ba lô hơi lộn xộn á."
Lý Ngôn Hề lẩm bẩm nói, bên trong ba lô hiện tại có hai hộp giăm bông, ba thùng mì gói, còn có mấy cái vũ khí cùng với tinh hạch xác sống, bên dưới còn có hai ô vuông trống, Cô phải sắp xếp lại một lần.
Phục Anh rất có hứng thú nhìn ngón tay Lý Ngôn Hề chỉ chỉ giữa không trung, đột nhiên nghe Lý Ngôn Hề nghi hoặc "Ủa?" một tiếng.
"Làm sao vậy?" Phục Anh hỏi.
"Tinh hạch đâu rồi?"
Lý Ngôn Hề sửng sốt, đồng thời trong lòng cũng vô cùng mừng thầm, thực sự là dùng như vậy sao?
"Biến mất rồi sao?"
Phục Anh hỏi, cô không thấy nhìn ba lô của Lý Ngôn Hề, chẳng lẽ ba lô kia còn sẽ tự động cắn nuốt đồ vật?
Mà giờ phút này Lý Ngôn Hề cùng khán giả cũng đồng thời chú ý tới, phía dưới ba lô có thêm một thanh tiến độ, một con số được hiển thị ở cuối thanh tiến độ: 0.08%.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro